Đây là tình huống gì thế này? Chẳng lẽ tên này không cùng một đường với mấy tên nước
ngoài đó? Giữa bọn họ có khúc mắc gì?
Trong lòng tên đầu trọc thầm suy đoán, nhưng gã ta cũng không rảnh rỗi, gọi điện thoại cho
đàn em, bảo đám đàn em đều đến đây.
Tên đàn ông lực lưỡng kia là cấp dưới dũng mãnh nhất của tên đầu trọc, dù thực lực chả ra sao nhưng thực tế lại đúng là như thế. Gã là người có khả năng đánh nhau nhất trong cái đám
này, võ công lợi hại nhất.
“Đại ca, cái tên này rất lợi hại, tốt nhất là đừng đánh nhau với anh ta”
Tên đàn ông lực lưỡng nhỏ giọng nhắc nhở bên tai tên đầu trọc.
Tên đầu trọc nghe thể liền nổi đóa, tức giận nói: “Thật sự con mẹ nó càng ngày càng không
tiến bộ! Một thằng non choẹt gầy còm thế mà mày cũng không đối phó được sao? Lại nói, đàn
em của tạo nhiều thể chẳng lẽ không giải quyết nó được?”
“Đại ca, tên này quả thực rất lợi hại, khi nãy em đã lĩnh hội rồi.”
Tên đàn ông lực lưỡng rất phiền muộn nói với tên đầu trọc.
“Được rồi đừng nói nữa! Ông nội mày, sao tao lại có thằng đàn em vô dụng như mày chứ?
Tên đầu trọc tức giận nói.
Tên đàn ông lực lưỡng cũng không dám nói lại, chỉ có thể đợi đồng bọn đều tới đây, xem
xem có thể bắt Hoàng Thiên phục tùng hay không.
Mà lúc này, ba tên nước ngoài lại không đến trước mặt Hoàng Thiên, bọn họ xuống giường,
đứng ở đó, ác độc trừng Hoàng Thiên, đợi S Jones ra lệnh.
Chỉ cần một tiếng ra lệnh của S Jones, ba người bọn họ sẽ nhào lên như chó điên mà giết
Hoàng Thiên.
Hơn nữa ba người bọn họ cũng không biết đã xảy ra cái gì, tại sao ông chủ S Jones của bọn
họ lại thành thật trước mặt Hoàng Thiên như thế.
“Hình như đàn em của anh rất không nghe lời”
Lúc này Hoàng Thiên quay đầu nhìn S Jones ở bên cạnh, rất không vui nói.
S Jones vẫn rất thức thời, anh ta biết đã không phải là đối thủ của Hoàng Thiên mà còn đối
đầu với Hoàng Thiên thì kết cục sẽ rất thảm thiết.
Thế nên tên này lựa chọn rất thông minh là từ bỏ cây giống Huyết Linh, chịu thiệt thì chịu thiệt, vượt qua tình hình trước mắt đã rồi hãy nói, sau này tìm Hoàng Thiên trả thù sau cũng được.
“Ba người không nghe thấy lời của cậu Thiên sao? Mau qua hết đi”
s Jones nói với ba tên đàn em của anh ta.
Ba tên nước ngoài nghe xong lập tức ủ rũ, bọn họ không ngờ thái độ của S Jones lại như thế này.
Ông chủ ra lệnh không thể không nghe, ba tên nước ngoài đều bước lại gần, cảnh giác nhìn Hoàng Thiên.
“Mấy người để cây giống ở đâu rồi?”
Hoàng Thiên cũng không so đo với bọn họ, lúc này trực tiếp hỏi.
Ba tên nước ngoài đều ngây người ra, bọn họ nhìn s Jones, không biết nên trả lời như thế nào.
“Nói đi, để cây giống ở đâu rồi? Mau lấy ra trả lại cho cậu Thiên, sau đó tôi đưa mấy người về nước”
S Jones lớn tiếng nói.
“Cây giống không ở trong tay chúng tôi.”
Lúc này một tên nước ngoài nói, tiếng Việt Nam của gã ta còn khuya mới lưu loát như S
Jones, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nghe hiểu.
Hoàng Thiên nghe thấy rồi hoàn toàn không kiên nhẫn nữa.
Đã đuổi theo đến biên giới phía bắc rồi, không dễ dàng gì mới tìm được ba tên nước ngoài
này, mà vẫn không có tăm hơi gì của cây giống?
“Tại sao lại không ở trong tay mấy người? Không phải mấy người cầm cây giống sao?”
Hoàng Thiên tức giận hỏi.
“Thực sự không ở trong tay chúng tôi, cây giống ở trong tay anh ta”
Tên nước ngoài vừa nói hồi nãy giơ tay chỉ tên đầu trọc, nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên rất ngạc nhiên, thế nào cũng không ngờ cây giống lại ở trong tay tên đầu trọc.
Trong lòng nghĩ chẳng lẽ tên đầu trọc này cũng biết cây giống Huyết Linh là bảo bối vô giá sao?