Triệu Hiểu Bạch biết mình có nói thêm cũng vô ích, hắn không khỏi lấy lại cảm giác thoải mái như thường. Hắn thầm nghĩ: "Anh Lý, cũng không phải tôi không giúp anh, chủ yếu là tôi dù nói lời hay cũng không được bí thư Vương ném cho cơ hội, anh nên tự cầu phúc cho mình đi!"
Triệu Hiểu Bạch thầm nghĩ như vậy, hắn nhanh chóng đặt tâm tư của mình, lên phương diện công tác: - Bí thư Vương, có cần tôi thông báo với bí thư Lôi hay không?
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Lôi Hợp Tuấn dám nói anh ấy làm rất tốt công tác này, cũng không sợ kiểm tra. Tôi sẽ đến tập kích, ngày mai chúng ta lên đến đường cao tốc rồi gọi điện thoại cho phía thành phố Đồng Lục.
- Vâng. Triệu Hiểu Bạch đồng ý một tiếng, hắn thật sự muốn vỗ bàn tán dương. Mặc dù Lôi Hợp Tuấn có mưu tính sâu xa thế nào, nói chung cũng không ngờ vào lúc này bí thư Vương có thể chạy đến địa bàn của mình kiểm tra phương diện sản xuất an toàn.
Vương Tử Quân thấy Triệu Hiểu Bạch đang sắp xếp văn kiện, hắn chợt nói: - Hiểu Bạch, gần đây bên ngoài có ý kiến gì với công tác đấu thầu lần này không?
Sau kiếp sống của một thư ký trong thời gian hai tháng, Triệu Hiểu Bạch căn bản đã trưởng thành ở nhiều phương diện. Hắn hiểu những gì mà bí thư Vương nói không phải là tin tức bên ngoài, mà chính là cái nhìn của cơ quan tỉnh ủy với sự kiện lần này.
Triệu Hiểu Bạch trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói: - Bí thư Vương, bây giờ bên ngoài có không ít nghị luận, rất nhiều người cũng không xem trọng cạnh tranh lần này. Có người nói không biết được rõ ràng hình thức này có lợi ích thực tế gì không, thế nhưng đó là một hoạt động kỳ lạ được tiến hành đầu tiên. Có không ít thương gia đến đây, thế nhưng khi mà kịch hay mở màn thì không biết đám người kia có cơ hội gì hay không.
Triệu Hiểu Bạch nói xong những lời này thì chú ý nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, phát hiện gương mặt của bí thư Vương cũng không tức giận, thế là nói tiếp: - Hai ngày trước tôi đến nhà dượng, ông ấy tỏ ra giúp đỡ ngài ở phương diện công tác này. Ông ấy nói trông mong ngài có thể nhanh chóng rút tiền từ tài khoản của các công ty kia, vì tài lực của thành phố bây giờ căn bản đã không còn đủ nữa.
Vương Tử Quân cười cười không nói gì, hắn căn bản đều nghĩ đến những tình huống mà Triệu Hiểu Bạch đang phản ánh. Gần đây luôn có những người làm việc không có chút bản lĩnh, thế nhưng lại thích xem náo nhiệt, chưa từng chịu chậm chân hơn người khác.
Đối với công tác lần này Vương Tử Quân đã để Tần Hồng Cẩm tìm không ít chuyên gia tiến hành luận chứng, hơn nữa trong ký ức mơ hồ của hắn thì phong trào thể dục thể thao càng ngày càng có xu hướng kiếm ra tiền. Chẳng qua thời điểm nào được nhiều ít bao nhiêu thì hắn căn bản không quá rõ ràng.
- Hy vọng lần này sẽ có kết quả tốt. Vương Tử Quân thầm nói một câu, sau đó hắn chậm rãi đi ra khỏi phòng làm việc của mình.
Lúc này mặt trời đã ngã về tây, một vầng sáng đỏ hiện lên, phương tây xuất hiện một quầng váng. Vương Tử Quân nhìn mặt trời đỏ rực mà trong lòng không khỏi có chút lộp bộp. Hắn không khỏi nghĩ đến một cuộc điện thoại từ hôm trước của Mạc Tiểu Bắc, nội dung chính là tình huống của Mạc lão gia tử đột nhiên trở nên tốt đẹp hơn.
Có một đoàn người đứng ở lối vào thành phố Đồng Lục, người đứng đầu chính là bí thư thị ủy Lôi Hợp Tuấn và quyền chủ tịch Cao Đại Hòa. Lúc này hai người đều treo nụ cười, thỉnh thoảng còn nói với nhau hai câu làm cho người ta lầm tưởng hai bên có mối quan hệ rất tốt đẹp.
Thế nhưng thực tế thì mối quan hệ giữa bọn họ như thế nào? Chỉ có hai người bọn họ biết rõ mà thôi.
- Bí thư Lôi, anh nghĩ mà xem, hôm nay tiến hành đấu giá quảng cáo trong đại hội thể dục thể thao, thế nhưng lãnh đạo lại không ở trong tỉnh để nắm chặt công tác này, lại đột nhiên đến tập kích thành phố chúng ta. Cao Đại Hòa có gương mặt béo tốt và trắng trẻo, khi cười rộ lên lộ ra vẻ ôn hòa.
Lôi Hợp Tuấn cũng không rõ vấn đề của Cao Đại Hòa, trước đó hắn cũng không nhận được thông báo bí thư Vương đến thành phố Đồng Lục kiểm tra công tác sản xuất an toàn, khi hắn biết thì bí thư Vương đã đi đến đường cao tốc rồi.
Lôi Hợp Tuấn cực kỳ hoan nghênh Vương Tử Quân đến thành phố Đồng Lục, dù sao đối với hắn thì Vương Tử Quân chính là người giúp mình tiến lên vị trí hiện tại, nếu không có được sự giúp đỡ của bí thư Vương, chỉ sợ hắn khó thể nào là bí thư thị ủy Đồng Lục cho được.
Cao Đại Hòa cũng đi theo sát bên cạnh, hơn nữa người này với nụ cười sáng lạn trên môi làm cho Lôi Hợp Tuấn cảm thấy không dễ đối phó. Dù sao Cao Đại Hòa cũng bị tước mất vị trí bí thư thị ủy Đồng Lục, nguyên nhân chủ yếu của nó là vì một lời nói của bí thư Vương.
Chính mình để cho thư ký thông báo với Cao Đại Hòa rằng bí thư Vương sẽ đến kiểm tra giám sát theo đúng trình tự, thế nhưng người này lại dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến, hồn nhiên tỏ ra giống như không có bất kỳ điều gì bất mãn.
Một người có tâm cơ như vậy thì sau này Lôi Hợp Tuấn phải cẩn thận hơn.
- Tôi hy vọng đấu thầu công khai lần này sẽ thành công, dù sao thì khi đó trong tỉnh sẽ có một nguồn tài chính dành cho hạng mục đại hội thể dục thể thao, mà thành phố chúng ta cũng có thể tranh thủ được một chút. Cao Đại Hòa nói rồi nhìn về phía Lôi Hợp Tuấn: - Bí thư, bí thư Vương là người khống chế tài chính trong tỉnh, sự kiện này ngài nên tăng cường liên hệ với anh ấy, để tranh thủ cho thành phố Đồng Lục chúng ta một chút.
Khi hai người trò chuyện với nhau thì thư ký trưởng văn phòng thị ủy Tống Thịnh Dũng nhanh chóng chạy đến nói: - Bí thư Lôi, chủ tịch Cao, vừa rồi tôi đã liên hệ với thư ký Triệu Hiểu Bạch của bí thư Vương, năm phút sau xe của lãnh đạo sẽ đến.
- Ừ! Lôi Hợp Tuấn khẽ gật đầu, hắn cũng không yêu mến gì vị thư ký trưởng Tống Thịnh Dũng này. Dù sao Tống Thịnh Dũng cũng là thư ký trưởng của vị bí thư tiền nhiệm trước đó, hơn nữa khi mà Cao Đại Hòa có tiếng hô cao nhất tiến lên vị trí bí thư thị ủy, người này càng ném nhiều lực lượng đi theo hò reo sau mông Cao Đại Hòa.
Khi đó tuy Lôi Hợp Tuấn cảm thấy không thoải mái thế nhưng cũng không quá mãnh liệt. Nhưng bây giờ thì không còn giống như trước, chính mình đã là bí thư thị ủy, thế nhưng lại không có được sự phục vụ tốt nhất từ thư ký trưởng văn phòng thị ủy, điều này càng làm cho hắn sinh ra ý nghĩ thay thế Tống Thịnh Dũng.
- Thư ký trưởng, đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón bí thư Vương chưa? Tống Thịnh Dũng căn bản có biểu hiện cực kỳ tôn trọng Lôi Hợp Tuấn, nghe thấy Lôi Hợp Tuấn hỏi thì nhanh chóng nói: - Cũng đã chuẩn bị xong.
- À, lần này bí thư Vương đến kiểm tra công tác sản xuất an toàn của thành phố chúng ta, là sự coi trọng với thành phố Đồng Lục chúng ta, anh nên sắp xếp cho tốt, nếu như có bất kỳ vấn đề gì xảy ra ở đơn vị nào, tôi sẽ hỏi tội anh. Khi Lôi Hợp Tuấn sắp xếp xong công tác thì Vương Tử Quân ngồi trên xe nhận được điện thoại của Lý Bạch Vũ. Lý Bạch Vũ báo cáo rất cặn kẽ công tác chuẩn bị cho Vương Tử Quân, cũng không quên nói ra những thông tin về các đơn vị đến cạnh tranh.
- Bí thư Vương, một tiếng nữa sẽ bắt đầu đấu thầu, anh xem có nên sắp xếp vị lãnh đạo nào đó phát biểu vài lời trước phiên đấu thầu không? Lý Bạch Vũ nói ra những lời này vẫn là một biểu hiện căn bản không quá đủ tin tưởng vào sự kiện sắp diễn ra.
Vương Tử Quân cười nói: - Chuyện này trong tỉnh đã trao quyền cho anh, các anh nên can đảm đi làm. Còn chuyện anh vừa nói, chỉ cần chính anh lên đài nói vài ba câu là được. Chúng ta không chú ý đến hình thức, chỉ chú trọng đến kết quả mà thôi.
- Tôi... Lý Bạch Vũ tuy tự nhận là mình bất phàm thế nhưng sự kiện hiện tại quá lớn, hắn thật sự không đủ lo lắng. Hắn vốn có ý nghĩ nhờ bí thư Vương đến trợ trận, thế nhưng không ngờ bí thư Vương lại ném ngược lại đầu mình.
- À, cứ như vậy đi, tôi cúp máy đây. Vương Tử Quân nhìn về phía ngã rẽ trên đường cao tốc về thành phố Đồng Lục, hắn không cho Lý Bạch Vũ thời gian tiếp tục trò chuyện.
Khi Vương Tử Quân gọi điện thoại thì Lý Bạch Vũ chú ý quan sát. Hắn làm thư ký của Vương Tử Quân, hắn cực kỳ hiểu rõ vị trí hiện tại của bí thư Vương. Cuối năm nay chủ tịch Đường sẽ lui ra, vị trí của Vương Tử Quân càng biểu hiện mình là nhân tuyển mạnh mẽ nhất cho vị trí còn trống.
Khoảng thời gian này là cực kỳ khó khăn cho bí thư Vương, không những phải làm ra thành tích, còn phải làm tốt công tác quan hệ với khắp nơi.
Dù sao muốn trở thành chủ tịch tỉnh cũng phải thông qua tuyển cử của hội đồng nhân dân tỉnh, tuy tuyển cử sẽ không có vấn đề lớn xảy ra, thế nhưng con đường này cũng không dễ đi, biết đâu phía trước có gì đó đang chờ đợi mình?
Cho ra thành tích chính là một trong những điều kiện quan trọng nhất của bí thư Vương, bây giờ công tác quan trọng hàng đầu chính là chuẩn bị tốt cho đại hội thể dục thể thao. Bây giờ Lý Bạch Vũ làm người chủ trì diễn đàn đầu tư, người này công tác tốt làm cho bí thư Vương có thêm nhiều thể diện. Bây giờ đấu thầu công tác quảng cáo của đại hội thể dục thể thao đang được mọi người chú tâm theo sát, tất nhiên cũng có nhiều người có ý nghĩ không hay.
Thế nhưng Vương Tử Quân lại ném công tác này cho Lý Bạch Vũ.
Bí thư Vương vì sao không ở nhà tọa trấn mà chạy đến kiểm tra công tác của thành phố Đồng Lục?
Triệu Hiểu Bạch nhìn bộ dạng mây trôi nước chảy của bí thư Vương, trong đầu càng lóe lên nhiều ý nghĩ. Hắn cảm thấy bí thư Vương không có khả năng không quan tâm đến phương diện cạnh tranh quyền quảng cáo lần này, thế nhưng biểu hiện lại giống như không thèm quan tâm.
Khi nhân viên nghênh đón của thành phố Đồng Lục xuất hiện trước mặt Triệu Hiểu Bạch, lúc này Triệu Hiểu Bạch mới thu lại những ý nghĩ miên man của mình. Hắn khẽ báo cáo với Vương Tử Quân một tiếng, sau đó chuẩn bị làm những công tác vốn có của một thư ký.
Xe dừng lại, Triệu Hiểu Bạch nhanh chóng mở cửa xe cho Vương Tử Quân, hắn khẽ thở ra một hơi. Tuy hắn cảm thấy động tác này là quá quen thuộc, thế nhưng mỗi lần cho ra hành động như vậy hắn đều cảm thấy có chút căng thẳng.
Khi Vương Tử Quân xuống xe thì Lôi Hợp Tuấn nhanh chóng đón chào, hắn vươn tay chào đón Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói: - Bí thư Vương, chào mừng anh đến với thành phố Đồng Lục.
Sau lưng Lôi Hợp Tuấn chính là Cao Đại Hòa với gương mặt tràn đầy nụ cười. Sau khi Vương Tử Quân bắt tay Lôi Hợp Tuấn, Cao Đại Hòa tiến lên chào đón rồi dùng giọng nhiệt tình nói: - Bí thư Vương, nghe nói ngài đến thành phố chúng tôi chỉ đạo công tác, cán bộ thành phố căn bản tỏ ra cực kỳ phấn chấn.
Lúc này không phải là lần đầu tiên Vương Tử Quân gặp mặt Cao Đại Hòa, trước khi Cao Đại Hòa tiến lên làm bí thư thị ủy Đồng Lục thì nụ cười của Cao Đại Hòa vẫn là như thế này, thế nhưng không để lại ấn tượng sâu trong lòng Vương Tử Quân.
Bây giờ Cao Đại Hòa vẫn nở nụ cười vui vẻ như thường, điều này làm cho Vương Tử Quân đánh giá cao người này lên vài phần. Người có thể lớn có thể nhỏ, có thể co có thể giãn, căn bản là rất tốt.
Chẳng qua Cao Đại Hòa là một nhân vật thì Vương Tử Quân cũng không quá quan tâm. Trong quan trường người nào không phải đã tu luyện thành tiên? Chỉ có có chút chênh lệch không thể nào tu bổ được, ví dụ như sự chênh lệch giữa Cao Đại Hòa và mình.
Vì vậy điều này chỉ có thể quyết định Cao Đại Hòa có thể vui đùa với Lôi Hợp Tuấn, thế nhưng căn bản không có lực uy hiếp gì với Vương Tử Quân.
Lôi Hợp Tuấn luôn đi theo sát Vương Tử Quân, Cao Đại Hòa thì đi ngay phía bên phải, trao quyền là người hướng dẫn cho Lôi Hợp Tuấn. Trên quan trường chú ý đúng chỗ và không việt vị, cống hiến mà không quá biểu hiện, lúc này chỗ dựa của Lôi Hợp Tuấn đi đến, nếu anh cứ ưỡn mặt đi trước, như vậy là không tốt, vì trong quan trường luôn chú ý đến điểm này.
Sau lưng dù đấu đá đến mức nước sôi lửa bỏng thì trước mặt lãnh đạo thượng cấp cũng vẫn phải bảo trì hòa hợp êm thấm, làm cho đội ngũ phấn chấn, kinh tế phát triển mạnh mẽ, không bao giờ biểu hiện tình huống đấu đá ra bên ngoài. Nếu không thì sẽ làm cho tuyến trên nhìn vào, căn bản thể hiện sự chưa trưởng thành chính trị của mình.
- Bí thư Vương, những năm qua thành phố Đồng Lục đặt phương diện sản xuất an toàn lên hàng đầu, trong tất cả các đơn vị đều có một tổ giám sát bao gồm các vị lãnh đạo, thành viên đều là những nhân viên nòng cốt. Vì nó liên quan đến phương diện an nguy tính mạng cho người lao động thế cho nên tổ giám sát phát huy tác dụng rất tinh tế, những năm qua căn bản cải cách chỉnh đốn hơn một ngàn tai họa ngầm, thiết lập công lao to lớn cho công tác đảm bảo an toàn sản xuất của thành phố. Lôi Hợp Tuấn ngồi bên cạnh Vương Tử Quân, hắn dùng nụ cười sáng lạn để báo cáo với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân ngồi trên xe lẳng lặng nghe Lôi Hợp Tuấn báo cáo công tác, thỉnh thoảng có hỏi han vài vấn đề. Đoàn xe đi về phía trước, một lúc sau đã đi đến một nhà máy rất có quy mô.
Tuy Vương Tử Quân lần này đến kiểm tra có chút vội vàng đột ngột, thế nhưng năng lực ứng phó với tình huống khẩn cấp của thành phố Đồng Lục vẫn rất xuất sắc, công tác nghênh đón rất đầy đủ. Thành phố Đồng Lục không những chuẩn bị tất cả phương tiện, hơn nữa còn cho ra những đáp án cực kỳ thỏa mãn với các yêu cầu của Vương Tử Quân.
Triệu Hiểu Bạch đi theo đoàn kiểm tra, hắn nghe báo cáo của phía thành phố Đồng Lục, thỉn thoảng lại xem giờ. Sau khi đi kiểm tra công tác của thành phố Đồng Lục, đấu thầu ở thành phố Rừng Mật đã qua hơn hai mươi phút, sao còn chưa có tin tức gì truyền đến?