Phan Thanh Linh nở một nụ cười mê người đáp: “Không sao đâu anh Thiên, vừa đúng lúc em muốn thử nghiệm loại mỹ phẩm này lên quầng thâm mắt xem có hiệu quả hay không?”
Nói xong, Phương Linh thoa một ít ở vùng da dưới mắt.
Không quá một phút đồng hồ, quầng thâm mắt đã biến mất một cách thần kỳ.
Hoàng Thiên càng vui mừng hơn, xem ra loại mỹ phẩm này là loại mỹ phẩm trang điểm có tác dụng nhất trên thế giới.
“Thanh Linh em làm ra được tổng cộng mẩy lọ?"
Hoàng Thiên hỏi Phan Thanh Linh.
“Năm sáu lọ, em phải xác nhận lại đã, nếu phương pháp điều chế này là phương pháp tốt nhất, vậy thì phải viết lại sau đó có thể sản xuất ra với số lượng nhỏ”
Phan Thanh Linh trả lời Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ có thể sản xuất số lượng nhỏ trước, cây
huyết linh của chúng ta vẫn còn nhỏ, cũng không biết những mầm cây này mất bao lâu mới lớn lên được.”
“Trong vòng một năm đã có thể sừng sững chọc trời”
Phan Thanh Linh trả lời rất chắc nịch.
Hoàng Thiên nghe vậy liền ngớ người ra, thầm nghĩ cây huyết linh thật khác biệt, hoàn toàn không giống với những loài cây khác.
Trong vòng một năm đã có thể to lớn sừng sững, đây là một tin tức tốt lành.
Hoàng Thiên lại trò chuyện với Phan Thanh Linh, sau đó nói: “Phải đặt cho loại sản phẩm này một cái tên. Anh nghĩ hay gọi là kem dưỡng da Thanh Linh đi”
Thanh Linh nghe vậy lập tức có chút khó xử.
Cô ấy không nghĩ rằng Hoàng Thiên sẽ lấy tên mình đặt tên cho loại mỹ phẩm này.
“Anh Thiên, cái này không ổn lắm?”
“Có gì không được chứ? Sản phẩm là do em nghiên cứu ra, lấy tên em đặt tên cho nó là đúng rồi.”
Hoàng Thiên đáp.
Phan Thanh Linh cũng đành ngừng tranh luận. Lúc này Hoàng Thiên xin cô ấy hai lọ kem dưỡng da Thanh Linh, sau đó cho Lưu Nguyệt Hoa một lọ.
“Nguyệt Hoa, cái này cho cô, đem về từ từ dùng đi”
“Cảm ơn cậu chủ!”
Lưu Nguyệt Hoa phấn khích đến nỗi suýt chút nữa nhảy lên, con gái mà, thứ thích nhất chính là loại đồ vật này.
Còn một lọ nữa, Hoàng Thiên định đem về cho vợ Lâm Ngọc An của mình dùng.
Vẻ ngoài khuynh nước khuynh thành của Lâm Ngọc An, dùng thêm kem dưỡng da này nữa, chẳng phải sẽ thành vẻ đẹp vươn tầm quốc tế sao?
Ngẩn người một lúc ở đây, Hoàng Thiên vội vàng lái xe trở về nhà.
Anh muốn nhanh chóng cho vợ mình dùng, nhìn thử hiệu quả sau khi cô ấy dùng.
Sau khi về đến nhà, Hoàng Thiên không ngờ rằng mẹ vợ Trương Lan Phượng lại ở đây.
Bà mẹ vợ này đã rất lâu rồi không đến, kể từ khi lần trước bị Hoàng Thiên đuổi ra ngoài, những ngày tháng êm đềm của Trương Lan Phượng cũng không còn nữa.
Cũng không biết hôm nay cơn gió nào thổi bà ta đến đây.
“Ồ, Hoàng Thiên về rồi à!”
Trương Lan Phượng mặt mày rạng rỡ, nhiệt tình chào hỏi Hoàng Thiên.
Dù sao đi nữa bà ta cũng là mẹ ruột của Lâm Ngọc An. Tuy Hoàng Thiên không có cảm tình với bà ta nhưng trên mặt cũng không thể hiện ra.
“Mẹ đến chơi”
“Đúng vậy, mẹ nhớ Ngọc An và cháu vì vậy đến thăm”
Trương Lan Phượng vặn eo nói.
Hoàng Thiên hơi khó hiểu. Hôm nay Trương Lan Phượng bị gì vậy? Nhiệt tình đến như vậy?
Đột nhiên gặp phải tình huống này, Hoàng Thiên cũng không thích ứng kịp.
Thực ra Trương Lan Phượng gần đây sống qua ngày cũng không dư dả gì mấy, bà ta và Lâm Huỳnh Mai đều không có thu nhập, đều sống dựa vào Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An, ăn không ngồi rồi là một vấn đề rất nghiêm trọng.