Bản thân được là người phụ nữ đầu tiên sử dụng, vậy thật sự là điều vô cùng may mån.
Hoàng Thiên và Lưu Nguyệt Hoa vừa đi vừa trò chuyện, bọn họ đi đến bộ phận quản
lý dự án.
Không biết Phan Thanh Linh khi nào mới nghiên cứu xong, vì vậy Hoàng Thiên ngồi
trong bộ phận quản lý dự án đợi một chút. Anh liền trở về nhà.
Buổi trưa ngày hôm sau, đã có tin tốt từ phía Phan Thanh Linh.
Sản phẩm làm đẹp đã được nghiên cứu thành công rồi.
Hoàng Thiên nghe thấy liền rất vui mừng, anh ngay lập tức lái xe chạy đến trụ sở điều chế thuốc.
Mà ngay tại lúc này, Phan Thanh Linh đã ở cùng với Lưu Nguyệt Hoa rồi, Lưu Nguyệt Hoa cách nơi này gần nhất, khi cô ta biết được tin liền chạy qua xem.
“Anh Thiên, anh nhìn chị Nguyệt Hoa xem, chị ấy có trở nên xinh đẹp hơn không?”
Lúc này Phan Thanh Linh chỉ vào Lưu Nguyệt Hoa, kinh ngạc xen lẫn vui mừng mà
hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn Lưu Nguyệt Hoa, thật sự là bị doạ hú vía.
Đương nhiên anh bị doạ không phải bởi vì Lưu Nguyệt Hoa trở nên xấu xí mà ngược lại Lưu Nguyệt Hoa đẹp hơn trước kia gấp bội, da dẻ vô cùng mịn màng, cô ấy đã hơn. hai mươi tuổi nhưng tình trạng của làn da vốn chỉ ở độ tuổi trăng tròn.
Nổi bật trong đám đông, hoàn toàn khác biệt với mọi người, có thể nói làn da của
Lưu Nguyệt Hoa, mịn màng trắng trẻo như trứng gà bóc.
Hoàng Thiên kinh ngạc đến ngẩn người. Nhưng sau đó sự hào hứng dâng trào, anh rất phấn khích.
Vốn đã biết cây huyết linh có công dụng làm đẹp rất tuyệt vời nhưng đều là nghe Phan Thanh Linh nói, bây giờ tận mắt chứng kiến, hơn nữa còn vượt quá sức tưởng tượng của Hoàng Thiên.
“Nguyệt Hoa, da dẻ của cô bây giờ quá tuyệt, cô đã dùng mỹ phẩm mà Thanh Linh nghiên cứu chế ra à?”
Hoàng Thiên nhìn Lưu Nguyệt Hoa, vui vẻ nói.
Lưu Nguyệt Hoa cũng vui mừng khôn xiết, cô ấy mỉm cười nói: “Đương nhiên rồi, loại mỹ phẩm này do Thanh Linh nghiên cứu ra, quá là thần kỳ! Tôi vừa thoa lên chưa đến mười phút, da dẻ đã có những thay đổi mạnh mẽ, hơn nữa không hề châm chích da chút nào, da cũng đủ ẩm căng mướt. Quá là thần kỳ!”
“Để tôi xem nào?
Lúc này Hoàng Thiên hào hứng nhìn qua Phan Thanh Linh.
Phan Thanh Linh đã chuẩn bị từ trước, đưa một hộp mỹ phẩm dạng kem màu trắng
cho Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên ngửi thử, loại mỹ phẩm này không có mùi gì cả, nhưng nhìn chất kem óng ánh phát sáng, vừa nhìn đã biết là đồ tốt.
Dùng tay quẹt ra một tí, Hoàng Thiên thoa thứ mỹ phẩm này lên mặt.
“Anh Thiên, gương này, đợi vài phút sau sẽ có hiệu quả?
Phan Thanh Linh đưa gương qua cho Hoàng Thiên, cất lời với anh.
Hoàng Thiên gật đầu, anh cầm gương, nhìn chăm chú quan sát những thay đổi trên mặt mình.
Hiệu quả xuất hiện rất nhanh, chưa đến ba phút, Hoàng Thiên cảm thấy da mình trắng bật lên mấy tống, hơn nữa trở nên mịn màng hơn, rất sáng sủa nổi bật.
Quá lợi hại, Thanh Linh, em lập được công lớn rồi!”
Hoàng Thiên vui vẻ nói, có loại mỹ phẩm này, có thể nói là dẫn đầu thế giới, không có một xí nghiệp nào có thể đấu với Hoàng Thiên nữa.
Những loại đồ trang điểm nổi tiếng thế giới đó, còn có mỹ phẩm, so sánh với loại mỹ phẩm do Phan Thanh Linh nghiên cứu ra, đều không thể bì được.
“Anh Thiên, em cũng không ngờ được rằng có hiệu quả mạnh mẽ đến thế này, trước đây em tưởng rằng cần phải trải qua một quá trình thì hiệu quả mới xuất hiện, không ngờ vừa thoa lên xong đã lập tức thấy được hiệu quả?
Phan Thanh Linh phấn khởi nói.
Hoàng Thiên nhìn thấy quầng thâm mắt của cô ấy. Chắn hẳn là thức khuya rồi, xem ra đã khiến cho Phan Thanh Linh mệt đừ người.
“Thanh Linh, có phải em làm việc suốt đêm không? Có quầng thâm mắt rồi nè”
Hoàng Thiên đau lòng nhìn Phan Thanh Linh nói.