Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám cặn bã kia, Hoàng Thiên tôi nhất định điều tra ra được mấy người là ai! 

Hoàng Thiên cắn răng, trong lòng thầm thề. 

Đêm đó, sau khi Lâm Ngọc An dỗ dành hai đứa con đi ngủ, Hoàng Thiên lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Vũ Thanh. 

Điện thoại của Vũ Thanh luôn mở hai bốn giờ. Muộn như vậy mà nhận được điện thoại của Hoàng Thiên, Vũ Thanh cảm thấy bất ngờ. 

"Cậu chủ, có chuyện gì sao?" 

"Đúng thế, đêm nay tôi bị tập kích, là bốn người đàn ông lái xe máy. 

Hoàng Thiên trầm giọng nói. 

"Bị tập kích rồi sao? Dáng vẻ của bốn người đàn ông kia ra sao, có thấy rõ không?" 

Vũ Thanh hỏi. 

"Không thấy rõ, nhưng mà tôi nghi ngờ là gia tộc Migfis giở trò quỷ." 

Hoàng Thiên nói. 

Vẻ mặt Vũ Thanh trở nên trầm mặt, sau đó nói ra: "Khả năng này rất lớn, gia tộc Migfis đã đi vào Việt Nam. Cũng có khả năng bọn họ đã đến thành phố Bắc Ninh..." 

Nói đến đây, giọng nói của Vũ Thanh trở nên trầm thấp. 

Hoàng Thiên cũng có chung suy nghĩ. Phân tích từ mọi phương diện, bốn người đàn ông chạy xe máy này chắc là được gia tộc Migfis sai khiến nên đi đến ám sát. 

Nghĩ đến điều này, Hoàng Thiên nói với Vũ Thanh: "Anh Vũ Thanh, đây là thời điểm phải những thành viên tình báo của anh huấn luyện, hãy điều tra những cá nhân khả nghi đi vào thành phố Bắc Ninh thời gian gần đây. 

"Được, bây giờ tôi sẽ hạ lệnh ngay." 

Vũ Thanh nói xong thì cúp điện thoại. 

Hoàng Thiên châm điếu thuốc, một mình ở trong phòng mà suy nghĩ. 

Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ. 

Thành viên ở tổ tình báo của Vũ Thanh cũng là tinh anh trong tinh anh, muốn tra gần có người nào khả nghi đi vào thành phố Bắc Ninh thì cũng chẳng phải việc khó khăn gì. 

Bây giờ, điều Hoàng Thiên có thể làm cũng chỉ là chờ đợi. 

Nhưng mà, trong lòng Hoàng Thiên lo lắng, tôi nay sẽ không ngủ mà thức chờ đợi. 

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, bốn tiếng qua đi, đã là sau nửa đêm. 

Khoảng một giờ đêm, Vũ Thanh gọi điện thoại tới. 

"Anh Vũ Thanh, có tin tức à?" 

"Đúng thế, hôm qua có một đám người từ châu Âu đi vào thành phố Bắc Ninh!" 

Giọng của Vũ Thanh vang lên, trong giọng nói lộ ra vẻ tàn nhẫn. 

Hoàng Thiên rất tin tưởng tổ tình báo dưới quyền của Vũ Thanh, bọn họ đã khóa chặt nhóm người Châu Âu này rồi, như vậy nhóm người này rất có thể thuộc về gia tộc Migfis. 

“Đã xác định được thân phận chưa?” 

Hoàng Thiên hỏi. 

“Thân phận của những người này đều rất bình thường, nhưng mà sau khi người của chúng tôi điều tra rõ ràng thì phát hiện, từ khi nhóm người này đến thành phố Bắc Ninh, bọn chúng có liên hệ với một người có biệt danh Sói Xám.” 

Vũ Thanh nói. 

“Sói Xám? Trước đây tôi chưa từng nghe nói ở thành phố Bắc Ninh có nhân vật như vậy cả.” 

Hoàng Thiên nghi ngờ nói. 

“Vâng, thuộc hạ của tôi đã điều tra qua, cải người tên Sói Xám này chỉ vừa mới xuất hiện ở thành phố Bắc Ninh, trước đây gã chỉ là một tên côn đồ, nhưng mà Sói Xám nay đã khác xưa, dưới tay gã có một đám anh em dám đánh dám giết, không chuyện gì là không dám làm. 

Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nghe xong thì không khỏi tức giận. 

Mẹ nó cái tên Sói Xám chết tiệt này, gã chui từ đầu ra vậy? Còn từng tiếp xúc với đám người Châu Âu kia, chẳng lẽ bốn người đàn ông đi xe máy là thuộc hạ của Sói Xám? 

Nếu đúng là như vậy thì Hoàng Thiên sẽ không tha cho Sói Xám, phải cho con hàng này biết thế nào là lễ độ. 

“Nhóm người Châu Âu kia trước mắt đang ở đâu, đã điều tra tới đâu rồi?” 

Hoàng Thiên lại hỏi Hoàng Thiên. 

“Vẫn chưa điều tra được gì, đám người Châu Âu kia rất gian xảo, ẩn nấp rất kỹ, cơ bản là không để lộ ra bất cứ dấu vết gì.” 

Vũ Thanh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK