Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hai tên cặn bã các người” 

Hoàng Thiên ôm Phan Thanh Linh, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm vào Đường Quốc Long và Đông Lão Tà. 

Đường Quốc Long bị dọa đến hai chân mềm nhũn, ông ta đã được chứng kiến sự lợi hại của Hoàng Thiên, biết anh ra tay hung ác thế nào, ông ta không muốn bị Hoàng Thiên ngược nữa. 

Tuy nhiên lúc này, bộ dạng tức giận của Hoàng Thiên khiến cho trái tim Đường Quốc Long lạnh giá, ông ta biết Hoàng Thiên không có khả năng uông tha cho ông ta. 

“Cậu Thiên bớt giận, chuyện này, chuyện này không liên quan tới tôi.” Đường Quốc Long lắp ba lắp bắp giải thích với Hoàng Thiên. 

“Chát!” Đông Lão Tà tát một phát vào mặt Đường Quốc Long: “Chuyện này không liên quan gì đến mày, ý của mày là tất cả đều do tao làm sao?” 

"Sư phụ, con không có ý này... Đường Quốc Long nói với Đông Lão Tà. “Được rồi!” 

Hoàng Thiên làm gì còn tâm trạng nhìn hai người này cãi nhau? 

Lúc này anh quát to ôm tiếng, ôm Phan Thanh Linh đi đến gần Đông Lão Tà. 

“Nói, cô ấy bị làm sao?” 

“Các người đã làm gì cô ấy?” 

Hoàng Thiên nghiệm nghị quát. 

Đông Lão Tà bị sát khí của Hoàng Thiên làm cho kinh hãi, đừng nhìn ông ta tu luyện ma công, lại còn sống trên trăm tuổi, nhưng thật ra ông ta rất sợ chết. 

Sơ sót một chút là hôm nay sẽ phải chết trên tay Hoàng Thiên, làm sao Đông Lão Tà có 

thể không vội. 

“Cậu Thiên, trước tiên cậu đừng tức giận, từ từ nghe tôi nói” 

“Bụp!” Hoàng Thiên đạp Đông Lão Tà lăn ra đất, tức giận nói: “Ông còn từ từ nói?” 

“Nói nhanh lên cho tôi!” 

“Vâng, cậu Thiên, Phan Thanh Linh chỉ tạm thời hôn mê thôi, không ai trong chúng tôi động vào cô ấy, bởi vì chúng tôi đều không phải là đàn ông chân chính... Đông Lão Tà nói đến đây thì cái mặt mờ đỏ bừng, đàn ông dù bao nhiêu tuổi cũng không nguyện ý thừa nhận là mình không được, nói đến đều sẽ đỏ mặt. 

Hoàng Thiên nghiến răng, Đông Lão Tà đã hơn một tram tuổi rồi, chắc chắn sẽ không có khả năng kia, hẳn là sẽ không làm hại được Phan Thanh Linh. 

Cái tên cương thi già kia thì càng không thể, về phần Đường Quốc Long, Hoàng Thiên đã sớm biết ông ta không phải là người đàn ông chân chính, sẽ không uy hiếp gì đến Phan Thanh Linh. 

“Ông nên cảm thấy may mắn vì ông không phải là đàn ông chân chính, nếu không, tôi sẽ chém ông thành từng mảnh” 

Hoàng Thiên quát Đông Lão Tà. 

Đông Lão Tà liên tục gật đầu như gà mổ thóc, bây giờ ông ta nghĩ mà sợ, may mắn là Phan Thanh Linh không có việc gì, nếu không thì ông ta thảm rồi” 

“Cậu Thiên, ở đây thật sự không có ai động vào cô ấy, ở đây ngoại trừ tôi và Đường Quốc Long là đàn ông, còn lại những người khác đều là phụ nữ” 

Đông Lão Tà giải thích với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nhìn Đông Lão Tà, cái lão già này đã hơn một trăm tuổi rồi mà vẫn còn tham sống sợ chết, Hoàng Thiên thực sự rất phản cảm. 

“Vì sao cô ấy lại hôn mê? 

Lúc này Hoàng Thiên hỏi Đông Lão Tà. 

Đông Lão Tà bị dọa đến biến sắc, đang định xạo chó thì bị Vũ Thanh tát cho một phát. 

“chát” một tiếng, Đông Lão Tà bị tát đến suýt nữa ngất xỉu. 

“Nếu mày dám nói bậy nửa câu, tạo sẽ lập tức chặt hết chân tay của mày” 

Vũ Thanh quát. 

Đông Lão Tà không hề nghi ngờ thủ đoạn của Vũ Thanh, ông ta vội vàng nói: “Được được được, tôi nhất định sẽ nói thật” 

“Phan Thanh Linh bị tối cho uống một loại thuốc, loại thuốc này sẽ khiến cho cô ấy tạm thời hôn mê, cho dù không ăn không uống gì cũng sẽ không chết”. 

“Đợi sau bảy bảy bốn chín ngày, khi cô ấy tỉnh lại, cô ấy sẽ rất trung thành và nghe lời tôi, cô ấy sẽ làm theo bất cứ yêu cầu gì mà tôi bảo” 

Hoàng Thiên càng nghe càng tức giận, cái tên Đông Lão Tà đáng chết này, ông ta nghĩ thất đẹp! Còn muốn huấn luyện Phan Thanh Linh thành con rối của ông ta, trở thành nô bộc của ông ta, quá ghê tởm. 

Chỉ là không biết Đông Lão Tà muốn Phan Thanh Linh làm cái gì mà liều lĩnh cướp Phan Thanh Linh từ trong tay Đường Quốc Long. 

“Ông phí hết sức lực khiến cô ấy nghe lời ông, rốt cuộc ông muốn cô ấy làm cái gì?” 

Hoàng Thiên lạnh lùng nói. 

Đông Lão Tà không dám nói láo, cũng không dám không trả lời Hoàng Thiên, ông ta chỉ đành kiên trì nói tiếp: "Cậu Thiên, mục đích của tôi cũng giống như Đường Quốc Long, đều là muốn Phan Thanh Linh giúp chúng tôi luyện chế tiên đan, tôi muốn tu tiên thành công phi thăng thiên giới, trường sinh bất lão”. 

“Về phần Đường Quốc Long, nó bắt cóc Phan Thanh Linh không chỉ vì muốn luyện chế tiên đạn, mà còn muốn cô ấy giúp nó luyện chế một loại thuốc giúp nó hồi phục phương diện kia... không đợi Đông Lão Tà nói xong, Hoàng Thiên đã bay tới đá một phát vào cảm Đông Lão Tà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK