“Migfis nói thế nào?”
Vũ Thanh hỏi Lâm Đồng.
“Anh ta nói năm phút nữa anh ta sẽ đến, bảo tôi canh chừng các anh.”
Lâm Đông trả lời.
Vũ Thanh cũng chẳng nói gì nhiều, anh lấy ra sợi dây thừng sớm đã chuẩn bị sẵn, sai hai tên thuộc hạ trói tay chân Lâm Đồng lại, cuối cùng chặn lại hạng của Lâm Đông.
Lần này Lâm Đông triệt để trung thực, tay chân bị trói lại, mồm cũng bị chặn đến không hở ra một câu, cử động cũng không cử được.
Như vậy sẽ tiện hơn nhiều, đợi lát nữa đánh nhau, cũng không bị phân tâm mà phải coi chừng tên Lâm Đồng giở trò.
Im lặng chờ đợi, qua vài phút, quả nhiên từ xa vọng lại đang đi đến hơn chục chiếc xe jeep!
Những chiếc xe này đều bật cả đèn pha nhưng đến lúc tiếp cận vào thân họ lại tắt hết đèn pha đi.
Trời cũng đã gần sáng, tiếp theo đội xe ngày càng gần, Hoàng Thiên mở hộp súng ra, đổi thành kiểu bắn liên thanh, mũi súng chĩa chuẩn vào hướng đi của đội xe.
Nhưng dù sao Hoàng Thiên cũng không phải người chuyên nghiệp, lại nhìn ra Vũ Thanh và hai tên thuộc hạ còn lại nằm bò xuống đất phục kích, những động tác ngắm chuẩn tầm nhìn đều nhìn từ sách giáo khoa phổ cập.
Đội xe ngày càng lại gần, đã đến địa điểm mà Hoàng Thiên bọn họ mai phục, không tới ba mươi mét nữa.
Bầu không khí hết sức căng thẳng, tuy Vũ Thanh rất có kinh nghiệm chiến đấu với nhiều trận dã chiến như vậy, nhưng trong tình huống này, anh ta cũng không dám lơ là, thiếu cảnh giác.
Bên đối phương có nhiều hơn tận chục con xe Jeep, chí ít cũng phải tới mấy chục người, hơn nữa bọn họ lại còn toàn là những kẻ liều mạng.
Còn bên quân mình, cộng thêm Mona bọn họ, chẳng qua cũng chỉ hơn chục người.
Lượng người chênh lệch như trên trời dưới biển. Duy nhất được cái ưu thế, chính là nghỉ dưỡng sức, chờ đợi phục kích, nằm mai phục ở hai bên vệ đường.
Vũ Thanh nhường hai chiếc xe đầu tiên đi qua, đợi sau khi cách xa đến mấy chục mét, rồi đột nhiên chĩa đầu súng bắn vào bánh xe.
Pằng Pằng!
Hai tiếng súng nổ, bắn trúng một trên một dưới của hai bánh xe Jeep.
Khả năng bắn súng của Vũ Thanh xuất sắc đến xuất thần
nhập hóa. Loại súng mục tiêu di động như vậy, lại cự li cách xa tới năm mươi đến sáu mươi mét. Chỉ hai phát súng đã có thể ngắm chuẩn xác đến từng li từng tí.
Xe Jeep đầu tiên lập tức bị bắn rơi cả vành, lại đang đi trên tuyến đường mòn nhỏ hẹp, quanh co. Con xe này nếu dừng, cả đội quân xe phía sau đều bị chặn lại.
Còn chưa đợi đến những người trên con xe Jeep phản ứng kịp thời, Vũ Thanh đã bóp cò nổ súng liên tiếp nổ đến bánh lăn của con xe jeep cuối cùng cũng nổ tung.
Như vậy mà nói, hơn chục con xe jeep đều bị bao vây. Phía trước phía sau đều không chạy thoát được.
Mấy chục người trên chiếc xe, đều đã xuống xe, lấy xe làm yểm hộ, dồn dập bắn trả.
Nhưng bọn họ trả đũa, thì chỉ có thể dựa theo tiếng súng ban nãy mà xác định phương hướng, cũng có thể nói là loạn bắn.
Hoàng Thiên bọn họ thì lại không giống nhau, trời càng ngày càng sáng, nhiều thành viên của Universe và hơn chục con xe jeep trên đường, sẽ bị nhìn rõ hơn.
Trận chiến súng nổ, nhiều viên đạn trong nòng súng của Hoàng Thiên cũng đã bắn hết, đúng thực là anh đã bắn đến nỗi làm cho ba thành viên Universe phải ngã xuống.
Anh đổi nòng súng mới, lần này anh sẽ không bắn loạn với vấn nữa, mà là đi tìm Migfis.
Đối với diện mạo Migfis, Hoàng Thiên đã ghi nhớ rất kỹ càng, tuyệt đối sẽ không nhầm được.