Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Như Mai kích động đến nỗi ứa nước mắt, cô ta nhìn Hoàng Thiên nói. 

Hoàng Thiên liếc nhìn Hạ Như Mai, khoan hãy nói. Cô bé này lớn lên thực sự xinh đẹp, cũng khó trách Từ Đại Khánh muốn chiếm lấy. 

Giọng nói càng cực kỳ êm tai, nhìn thấy nước mắt trong mắt cô ta, dáng vẻ đơn thuần trong sạch, Hoàng Thiên cũng thật sự rung động. 

Hoàng Thiên cũng không nói, chỉ nhìn Hạ Như Mai một lát. 

“Cậu chủ, tôi phải nói gì cho phải đây? Cậu yên tâm đi, sau này tôi nhất định làm tốt, tuyệt đối không phụ lòng kỳ vọng của cậu” 

Hạ Khôn vô cùng kích động nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên gật đầu, qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, Hoàng Thiên vẫn có 

thể nhìn ra Hạ Khôn là người rất thành thật, trong lòng mang ơn, sau này cũng có thể quản lý tốt công ty này. 

“Được, tôi nhớ kỹ lời hôm nay ông nói, sau này hãy cố làm thật tốt nhé” 

Hoàng Thiên vỗ vai Hạ Khôn. 

Hạ Khôn dùng sức gật đầu, đã nghẹn ngào. 

“Ứng cử viên phó tổng giám đốc kinh doing thì tự ông chọn đi, chuyện này giao cho ông làm” 

Hoàng Thiên nói với Hạ Khôn. 

“Cậu chủ yên tâm, tôi chắc chắn chọn nhân tài đảm nhiệm chức phó tổng giám đốc kinh doanh, sẽ không và cá nhân nào.” 

Hạ Khôn vỗ ngực bảo đảm nói. 

Hoàng Thiên đúng là tin tưởng Hạ Khôn, lúc này anh không nói gì nữa. 

Từ Đại Khánh thực sự vô cùng phiền muộn, vị trí của ông ta bị Hạ Khôn thay thế, hơn nữa Hoàng Thiên còn coi trọng Hạ Khôn như thế, chuyện này thực sự khiến ông ta ghen tị. 

Nhưng bây giờ nói gì cũng muộn rồi, ai bảo ông ta đui mù đắc tội Hoàng Thiên chứ? 

Mấy người bạn kia của Từ Đại Khánh cũng sớm giật mình không nói được lời nào, đối với bọn họ mà nói thì quá chấn động. 

Cậu chủ nhà họ Hoàng à, người xuất thân cả ngàn tỉ, chuyện này còn phải? 

Nghĩ đến lúc trước bất kính với Hoàng Thiên như vậy, đám con gái thời thượng hối hận không kịp, sau khi tỉnh táo lại thì đến gần Hoàng Thiên mà đá long nheo nịn hót: “Cậu chủ Thiên, anh đúng là chân nhân bất lộ tướng, tôi tên Nhiếp Tiểu Vi, tôi muốn kết bạn với anh” 

Nhiếp Tiểu Vi liếc mắt đưa tình, hận không thể câu Hoàng Thiên tới tay. 

Một chiêu này của cô ta rất có hiệu quả, dáng người lớn lên xinh đẹp còn gợi cảm, bao nhiêu ông chủ lớn đều bị cô ta mê hoặc. 

Cô ta cho rằng chiêu này ở trước mặt Hoàng Thiên vẫn có tính khiêu chiến, nhưng không ngờ Hoàng Thiên không hề liếc nhìn cô ta cái nào. 

“Hạ Khôn, chúng ta đi thôi.” 

Hoàng Thiên bắt chuyện với Hạ Khôn. 

“Vâng, cậu chủ” 

Hạ Khôn hài lòng, người gặp việc vui thì tinh thần thoải mái, ông ta vâng dạ xong thì tới mở cửa cho Hoàng Thiên. 

Nhiếp Tiểu Vi bị mất mặt, cô ta phiền muộn mạnh mẽ dậm chân xuống đất. 

Hoàng Thiên bọn họ trở lại nhà Hạ Khôn, lúc này Fini đang tán gẫu với vợ Hạ Khôn. 

Có Hoàng Thiên ra tay, trong lòng vợ của Hạ Khôn nhẹ nhõm hơn nhiều, bà ta cũng biết Từ Đại Khánh bá đạo hơn nữa thì ở trước mặt Hoàng Thiên cũng chỉ là kẻ rác rưởi mà thôi, con gái chắc chắn có thể được cứu. 

Quả nhiên Hoàng Thiên đã đưa con gái bà ta về. 

“Cậu chủ Thiên, thật cám ơn cậu, nếu không phải cậu đến Phương Tây thì chúng tôi còn không biết bị Từ Đại Khánh bắt nạt tới khi nào? 

Vợ của Hạ Khôn cảm động nói. 

“Được rồi, đừng nói những lời này, nhanh nấu cơm đi, tôi đói bụng rồi.” 

Hoàng Thiên nở nụ cười với vợ của Hạ Khôn. 

“Vâng vâng vâng, tôi đã sớm làm xong rồi, chờ cậu trở về mà thôi”. 

Vợ của Hạ Khôn cười nói, đưa con gái Hạ Như Mai xuống bếp. 

Một bữa tiệc tại nhà phong phú, chiêu đãi Hoàng Thiên và Fini. 

Hoàng Thiên và Fini cũng đói bụng, bữa cơm này ăn rất ngon. 

Đêm đó Hoàng Thiên bà Fini bèn ở lại trong nhà Hạ Khôn. 

Nghỉ ngơi một buổi tối, thể lực Hoàng Thiên hoàn toàn khôi phục, cảm thấy cơ thể cực kỳ thoải mái. 

Trạng thái của Fini cũng khôi phục, cô ấy nhớ lại cái lúc từ khi trúng cử trùng, thực sự sống chết gần trong gang tấc. 

Nếu không có Hoàng Thiên đưa cô ấy tới Phương Tây thì sợ rằng bây giờ đã chết rồi. 

“Anh Hoàng Thiên, hôm nay anh muốn về thành phố Bắc Ninh sao?” 

Fini hỏi Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên gật đầu, độc tà thuật đã giải, cổ trùng đáng sợ cũng giải rồi, bây giờ là lúc về thành phố Bắc Ninh. 

“Phải rồi, cô thì sao? Về nước chứ?” 

Hoàng Thiên hỏi Fini. 

Fini do dự một chút nói: “Tôi không muốn về nước” 

“Không muốn về nước? Cô muốn ở lại Việt Nam?” 

Mặc dù trong lòng Hoàng Thiên cũng có chuẩn bị, nhưng thấy Fini ra quyết định thì vẫn hơi bất ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK