Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Cô cút cho tôi (1)

Đường Thời trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, làm cho đáy lòng Cố Khuynh Thành có chút hoảng sợ.

Cô từ nhỏ liền quen biết Đường Thời, là người hiểu biết Đường Thời sâu nhất, cô có thể từ ánh mắt, vẻ mặt và cảm xúc trong giọng nói của anh, đoán được thật sự chạm đến chỗ điểm mấu chốt của anh hay chưa.

Nhưng mà xa cách gần ba năm, cô hoàn toàn không biết đáy lòng người đàn ông mình quen biết hai mươi mấy năm rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Anh nói, cô có thể đi tới….. Chẳng lẽ là đại biểu cho việc cô không được tiến vào Thịnh Đường sao? Vậy anh không hài lòng đối với phục vụ của mình?

Đáy lòng Cố Khuynh Thành hơi có chút hốt hoảng, cô không thể còn chưa bắt đầu liền thất bại như vậy.

Cố Khuynh Thành quyết định xong xuôi, nhìn ánh mắt đen nhánh trong suốt của Đường Thời, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp: ” Do em làm chỗ nào không tốt sao?”

Trên mặt Đường Thời lạnh như băng, nhìn cũng không muốn nhìn Cố Khuynh Thành một cái, trực tiếp xoay người, bỏ lại Cố Khuynh Thành phía sau lưng.

Cố Khuynh Thành hung hăng mấp máy môi, tạm dừng một lát, liền cúi người hướng về phía sau lưng rắn chắc của Đường Thời, dán lên trên.

Nhiệt độ cơ thể của người đàn ông còn cao hơn cô rất nhiều, Cố Khuynh Thành hơi hơi run rẩy, sau đó liền lấy hết dũng khí vươn tay ôm eo. Đường Thời.

Cơ thể Đường Thời căng cứng, anh cảm giác rõ ràng thân thể nhỏ nhắn, mềm mại của người phụ nữ phía sau mình nhẹ nhàng run rẩy.

Cô giống như cực kỳ khẩn trương, ngực phập phồng, qua một lúc lâu sau, anh cảm giác hô hấp của cô cách lỗ tai anh càng ngày càng gần, sau đó liền ở trên mặt anh hạ xuống một nụ hôn rất nhẹ, cực kỳ nhẹ, sau đó liền rơi vào trên môi anh.

Môi của cô run rẩy, lại vẫn cố gắng hôn môi anh.

Đường Thời hơi có chút hoa mắt chóng mặt, sau khi Cố Khuynh Thành hôn môi anh thật lâu, anh đột nhiên liền kéo cô xoay người một cái, đè cô ở dưới thân thể.

Anh có chút gấp, có chút dùng lực hôn lại cô, toàn bộ cử chỉ có chút kịch liệt, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.

Nhưng mà Đường Thời hôn hôn, giống như đã nhận ra cái gì, đột nhiên liền ngừng lại, anh mở to mắt nhìn Cố Khuynh Thành nhắm chặt hai mắt dưới thân, trên mặt không có tí ti vui vẻ và sung sướng, vẻ mặt giống như một thùng nước lạnh như vậy, nháy mắt từ trên trán Đường Thời hung hăng chảy xuống.

Hai tròng mắt Đường Thời hơi hơi híp lại, sau đó cả người liền xoay người từ trên người Cố Khuynh Thành xuống giường.

Người đàn ông đột nhiên rời khỏi làm cho Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng chau mày, nghi hoặc ngồi dậy.

Cô còn chưa mở miệng hỏi Đường Thời làm sao vậy, Đường Thời đã nhặt lấy quần áo của cô từ trên mặt đất lên, hung hăng ném về phía trên mặt của cô: ” Cô đi cho tôi!”

Cố Khuynh Thành nhíu nhíu mày có chút không rõ, vừa rồi Đường Thời còn hưng trí dâng cao dường như muốn kéo cô làm việc, rốt cuộc là làm sao vậy, cho nên ánh mắt nhìn Đường Thời hơi có chút mờ mịt và vô tội, cả người cũng không có phản ứng gì.

Cố Khuynh Thành thờ ơ khiến giọng nói Đường Thời ngoan độc lạnh lẽo một chút: ” Cô cút ngay cho tôi!”

Chương 22: Cô cút cho tôi (2)

Thân thể Cố Khuynh Thành hung hăng run run một chút, cả người liền hồi phục lại tinh thần, cô không biết rốt cuộc mình làm sai chỗ nào thế nhưng trêu chọc anh tức giận lớn như vậy, cô nhìn chằm chằm Đường Thời hơi hơi há to mồm, cuối cùng cái gì cũng chưa nói, thậm chí cô cũng chẳng quan tâm rốt cuộc ngày mai mình có thể đi vào Thịnh Đường hay không, chỉ không rên một tiếng nhặt quần áo bị anh ném lên, nhanh chóng mặc vào.

Động tác Cố Khuynh Thành mặc quần áo có chút luống cuống tay chân, ở khóa kéo váy cô phải cúi đầu kéo nhiều lần mới miễn cưỡng kéo lên.

Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng ở trước mặt một người thấp hèn như vậy, cô cố gắng làm tình như vậy, đổi lấy cũng là một câu cút của anh với cô.

Cố Khuynh Thành càng nghĩ càng cảm thấy có chút ủy khuất, viền mắt cũng nóng lên, có chút chua xót, cô sợ mình đột nhiên rơi xuống nước mắt bị Đường Thời nhìn thấy, cho nên từ đầu đến cuối vẫn duy trì tư thế cúi đầu.

Mặc quần áo tử tế, Cố Khuynh Thành nhìn cũng không nhìn Đường Thời một cái, chỉ tiêu sái bước nhanh qua anh, đi ra khỏi phòng ngủ.

Trên TV phòng khách đang chiếu quảng cáo.

Cố Khuynh Thành đi đến trước sô pha, cầm lấy túi của mình, đặt phiếu phòng Tổng Thống ở trên bàn trà phòng khách, sau đó liền hướng về phía ngoài cửa vội vội vàng vàng tiêu sái rời đi.

Lúc Cố Khuynh Thành đi ra phòng ngủ cũng không có đóng cửa phòng ngủ.

Đường Thời vừa lúc có thể nhìn thấy bóng dáng Cố Khuynh Thành rời đi, anh nhìn thấy cô luống cuống tay chân kéo cửa, bước chân có chút hỗn loạn chạy đi, anh dùng lực nắm chặt tay, xung quanh khớp xương nổi lên một tầng trắng bệch, giống như cố hết sức kiềm chế cái gì đó.

Rất lâu sau, Đường Thời mới hơi hơi giật giật cơ thể, cầm lấy áo tắm bên cạnh, quấn lung tung ở trên người đứng tại chỗ, nhìn giường lớn lộn xộn trước mặt, ánh mắt hơi hơi trở nên có chút hoảng hốt.

Đột nhiên anh cảm thấy mệt chết đi được.

Anh từng vội vàng chuyện công ty ba ngày ba đêm cũng chưa ngủ cũng không có mệt như vậy.

Loại mệt này là từ đáy lòng mệt mỏi nổi lên, mang theo sắc bén lạnh thấu xương.

Cố Khuynh Thành đi ra phòng Tổng Thống, trực tiếp đi nhà vệ sinh công cộng Sơn Trang, cô chịu đựng cơ thể không thoải mái, soi gương, sửa sang quần áo và tóc mình, xác nhận dáng vẻ tao nhã tự nhiên, lúc này mới lấy điện thoại cầm tay ra, nhanh nhanh gọi một cú điện thoại cho phục vụ Sơn Trang, làm cho bọn họ mang xe ngắm cảnh tới đón cô xuống núi.

Cô làm như vậy là vì cô không thể để cho bất kì người nào nhìn thấy cô hiện tại chật vật không chịu nổi.

Cô là thiên kim tiểu thư Cố Gia, cho dù Đường Thời vừa nãy đối với cô như thế nào, cho cô ít nhiều ủy khuất, cô ở tại trước mặt người khác vẫn phải duy trì hình tượng tao nhã tự nhiên.

Cho nên nhân viên làm việc ở Sơn Trang lúc mở xe ngắm cảnh ra trước mặt cô, Cố Khuynh Thành cường bạo đè ép mệt mỏi và khó chịu trên thân thể, cười yếu ớt với nhân viên làm việc, sau đó đưa tiền boa.

Cố Khuynh Thành vẫn duy trì tư thế động lòng người, lái xe của mình rời khỏi Sơn Trang khoảng mười km cô mới dừng xe ở ven đường, xụi lơ ở trên chỗ ngồi của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK