Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ừm, cháu trai, con rất chính nghĩa, Trịnh Chính Trung bác ắt phải báo đáp!" 

Trịnh Chính Trung kích động đến mức không biết nói gì cho phải, vô cùng cảm kích nhìn qua Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng không muốn nói thêm gì nữa, thấy Trịnh Chính Trung có thể tự mình bước đi, thể là dẫn ông ta ra khỏi biệt thự. 

Nhìn thấy trong sân còn nhiều đội viên như thế, Trịnh Chính Trung vô cùng chấn động. 

Ông không thể tưởng tượng được, sao có nhiều người mặc võ trang đầy đủ đến giúp Hoàng Thiên thế này? 

"Con gái!" 

Ngay lúc Trịnh Chính Trung cảm thấy khó hiểu, đột nhiên thấy được Trịnh Mỹ Hồng đang nằm dưới đất, nên vội vàng vọt tới. 

Thấy cha mình không sao cả, cuối cùng nỗi lo lắng trong lòng Trịnh Mỹ Hồng cũng tan biến. Cha con hai người nhìn nhau mà khóc. 

Có thể nói, hai cha con này đều đã đi trước quỷ môn quan một 

vòng. Nếu như không phải là Hoàng Thiên giúp đỡ, thì tám chín phần bọn họ sẽ bị Uông Hạc hại chết. 

Thấy hai cha con này khóc dữ dội như thế, Hoàng Thiên cũng không biết phải khuyên nhủ thế nào mới tốt, nên dứt khoát không khuyên nữa. 

"Ngài Thiên, ngài không bị thương chứ?" 

Thanh Lang nói ra vấn đề lo lắng nhất, còn thỉnh thoảng nhìn qua người Hoàng Thiên, sợ Hoàng Thiên bị thương. 

"Tôi không sao." 

Hoàng Thiên đáp lại nói. 

Thấy Hoàng Thiên quả thật không có vấn đề gì, lúc này Thanh Lang mới yên lòng lại. 

"Không sao thì tốt rồi, không gì tôi không thể nào nói rõ với ngài Vũ Thanh" 

Thanh Lang cười cười, nói với Hoàng Thiên 

Hoàng Thiên cũng mỉm cười, hỏi Thanh Lang: "Là Vũ Thanh phái anh tới giúp chúng tôi?" 

"Đúng thế" 

"Sao anh ta biết tôi ở đây? Sao biết tôi gặp phiền phức?" 

Hoàng Thiên cảm thấy khó hiểu mà hỏi Thanh Lang. 

"Ngài Thiên, tình báo của chúng tôi rất nhạy. Ngài là người quan trọng mà Vũ Thanh phải bảo vệ, cho nên khi ngài xuất hiện nguy hiểm, hiển nhiên ngài Vũ Thanh sẽ biết được." 

Thanh Lang cũng không giấu diếm Hoàng Thiên, đem tình hình thực tế nói cho Hoàng Thiên biết. 

Hoàng Thiên nghe xong thì trong lòng rất cảm động. 

Đương nhiên, anh cũng biết, chắc chắn là đội viên bảo vệ biệt thự Cẩm Tú nói tình hình cho Vũ Thanh biết. 

"Ngài Thiên, ngài là người lớn không tính toán với kẻ hèn hạ. Hãy thả chúng tôi đi..." 

Uông Hạc quỳ ở nơi đó run lẩy bẩy, lúc này không có sức nói chuyện với Hoàng Thiên. 

Uống Ngân Long cũng như thế, thằng nhóc này không còn ngông cuồng nữa. Bây giờ anh ta nhìn Hoàng Thiên giống như nhìn tổ tông vậy. 

Ánh mắt của Hoàng Thiên trở nên lạnh lùng liếc nhìn về phía đông Hạc và Uông Ngân Long. Hai cha con cặn bã này là người Hoàng Thiên hận thấu xương. 

Thấy Uông Hạc còn hi vọng giữ được mạng sống, Hoàng Thiên không thể nhịn được mà cười lạnh vài tiếng. 

"Uông Hạc, vừa rồi ông và con trai ông vẫn luôn muốn lấy mạng của tôi, cũng rất nể mặt tôi, dự định lấy ra mười triệu để mua mạng của tôi mà?" 

Hoàng Thiên lạnh lùng nói với Uông Hạc. 

Uông Hạc nghe xong lời này thì trong lòng cảm thấy vô cùng hối hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK