Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Bảo Nhi là một học sinh ngoan ngoãn trong mắt cô giáo, thế nên căn bản là không chịu được lời uy hiếp của Văn Ngư Nhi. Nó nhìn về phía Văn Ngư Nhi, sau đó lại dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân xoa mái tóc của Tiểu Bảo Nhi rồi cười nói: - Đây không phải là vấn đề quan trọng, điều quan trọng của con bây giờ là cố gắng học thật tốt, sau đó mới có thể vui chơi được.

- Chủ tịch Vương, sao lại không quan trọng, làm sao anh có thể như vậy... Văn Ngư Nhi thấy những gì mình vất vả phấn đấu trở thành không quan trong trong mắt Vương Tử Quân, thế là không khỏi có chút bực mình.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Được rồi, Tiểu Bảo Nhi cũng phải dùng cơm, cô cũng về sắp xếp mà chuẩn bị đi làm.

Mặc dù Vương Tử Quân nói chuyện rất ôn hòa nhưng Văn Ngư Nhi nghe vào tai vẫn cảm thấy khó thể chống lại được. Nàng khẽ vẫy tay với Tiểu Bảo Nhi, sau đó mới xoay người rời đi, nhưng khi nàng đi qua bên cạnh Vương Tử Quân thì dùng giọng khe khẽ nói: - Chuyện hôm đó rất cảm ơn anh.

Vương Tử Quân nhìn một Văn Ngư Nhi biến mất trước mặt mình như một con nhá nhỏ vẫy đuôi trong nước, hắn không khỏi khẽ lắc đầu, sau đó kéo Tiểu Bảo Nhi đang vui vẻ vì có chiếc cặp mới đi vào nhà.

Mạc Tiểu Bắc đã nấu cơm sáng xong, ba người cùng vây quanh bàn ăn, vui vẻ dùng cơm. Vương Tử Quân ăn xong bát cháo của mình, hắn nói với Mạc Tiểu Bắc: - Hôm nay anh sẽ đến thành phố Linh Long tham gia hội nghị, có lẽ sẽ về muộn một chút.

- Anh cũng đừng nên uống nhiều rượu quá. Mạc Tiểu Bắc buông thìa rồi nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn dùng giọng giống như tự giễu nói: - Hôm nay chỉ sợ không được uống rượu ấy chứ.

Mạc Tiểu Bắc có chút sững sốt, nhưng khi nàng nhìn nụ cười trên mặt Vương Tử Quân, nàng cũng không hỏi nhiều. Gần đây nàng giống như đã thích ứng với vai trò một người vợ một người mẹ trong gia đình, tri thức công nghệ cao bây giờ chuyển sang tri thức nấu nướng, hơn nữa nàng lại cảm thấy vui vẻ không biết mệt. Kết quả của nó là mỗi ngày Vương Tử Quân và Tiểu Bảo Nhi không muốn ra ngoài dùng cơm, chỉ đợi đầu bếp giỏi của gia đình làm món, sau đó ăn như điên, thật sự vui vẻ, cả nhà cũng hoàn thuận. Mỗi lần Vương Tử Quân thấy Mạc Tiểu Bắc vui vẻ nấu món mới, hắn không khỏi cảm khái, đây là Mạc Tiểu Bắc của công nghệ cao sao?

Sau khi cầm lấy cặp văn kiện của mình, Vương Tử Quân sải bước ra khỏi nhà. Triệu Hiểu Bạch vẫn ở bên ngoài đúng vị trí cố định, khi Vương Tử Quân đi ra thì hắn tiến lên cầm lấy cặp.



Vương Tử Quân nhìn gương mặt cẩn thận của Triệu Hiểu Bạch thì không khỏi nở nụ cười, sau đó hắn ngồi lên vị trí quen thuộc của mình trên xe.

- Đã chuẩn bị đầy đủ chưa? Vương Tử Quân chờ xe khởi động thì trầm giong hỏi.

- Chủ tịch, vừa rồi tôi có liên hệ điện thoại với thư ký trưởng Trương, thư ký trưởng Trương nói tất cả đã chuẩn bị xong. Triệu Hiểu Bạch nói tiếp: - Lần này ủy ban nhân dân tỉnh điều ra hai chiếc Toyota Coaster, tất cả nhân viên đều leo lên hai xe này, bảy giờ ba mươi sẽ phải tập hợp trong khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh.

Vương Tử Quân gật đầu nói: - Hiểu Bạch, cậu có cảm thấy tôi nên cho ra một chỉ thị, đó là nếu như sau này xuống địa phương tham gia hội nghị, tôi sẽ cùng nhân viên ngồi một xe, cậu nói xem chấp hành điều này có khó khăn gì không?

- Căn bản là không khó. Triệu Hiểu Bạch trầm ngâm giây lát rồi lên tiếng.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Lúc bắt đầu có lẽ là không khó, thế nhưng khi thật sự tiến hành trong thời gian dài thì sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy được. Quy định này có tác dụng với đồng chí bình thường, thế nhưng khi thời gian trôi qua, căn bản sẽ bị người ta ném sau đầu, sẽ bị người ta loại ra khỏi lịch sử phát triển.

Triệu Hiểu Bạch trầm mặc một lúc, hắn thầm nghĩ đến ý nghĩa câu nói của Vương Tử Quân. Sau khi trầm ngâm một lúc thì cảm thấy câu nói của chủ tịch Vương là rất đúng. Đây chỉ là một hoạt động theo phong trào, chỉ một thời gian sau sẽ có những hành động phá lệ, thời gian dài sẽ trở nên rỗng tuếch.

Dù hạ cấp kiên quyết tuân thủ, không có phá lệ, thế nhưng sau khi chủ tịch Vương rời đi thì sao?

- Vì vậy ra quy định tốt là không khó, cái khó là phải làm sao để bên dưới chấp hành theo quy định, điều này mới cần phải tăng cường giám sát các thành phố. Chỉ cần chúng ta giám thị đúng chỗ thì những người kia sẽ gia tăng tính tự giác, nhưng nếu như chúng ta buông lỏng giám thị, những đối tượng kia cũng chậm rãi thả lỏng hơn.

Vương Tử Quân cảm khái một câu rồi cười cười nói: - Tôi còn chưa nghĩ ra phương án trường kỳ, thế nhưng những công tác có lợi cho phương diện tránh xa hoa lãng phí, hơn nữa còn tác động tích cực cho tác phong của cán bộ, chúng ta cần phải nhắc đến.

Triệu Hiểu Bạch nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, lúc này hắn không biết nói sao cho phải.

Sau khi trầm mặc giây lát thì Triệu Hiểu Bạch lên tiếng; - Chủ tịch Vương, khi chúng tôi đến đón ngài, chúng tôi thấy xe số một thị ủy Linh Long chạy vào trong.



Xe số một thị ủy Linh Long là của Đồ Phấn Đấu, người này đi đến khu nhà thường ủy tỉnh ủy làm gì? Căn bản dễ dàng hiểu được.

Vương Tử Quân không lên tiếng, Triệu Hiểu Bạch cũng không lên tiếng. Sự kiện này Triệu Hiểu Bạch chỉ nói cho Vương Tử Quân biết mà thôi, lãnh đạo xử lý thế nào là chuyện hắn không thể quan tâm.

Xe chạy đến trước khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, Vương Tử Quân xuống xe, hai chiếc xe của ủy ban nhân dân tỉnh đã dừng cách đó không xa. Có hai ba mươi người đang cười cười nói nói bên kia, có lẽ là người đến Linh Long tham dự hội nghị.

Vương Tử Quân xuống xe sau đó đi về phía hai chiếc Toyota Coaster. Đám người đang vui cười bên kia thây Vương Tử Quân đi đến thì không khỏi dừng cười, bầu không khí khá yên ắng.

Tình hình yên ắng chỉ xuất hiện sau giây lát, những người tự nhận định mình có thân phận đều nhanh chóng tiến lên chào hỏi Vương Tử Quân. Những người cảm thấy thân phận của mình là chưa đủ, dù thật lòng rất muốn đến tiếp xúc gần với Vương Tử Quân, thế nhưng cũng không dám di chuyển.

- Chủ tịch, đề nghị của ngài là rất tốt, chúng ta cùng ngồi xe đến thành phố Linh Long, vừa vặn lên xe có thể báo cáo công tác với ngài. Giám đốc sở xây dựng la Hứa Quang Nhiên nhanh chóng đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi cười ha hả nói.

Vương Tử Quân nhìn cái bụng nhô lên cao của Hứa Quang Nhiên, hắn không khỏi nở nụ cười: - Anh Hứa, cái gì chúng ta cũng có thể bàn được, thế nhưng anh nên chú ý một chút, bây giờ căn bàn là khá mập rồi.

- Cám ơn chủ tịch Vương đã quan tâm, tôi đã có kế hoạch, chuẩn bị ba tháng sau sẽ lấy đi những phần thịt dư thừa của mình. Hứa Quang Nhiên nở nụ cười càng thêm sáng lạn, rõ ràng hắn cảm thấy Vương Tử Quân hỏi han sức khỏe của mình, đây là coi trọng mình.


Khi Vương Tử Quân lên xe thì những nhân viên sẽ tham gia hội nghị đều bắt đầu tự tập lại, chỉ vài phút sau Hà Kiến Chương và Thi Thịnh Phi đều leo len xe.


- Chủ tịch, người đã tâp trung đông đủ, có thể đi được chưa? Trương Tề Bảo nhanh chóng đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi lên tiếng báo cáo.


Vương Tử Quân gật đầu nói: - Chúng ta đi thôi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK