Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn bà tỏ vẻ cảnh cáo Hoàng Thiên, sau đó cầm cây kim bạc thứ ba lên, muốn châm vào lưng Hoàng Thiên. 

Nhìn thấy dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của bà ta, Hoàng Thiên nhịn không nổi nữa, cảm thấy người đàn bà này chính là đồ giả mạo, gài bẫy người ta chơi 

thôi! 

“Trước tiên khoan châm nữa!” 

Hoàng Thiên đột nhiên quay người lại, lạnh lùng nhìn người đàn bà này. 

Người đàn bà bị dọa giật nảy mình, nhưng ngay sau đó, trong đôi mắt của bà ta đã bùng lên một tia sáng dữ tợn. 

“Cậu muốn làm gì? Làm như cô ba tôi thích chữa trị cho cậu lắm, không muốn sống nữa thì cứ việc lên tiếng!” 

Người đàn bà cuồng loạn hét vào mặt Hoàng Thiên 

Lửa giận của Hoàng Thiên cũng bùng lên. Anh phát hiện người đàn bà này căn bản chả là ai cả, sao lại là một người lợi hại giỏi giang được chứ? 

Dáng vẻ như thế, có thể có bản lĩnh gì chứ? 

Đáng thương cho bản thân mình, còn bị đồ giả mạo này châm hai châm đau như thế. 

Nghĩ đến đây, Hoàng Thiên thực sự tức giận, cay nghiệt nói: “Bà nói thật đi. 

Rốt cuộc bà có phải pháp sư chữa bệnh hay không? Có thật là đang chữa trị cho tôi không?” 

“Tôi..., cái này chả phải nói nhảm sao? Còn có thể giả hay sao? Ngưu Thiên Tứ chưa nói cho cậu nghe bản lĩnh của tôi?” 

Người đàn bà lắp bắp nói, trong mắt hiện lên một chút rối loạn. 

Hoàng Thiên rất nhạy bén mà bắt được điểm này, lúc này anh rút cả hai cây 

kim châm bạc. 

“Nếu bà dám trêu đùa tôi thì bà chết chắc rồi” 

Hoàng Thiên tiến về phía trước hai bước, đe dọa người đàn bà này. 

Người đàn bà bị dọa liên tục lùi về sau, cảm nhận được khí thế và sát khí mạnh mẽ trên người Hoàng Thiên, bà ta không còn kiêu căng như khi nãy nữa. 

“Cậu muốn làm gì? Thiên Tử, Thiên Tứ!” 

Người đàn bà không ngừng hô hoán, gọi Ngưu Thiên Tử đang ở bên ngoài. 

Thế nhưng bên ngoài không có tiếng động nào, Hoàng Thiên không khỏi thầm nói không ổn. 

Vừa rồi Ngưu Thiên Tứ và Fini cùng ra ngoài, chắc không thể đi xa được, chỉ ở 

ngay ngoài cửa thôi. 

Nhưng người đàn bà này đã hô to như thế, Ngưu Thiên Tử cũng không có tiếng động gì, chẳng lẽ hắn ta làm gì Fini rồi sao? 

Hoàng Thiên nghĩ đến đây thì vô cùng hối hận, lúc nãy đáng lẽ ra không nên để Fini và Ngưu Thiên Tử cùng nhau ra ngoài. 

“Bà đợi đó cho tôi” 

Hoàng Thiên túm lấy cổ áo của người đàn bà, cũng không lịch sự với bà ta 

nữa, lối bà ta ra khỏi nhà. 

“Cậu buông tôi ra! Tên bại liệt này, ức hiếp một người đàn bà già như tôi thì tính là gì? Đáng chết, cậu đúng là không muốn sống nữa.” 

Người đàn bà liên tục mắng Hoàng Thiên, ầm ĩ lên. 

Chát! 

Hoàng Thiên cảm thấy vô cùng phiền phức, hung ác mà tát vào mặt người đàn bà. 

“Cậu dám đánh tôi?” 

Người đàn bà trừng mắt nhìn Hoàng Thiên, tức giận nói. 

“Bà dám kêu la vớ vẩn nữa thì tôi sẽ xé nát cái miệng của bà!” 

Ánh mắt Hoàng Thiên sắc như dao, lạnh giọng quát lên. 

Người đàn bà liền yên lặng hơn nhiều, không dám la hét loạn xạ nữa. 

Rời khỏi nhà ra bên ngoài, Hoàng Thiên nhìn khắp nơi, ở đâu có bóng dáng của Fini cơ chứ? 

“Rốt cuộc bà với Ngưu Thiên Tử có quan hệ gì? Nói!” 

Hoàng Thiên hoàn toàn nổi giận, cho người đàn bà hai cái tát rồi lạnh giọng nói. 

Người đàn bà gần như bị Hoàng Thiên đánh đến choáng váng, trong lòng âm thầm kêu khổ, biết được rằng hôm nay đụng phải người không dễ đối phó rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK