“Phập” một tiếng, cùng với tiếng hét thảm thiết của em gái Migfis, sinh vật lạ kia há cái miệng to cắn lên hai tay em gái Migfis.
Dưới cơn đau dữ dội, em gái Migfis hét lên thảm thiết.
Lúc này Hoàng Thiên mới được giải thoát, nếu không cải cánh tay trái bị cắn bị thương của Hoàng Thiên chắc chắn sẽ không thoát được, mặt cũng sẽ bị cắn.
Hành động này của cô gái Châu Âu này khiến Hoàng Thiên rất kinh ngạc, trong lòng cũng không khỏi cảm động.
Anh không kịp nghĩ ngợi gì nhiều, vươn tay ra bóp lấy cổ của sinh vật lạ.
Tiếng trẻ con kêu khóc, quấy nhiễu đầu óc người ta lại vang lên. Sinh vật kỳ lạ bị bóp cổ, bắt đầu phát ra âm thanh quái gở ấy.
Hoàng Thiên bỗng cảm thấy hồi hộp. Tuy anh không nhìn rõ sinh vật này, nhưng qua tiếng kêu của nó, anh có thể kết luận nó cũng giống loài với con vừa rồi bị xả súng bắn chết.
"Anh Hoàng Thiên, anh cứu em với..."
Cô em Migfis không chịu nổi đau đớn, khóc lóc cầu cứu Hoàng Thiên.
Đôi tay cô ta còn đang bị sinh vật kỳ lạ kia cắn, không ngừng chảy máu.
Tất nhiên Hoàng Thiên muốn cứu cô. Vừa rồi cô ta cứu anh, nếu không bây giờ anh đã hỏng hết mặt mày.
Bàn tay mạnh mẽ ra sức, Hoàng Thiên gần như dùng toàn bộ sức lực để bóp cổ sinh vật kỳ lạ.
Nó mang đến cho anh cảm giác xù xì ghê tởm, da con quái vật rất dày, nắm lấy nó khiến người ta sởn hết gai ốc.
"Anh Vũ Thanh, màu đậm nó mấy nhát!"
Hoàng Thiên vừa tóm con quái vật, vừa nói với Vũ Thanh.
Bấy giờ Vũ Thanh vung dao đâm vào. Da con quái vật cực kỳ dày, phải dùng hết sức lực thì dao găm mới xuyên qua lớp da nó.
Đâm được hai nhát, con quái vật chịu không nổi nên cất tiếng kêu dọa người, cuối cùng nó đã thả tay em gái Migfis ra.
Quái vật còn muốn chạy trốn, nhưng đời nào Hoàng Thiên cho phép nó trốn? Tay trái anh bị nó cắn không nhẹ, anh căm hận thứ chó má này lắm rồi.
Ưng Đen và Cóc Đen đều cầm dao xông lên, phối hợp với Vũ Thanh. Ba người họ đồng loạt đâm mạnh vào cơ thể quái vật.
Chịu một mạch bốn đến năm mươi nhát dao, cuối cùng quái vật chẳng chịu nổi nữa,
nó dần dần không còn cử động.
Hoàng Thiên thả tay ra, đạp con quái vật mềm nhũn vài cái là nó ngã xuống đất, hoàn toàn bất động.
Vũ Thanh cầm đèn pin chiếu rọi, mọi người mới nhìn thấy rõ ràng. Con quái vật này giống con vừa mới chết như đúc.
Cơ thể chúng đều chảy dòng máu xanh lục, bề ngoài cũng khá giống nhau. Đầu cá sấu, cơ thể giống như con bê, giống loài như vậy quả là kiểu 'nghe những điều chưa từng nghe - thấy những gì chưa hề thấy.
"Ôi, hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt, không ngờ lại gặp nhiều quái vật chưa từng thấy như vậy."
Vũ Thanh thở dài, cất giọng ngậm ngùi.
"Phải đấy, chụp vài ảnh cho con quái vật này đi, đồng thời quay video clip. Đây chắc chắn sẽ là tin tức bùng nổ hàng đầu"
Bấy giờ Hoàng Thiên nói thế.
Ưng Đen và Cóc Đen nhanh tay lấy di động chụp ảnh quay phim con quái vật.
"Cậu chủ, vết thương trên tay anh sao rồi?"
Vũ Thanh lo lắng hỏi Hoàng Thiên, dù sao máu trong cơ thể quái vật có màu lục, nào biết có độc hay không? Tay trái Hoàng Thiên bị cắn, anh vẫn bị nguy hiểm đến tính mạng.
Nương theo ánh đèn pin, Hoàng Thiên nhìn cánh tay trái mà không khỏi hít hà.
Anh thấy tay mình bị cắn một vết lớn, nhưng máu chảy ra lại có màu lục cơ...
"Mẹ kiếp, cái quỷ gì thế này? Máu... Máu tôi biến thành màu lục rồi."
Hoàng Thiên sợ bay màu, lưng anh toát mồ hôi lạnh. Chẳng lẽ mình bị quái vật lây nhiễm sao? Chẳng lẽ máu trong cơ thể đều biến thành màu lục?
Vũ Thanh cũng kinh hãi, anh ta vội vã nói: "Không đầu cậu chủ, có lẽ do vết thương dính nước bọt của quái vật hay gì ấy, chắc là nước bọt nó màu lục"
Hoàng Thiên không nói gì, anh lo lắng nên nặn thử vết thương, phát hiện máu chảy ra đều có màu lục.
Thôi xong!
Trái tim anh nảy lên kịch liệt, bây giờ hoàn toàn nguội lạnh. Máu đã biến thành màu lục rồi, mình biết làm thế nào đây?
Chẳng lẽ mình cũng đột biến? Biến thành quái vật sao?
Hoàng Thiên không dám nghĩ thêm. Anh nhìn đôi tay của cô em Migfis, phát hiện vết
thương trên tay cô còn nghiêm trọng hơn.
Hai tay cô đều bị thương do quái vật cắn, chất lỏng màu lục cứ chảy ra ngoài, khiến người ta nhìn mà lo lắng không thôi.
Vì cứu Hoàng Thiên nên cô mới bị thương, Hoàng Thiên thật sự không đành lòng.
"Cảm ơn cô, vừa rồi nếu không nhờ cô, tôi đã bị quái vật cắn nát mặt mày."