Trên người của người này tuy đã để lại không ít dấu vết của năm tháng, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm thấy đối phương khi còn trẻ sẽ rất đẹp trai. Sau khi đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân, Sở Hồng Đạo quy củ ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với Vương Tử Quân rồi nói: - Chủ tịch, ban ngành chủ quản thượng cấp vừa mới gọi điện thoại đến, nói là thứ trưởng Kim chuẩn bị đến kiểm tra công tác của khu công nghệ kỹ thuật cao của tỉnh Mật Đông.
Vương Tử Quân căn bản có ấn tượng với bộ trưởng Kim, đây là lãnh đạo bộ khoa học công nghệ, xếp vị trí thứ hai, chỉ kém lãnh đạo cấp chính, cũng coi là người quan trọng của bộ khoa học công nghệ.
- Thứ trưởng Kim chủ yếu khảo sát ở phương diện nào? Vương Tử Quân thầm suy xét nhân quả sự việc, sau đó mỉm cười nói.
- Theo như thông báo thì chủ yếu là khảo sát tình hình công tác áp dụng khoa học kỹ thuật. Sở Hồng Đạo nói đến đây thì xoa xoa bàn tay: - Những năm qua sở khoa học công nghệ tích cực thúc đẩy áp dụng khoa học kỹ thuật, giúp đỡ các ngành công nghệ chú trọng khoa học kỹ thuật cho hơn tám mươi xí nghiệp đầu tư vào Mật Đông hơn ba mươi tỷ đồng.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, Sở Hồng Đạo có thể nắm lớn thả nhỏ, báo cáo công tác rất tốt, nói rõ lần này nắm rất chắc phương diện đến kiểm tra công tác của lãnh đạo bộ. Thậm chí có thể nói thứ trưởng Kim lần này đến chủ yếu là tạo thế cho người này.
- À, khu công nghệ kỹ thuật cao công tác rất tốt, đây là kết quả của sự cẩn trọng dẫn đầu sở khoa học công nghệ của anh. Thượng cấp đến mật đông kiểm tra công tác, căn bản cho ra lời khẳng định rất cao với sở khoa học công nghệ tỉnh. Vương Tử Quân nói lời này làm cho nụ cười trên mặt Sở Hồng Đạo sáng lạn thêm vài phần, hắn cười nói: - Chủ tịch, sau khi quay về tôi nhất định sẽ truyền đạt đúng chỗ lời cổ vũ của anh, có sự coi trọng của lãnh đạo thì sau này chúng tôi càng công tác hiệu quả hơn.
- Khoảng thời gian gần đây chúng tôi chú trọng đẩy mạnh giúp đỡ các sản nghiệp mới, chú trọng đổi mới khoa học kỹ thuật, ví dụ như tập đoàn Thăng Đốc bây giờ đã đi đầu cả nước. Vì muốn cho xí nghiệp có sự đột phá, chúng tôi cho ra phương án cho vay không lãi suất, trợ giúp bọn họ nghiên cứu khoa học kỹ thuật với số tiền lên đến năm chục triệu.
Sở Hồng Đạo nói đến những hành vi của mình, tuy hắn tỏ ra khiêm tốn cẩn thận, thế nhưng vẻ mặt lại có vài phần đắc ý không dễ nhận thấy được.
Tập đoàn Thăng Đốc? Trong đầu Vương Tử Quân chợt lóe lên cái tên này, giống như hắn đã từng nghe qua cái tên này rồi nhưng lại không nhớ quá rõ ràng.
- À, tuyến tỉnh rất giúp đỡ công tác đổi mới khoa học kỹ thuật, đặc biệt là các khu công nghệ cao... Vương Tử Quân khẽ ho một tiếng rồi cho ra vài lời nhận xét thông thường với Sở Hồng Đạo. Nhìn qua sẽ thấy Sở Hồng Đạo cực kỳ có kinh nghiệm ở phương diện này, hắn nhanh chóng lấy sổ ra, ghi chép lại những ý kiến của Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nhìn phản ứng của Sở Hồng Đạo, mặc dù biết người kia làm như vậy hầu như chỉ là ra vẻ, thế nhưng người trong quan trường có vài thứ nhìn thấy mà tỏ ra giống như không thấy.
Sau khi nói vài câu khuyến khích, Sở Hồng Đạo hy vọng Vương Tử Quân có thể rút ra chút thời gian để tiếp đãi đoàn người thứ trưởng Kim. Vương Tử Quân căn bản không từ chối yêu cầu này, hắn để Sở Hồng Đạo liên lạc với Trương Tề Bảo.
Sở Hồng Đạo rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân mà nụ cười trên mặt mất đi vài phần. Tuy hắn là một người có tư chất bình thường, thế nhưng hắn nhìn vào thái độ của Vương Tử Quân, vẫn cảm thấy chủ tịch Vương căn bản tỏ ra như gần như xa, tồn tại khoảng ngăn cách nhất định với những lời nịnh nọt lấy lòng của mình.
Cũng may trước khi đến thì Sở Hồng Đạo đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý, dù sao hắn cũng là người chiếm vị trí của Trương Bản Tiến, mà Trương Bản Tiến là ai? Đây là cán bộ dòng chính của Vương Tử Quân, chuyện này dù là đặt lên người mình, căn bản chính mình cũng không vui vẻ gì được.
- Ôi, thư ký trưởng ngài ra ngoài sao? Khi hắn đang do dự xem có nên đến báo cáo công tác với bí thư Sầm hay không, lúc này hắn thấy Phương Anh Hồ từ trong khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy đi ra, thế là nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Phương Anh Hồ thấy Sở Hồng Đạo thì cũng nở nụ cười, hắn chủ động vươn tay ra nói: - Giám đốc Hồng Đạo, chúng ta đã vài ngày không gặp, tôi nghe nói gần đây công tác của sở khoa học công nghệ tiến triển rất mạnh mẽ.
- Cám ơn lãnh đạo quan tâm, chúng tôi chẳng qua chỉ là cố gắng trong khả năng chức trách của mình để làm tốt vài công tác mà thôi, thư ký trưởng khẳng định như vậy căn bản làm chúng tôi cảm thấy được ủng hộ rất lớn. Sở Hồng Đạo tuy có vị trí thấp hơn Phương Anh Hồ, thế nhưng trong suy nghĩ của hắn thì chưa từng đặt mình thấp hơn Phương Anh Hồ. Hắn nghĩ rằng mình là người có da mặt chưa đủ dày, nếu không như thế, khi bí thư Sầm chọn nhân tuyển thư ký trưởng, người đó nhất định là mình mà không phải là Phương Anh Hồ.
Thư ký trưởng thì có gì là tốt? Căn bản chỉ là người đi theo đuôi mà thôi, tôi chẳng muốn làm, thế nhưng cũng không phải không làm được. Sở Hồng Đạo nhìn Phương Anh Hồ công tác cực kỳ say sưa sảng khoái, làm không biết mệt, thế là thầm sinh ra ý nghĩ hèn mọn.
phương anh hồ tất nhiên có thể đoán được tâm lý của Sở Hồng Đạo, người này là điển hình nói như rồng leo nhưng làm như mèo mửa.
Tuy cảm thấy bực mình nhưng Phương Anh Hồ vẫn khách khí chào hỏi Sở Hồng Đạo. Dù sao thì người này có liên quan đến đại cục của bí thư Sầm, hắn không dám cho ra hành vi xấu ảnh hưởng đến đại cục của bí thư Sầm.
Hai người buôn chuyện vài câu, Phương Anh Hồ chuẩn bị rời đi. Khi Phương Anh Hồ leo lên xe thì Sở Hồng Đạo cũng tiến lên ngồi xuống ghế nói: - Thư ký trưởng, tôi vừa ra khỏi phòng làm việc của chủ tịch Vương, có vài công tác cần báo cáo với ngài.
- Anh vừa đến báo cáo công tác với chủ tịch Vương sao? Phương Anh Hồ nói không quá lớn, có vẻ khá bình tĩnh.
- À, bí thư Sầm yêu cầu tôi nên tăng cường báo cáo công tác với chủ tịch Vương, vừa đúng lúc lãnh đạo thượng cấp chuẩn bị đến kiểm tra công tác của sở khoa học công nghệ, thế nên tôi nhanh chóng đến báo cáo cho chủ tịch Vương. Chủ tịch Vương căn bản cực kỳ giúp đỡ công tác của sở khoa học công nghệ. Sở Hồng Đạo nói đến đây thì nhìn xe chậm rãi chạy đi, hắn không khỏi khẽ nói: - Nhưng này thư ký trưởng, tôi cảm thấy chủ tịch Vương giống như có ý kiến gì đó với tôi thì phải.
- Phải không? Phương Anh Hồ vốn định nói lung tung vài câu, thế nhưng nghĩ lại thì thấy người đứng phía sau Sở Hồng Đạo có chút không ổn, vì thế trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng hàm hồ nói: - À, chủ tịch Vương có chút cố chấp ở vài phương diện.
Phương Anh Hồ thầm nghĩ lời nói của mình rất có tính nghệ thuật, anh sao có thể hiểu được? Vừa phản ánh sự kiên quyết giữ ý kiến của Vương Tử Quân, vừa nói Vương Tử Quân là người căn bản cực kỳ kiên trì nguyên tắc, rất có cá tính. Sở Hồng Đạo anh không phải là người rất kiêu ngạo, rất đắc ý sao? Anh nghe rồi tự hiểu đi.
- Hừ, không phải là không nỡ dâng vị trí của Trương Bản Tiến cho tôi sao? Thư ký trưởng, chuyện này mong ngài nói giúp tôi vài câu trước mặt bí thư Sầm. Phương Anh Hồ cũng không thích vẻ kiêu ngạo của Sở Hồng Đạo, hắn thầm nghĩ người này căn bản là không biết nông cạn, sự việc mới bắt đầu mà cứ tưởng mọi thứ như nằm trong túi của mình sao? Vị trí kia còn chưa được xác định, căn bản còn không biết bao nhiêu chuyện xấu, giống như vị trí kia vốn không phải là của Trương Bản Tiến mà là của người này vậy, đúng là quá càn rỡ.
Nhưng Phương Anh Hồ không thể không cảm khái vì người này quá may mắn, nếu không với tư chất hiện tại quá lắm cũng chỉ là cán bộ cấp chính cục mà thôi. Nhưng vì có hậu trường quá tốt, người này không những là cán bộ cấp chính sở, bây giờ còn có xu hướng tiến vào trong số các vị lãnh đạo ủy ban nhân dân tỉnh.
- Điều này tôi biết rồi, tôi sẽ làm hết sức, những gì nên nói thì tôi nhấ định sẽ biểu đạt đúng chỗ. Nhưng điều này phụ thuộc nhiều vào nhân tố bên ngoài, bí thư Sầm coi trọng công tác của anh, còn anh thì nên chú tâm vào công tác của mình.
- Đồng thời có một số việc anh nên làm thì phải làm. Bí thư Sầm coi trọng anh là một chuyện, thế nhưng lực lượng đến từ bên ngoài cũng là thứ mà anh cần chu toàn. Phương Anh Hồ nói vài câu làm cho Sở Hồng Đạo cảm thấy rất vui, hắn cười lớn nói: - Thư ký trưởng nhắc nhở một câu như vậy làm tôi cảm thấy an tâm hơn. Thật sự không gạt ngài, tôi căn bản đã liên hệ với ông cụ nhà tôi, những thứ gì vốn thuộc về tôi sẽ không thể ngăn cản được.
Phương Anh Hồ nhìn gương mặt cực kỳ hăng hái của Sở Hồng Đạo, giống như chuyện này như ván đóng thuyền, thế là chợt sinh ra ý nghĩ hèn mọn, nhưng ngoài miệng lại chỉ cười mà không nói lời nào.
Văn Thành Đồ rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương, trên môi là nụ cười nhàn nhạt thế nhưng cũng không kém phần sáng lạn. Hắn cười rôi khẽ gật đầu với một tên cán bộ trẻ tuổi chào hỏi mình, sau đó bay bổng đi về phòng làm việc của mình dưới ánh mắt nghi ngờ của đám cán bộ chung quanh.
- Cây muốn lặng mà gió không muốn ngừng. Văn Thành Đồ uống một hớp nước rồi dùng giọng cảm khái nói. Hắn vốn cho rằng hai người Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương sẽ có một khoảng thời gian đạt thành hòa giải, thế nhưng không ngờ sự việc lại nhanh chóng biến đổi như vậy.
Nhưng đây là sự việc nằm trong dự đoán, Sầm Vật Cương có tính cách cường thế, lần trước bị ép cho không thể không đến cầu xin tha thứ với Vương Tử Quân, căn bản là mất hết thể diện. Bây giờ mặc dù đại cục của Mật Đông rất hòa ái, thế nhưng mối quan hệ giữa Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân càng thêm vi diệu.
Một chiêu này của Sầm Vật Cương thật sự rất lợi hại, thật sự đưa Vương Tử Quân đặt lên kệ nướng. Vương Tử Quân nếu đồng ý thì tổn thất đi một vị phó chủ tịch tỉnh, hơn nữa người nhận được vị trí này lại tiếp nhận nhân tình của Sầm Vật Cương.
Nếu như Vương Tử Quân không đồng ý, chỉ sợ sẽ không thể nào thoải mái được. Văn Thành Đồ nghĩ đến lực ảnh hưởng của ông lão kia, thế là nụ cười trên mặt càng thêm vui vẻ.
Ôi, phải nói thế nào nhỉ, à, phải là ngồi trên núi xem hổ đánh nhau, đứng trên cầu nhìn nước chảy, đời người không gì đẹp đẽ vui vẻ hơn thế này! Văn Thành Đồ thầm suy nghĩ như vậy, hắn cũng không muốn chính mình tham dự vào sự kiện này. Hắn cầm điện thoại lên, bấm một dãy số, sau khi điện thoại nối thông thì cười nói: - Trưởng phòng Uông phải không? Anh đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Uông Thanh Minh nhanh chóng đi đến, thế cho nên Văn Thành Đồ hoài nghi trước khi mình gọi điện thoại thì người này đã chờ sẵn rồi thì phải. Nhưng ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong đầu mà không dám hỏi, dù sao thì cấp bậc của Uông Thanh Minh cũng tương đồng với hắn.
- Trưởng phòng Uông, lần này tôi mời anh đến, chủ yếu là có công tác cần thương lượng với anh. Văn Thành Đồ rót nước cho Uông Thanh Minh rồi đi thẳng vào vấn đề.
Uông Thanh Minh mặc dù công tác rất ít khi bận tâm đến ý kiến của Văn Thành Đồ thế nhưng công phu biểu hiện lại cực kỳ tốt. Hắn cười hì hì nói: - Bí thư Văn, ngài là lãnh đạo, có chuyện gì thì ngài cứ việc phân phó.
Văn Thành Đồ nhìn nụ cười của Uông Thanh Minh, hắn thầm nghĩ nếu như anh có thể vội vàng chứng thực công tác của tôi, như vậy thì tôi sẽ cực kỳ khuây khỏa, thế nhưng anh nghĩ rằng tôi không biết anh là người nói một đằng làm một nẻo sao?
Cũng may tâm tư của Văn Thành Đồ có chút bực mình, thế nhưng lại có công phu ẩn nhẫn rất tốt, tất nhiên sẽ không vì chuyện nhỏ thế này làm mất đi phong độ của mình: -Trưởng phòng Uông, chuện này thực tế là ý kiến của bí thư Sầm, tôi chỉ là truyền đạt cho anh mà thôi.
- Bí thư Sầm cảm thấy gần đây công tác của mặt trận tổ quốc nắm không quá chặt, tất nhiên điều này khó trách được chủ tịch Bản Tiến, vì một mình anh ấy nắm hai chức vụ, căn bản là suốt ngày bận rộn, cũng không dễ dàng.
- Đúng vậy, chủ tịch Bản Tiến căn bản là không dễ dàng gì, dù sao thì một mình anh ấy cũng không thể nào quản hết được. Uông Thanh Minh cảm khái một câu rồi bày ra bộ dạng chờ đợi câu nói tiếp theo của Văn Thành Đồ.
Uông Thanh Minh này thật sự quá xảo quyệt, hai người cũng biết cảm khái một câu như vậy là có ý nghĩa gì, thế nhưng người này lại giả vờ điềm nhiên như không. Nhưng chính mình dù thế nào cũng là lãnh đạo của Uông Thanh Minh, người này có thể chờ được, mình chẳng lẽ lạ không chờ được?
- Vì tiến thêm một bước đẩy mạnh công tác, cũng suy xét về phương diện sức khỏe công tác của đồng chí Trương Bản Tiến, ý của bí thư Sầm chính là giảm bớt sức nặng cho đồng chí Trương Bản Tiến, để làm tốt công tác của tỉnh Mật Đông. Đây là một mục đích, bí thư Sầm cũng yêu cầu phòng tổ chức nhanh chóng tìm ra một nhân tuyển đề cử lên trên, như vậy khi thượng cấp có hỏi thì chúng ta cũng không bị động.
Văn Thành Đồ nói xong thì đưa mắt nhìn thoáng qua Uông Thanh Minh, sau đó lại nói: - Trưởng phòng Uông, anh là trưởng phòng tổ chức tỉnh Mật Đông, căn bản là hiểu rõ tình hình của cán bộ trong tỉnh như lòng bàn tay, chuyện này anh cảm thấy ai là người phù hợp?
Uông Thanh Minh xoa xoa hai bàn tay rồi nói: - Bí thư Văn, tôi thật sự chưa từng nghĩ đến phương diện này, thế nên căn bản còn chưa tìm ra được đồng chí nào phù hợp.
Văn Thành Đồ nhìn bộ dạng như không quan tâm của Uông Thanh Minh, thế là thiếu chút nữa tức giận nổ phổi. Thầm nghĩ tiểu tử anh đã sớm nhận được tin tức từ Sầm Vật Cương, thế nhưng căn bản còn không chịu đẩy mạnh tiến độ.
Uông Thanh Minh muốn để cho Văn Thành Đồ nói ra, để người này có chút thể diện; thứ hai là đề cử người nào đó phải có lý do rõ ràng, hắn cũng không muốn động vào phương diện này. Trương Bản Tiến thì còn dễ nói, nhưng sau lưng của Trương Bản Tiến là Vương Tử Quân.
Chính mình cần gì tự mình hại mình rồi lại rơi vào tình huống cực kỳ khó xử? Uông Thanh Minh nhìn gương mặt trầm ngâm của Văn Thành Đồ, hắn không khỏi thầm nghĩ, chính mình không nên động vào phiền phức. Nhưng Uông Thanh Minh cũng không phải là người thường, hắn làm việc có điểm độc đáo của mình, thế là không khỏi xoa xoa hai bàn tay nói: - Nếu lãnh đạo đã vội vàng như vậy, tôi sẽ đề cử hai người, anh cảm thấy giám đốc Trần của sở giáo dục đào tạo thế nào?
Giám đốc của sở giáo dục đào tạo là nữ, nói thật thì Văn Thành Đồ cũng tình nguyện cho một người phụ nữ không phe không phái nào như vậy đi lên, nhưng hắn không phải là người có thể quyết định được.
- À, giám đốc Trần là người có năng lực không tồi, có thể suy xét. Văn Thành Đồ gật gật đầu rồi nói tiếp: - Nhưng tôi cảm thấy cần chọn người có năng lực mạnh, tác phong cứng, không bao giờ có vấn đề trong công tác mới được.
Uông Thanh Minh giống như đã có tính toán, tất nhiên hắn sẽ không chịu la người bị hại ở phương diện này, thế nên hắn nói tiếp: - Anh xem chủ nhiệm Trình của ủy ban cải cách như thế nào? Anh ấy là người có tác phong vững, năng lực mạnh.
Văn Thành Đồ lúc này cứ để cho Uông Thanh Minh trêu đùa mình thì sẽ không nên làm Văn Thành Đồ, hắn hừ mũi một tiếng rồi thầm nghĩ: Nếu như Sầm Vật Cương để tôi phụ trách công tác này, tôi sẽ báo danh những người anh vừa nói, xem anh động đậy như thế nào!