Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hoàng Thiên, mày, tại sao mày lại tìm được đến đây?” 

Đường Vạn Hải lắp bắp kinh hãi, nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, đã nghi ngờ về tính mạng. 

Đường Doãn Hạo cũng không khá hơn là bao, tên này còn không bằng chú của mình, lúc này đến nói cũng không nói ra được. 

Hoàng Thiên vừa đến đã có thể tưởng tượng ra được kết cục của bọn họ, chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì. 

Trước kia Hoàng Thiên còn có thể tha cho bọn họ, nhưng bây giờ có lẽ là không thể tha thứ cho bọn họ. 

Để cho bạn biết được, lần này Hoàng Thiên sẽ không có ý định tha thứ cho bọn họ. Đưa bọn họ vào trong tù của Vũ Thanh coi như vẫn còn nhẹ, nghiêm trọng hơn một chút, Hoàng Thiên sẽ thẳng tay giết chết bọn họ. 

“Cha của ông đâu? Cô gái bị các người bắt đi đâu rồi?” 

Hoàng Thiên hỏi Đường Vạn Hải và Đường Doãn Hạo, hiện giờ anh thật sự vừa sốt ruột vừa tức giận, anh không hề nhìn thấy Phan Thanh Linh, cũng không gặp Đường Quốc Long. 

“Mọi người, mọi người.” Đường vạn Hải nói cũng không lưu loát, ông ta vô cùng căng thẳng. “Chết tiệt nhà ông có thể nói hết trong một câu được không?” 

Hoàng Thiên vô cùng tức giận, anh lao tới và túm lấy Đường Vạn Hải. 

Đường Vạn Hải sợ hãi nhìn qua Hoàng Thiên, nói bằng giọng run rẩy: “Cha tôi đưa cô gái kia đi rồi.” 

“Mang đi làm gì?” 

Trong đầu Hoàng Thiên như có tiếng ong ong, thậm chí anh còn nghĩ đến kết quả tồi tệ nhất, đó là tên Đường Quốc Long xấu xa đó sẽ hãm hại Phan Thanh Linh. 

Vẫn biết Phan Thanh Linh ngoại trừ cô ấy có thuật chữa bệnh cao siêu thì cô ấy cũng chỉ là một cô gái bình thường, trước Đường Quốc Long cô ấy sẽ không có sức lực để phản kháng lại. 

“Cậu Thiên, cậu đừng quá lo lắng, cha tôi chỉ là đưa cô ấy ra ngoài thôi, chỉ muốn dạy dỗ cô ấy một chút, bắt cô ấy phải chữa trị vết thương ở chân cho tôi và Đường Doãn Hạo” 

Đường Vạn Hải là người khá thông minh, lúc này ông ta đã đoán được nhất định Hoàng Thiên đang lo lắng Phan Thanh Linh bị hãm hại, vì vậy đã trấn tĩnh Hoàng Thiên trước. 

Làm sao Hoàng Thiên có thể tin được những lời này của ông ta? Khi đối mặt với một người phụ nữ xinh đẹp, có người đàn ông nào có thể kháng cự được? Đặc biệt là lão già xấu xa như Đường Quốc Long, nhìn thấy người con gái xinh đẹp tươi trẻ như Phan Thanh Linh, sao có thể không động lòng? 

“Chết tiệt nhà ông đừng có phí lời nữa, cha của ông đang ở đâu?” Hoàng Thiên tát Đường Vạn Hải, nghiêm túc hỏi. 

Đường Vạn Hải suýt nữa bị đánh ngất, nhưng ông ta càng sợ Hoàng Thiên sẽ nổi cơn tức giận và giết chết ông ta, vội vàng nói: “Ở sau vườn, đang ở cùng với Trần Khang” 

Hoàng Thiên nghiến răng, anh quay sang nói với Vũ Thanh: “Anh Vu Tử, anh cứ lại đây, tôi đi ra xem” 

“Cậu chủ đi đi, ở đây cứ giao cho tôi” Vũ Thanh nói. 

Hoàng Thiên nhanh chóng đi ra khỏi phòng, nhìn thấy cửa sổ phía sau đang mở, anh liền nhảy xuống từ cửa sổ tầng hai, đi thẳng đến vườn sau nhà của Trần Khang. 

Như vậy là nhanh nhất, đến vườn sau, Hoàng Thiên bắt đầu tìm kiếm xung quanh. 

Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng Hoàng Thiên ở bên cạnh bồn hoa nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi. 

Hai người này khoảng trên hai mươi tuổi, người đàn ông nhìn trông khá trắng trẻo, bảnh bao, trên người mặc một bộ vest hàng hiệu, đang ôm chặt lấy người phụ nữ thân hình cao gầy. 

Người phụ nữ có vẻ xinh đẹp ngọt ngào, chỉ có điều nhìn phong cách lại có chút bụi bặm. 

Hai người này cũng nhìn thấy Hoàng Thiên, lập tức đứng lên. “Ai đó, mẹ kiếp, dám tự tiện xông vào đây? Như vậy là phạm luật, có biết không hả?" 

Trần Khang chửi mắng và quát vào mặt Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng không có tâm trạng để phí lời với những người này, lúc này anh đi qua vài bước, túm lấy tên này. 

“Đường Quốc Long đâu? Cô gái bị ông ta bắt đi đang ở đâu?” Hoàng Thiên nghiêm nghị hỏi.. 

Trần Khang nhìn thấy Hoàng Thiên vô cùng tức giận và mạnh mẽ như vậy, trong đầu cũng có chút lo lắng. Nhưng anh ta vẫn cứng đầu, giả vờ cắt ngang. 

“Chết tiệt, tao đây không biết Đường Quốc Long nào, mau thả tao ra. Chiếc áo này giá trị mấy chục vạn, làm hỏng rồi mày có đền lại được không?” 

Trần Khang trợn mắt quát Hoàng Thiên với vẻ khinh bỉ. “Cậu Trần, tên ngu ngốc này là ai vậy, cậu quen anh ta sao? 

Người phụ nữ xinh đẹp này cau mày, tỏ vẻ ghét bỏ nhìn lướt qua Hoàng Thiên, rồi hỏi Trần Khang. 

“Em yêu à đừng sợ, nó dám như vậy với anh, là do nó tự chuốc lấy thôi, bây giờ anh sẽ gọi người đến lôi cổ nó đi” 

Trần Khang giả vờ bình tĩnh, lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện cho ai đó. Thấy Tên này vòng vo như vậy, Hoàng Thiên thực sự tức giận. Túm lấy tóc của Trần Khang, Hoàng Thiên liền đá một cú rất mạnh. “A! Mẹ nó, mày .”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK