Nhìn thấy người phụ nữ trẻ tuổi này lấy ra một tảng đá mài thành dao phay, Hoàng Thiên thực sự được mở rộng tầm mắt.
Tình huống này là thế nào, chẳng lẽ chỗ này vẫn còn đang là thời kỳ đồ đá sao?
Đúng là như vậy, những người ở đây vẫn còn đang ở thời kỳ đồ đá, bọn họ không rèn kim loại, không dệt quần áo, chỉ có thể dùng lá cây che đậy cơ thể, dùng những hòn đá sắc cắt đồ vật.
Về phần phần vũ khí, đó là những cành cây màu nâu được gọt nhọn phần đầu.
Mặc dù chỉ là một con dao phay được làm từ tảng đá, nhưng mà nó vẫn có sức uy hiếp, thứ đồ chơi này có thể lấy được mạng người đó.
Đường Quốc Long và Đông Lão Tà thấy thế thì run lẩy bẩy.
Giữa bọn họ và những người phụ nữ này có thù hận rất sâu, bình thường hai người bọn họ không hề đối xử với những người phụ nữ này như là con người, không phải đánh thì mắng, bắt ép bọn họ làm việc nặng, làm sao những người phụ nữ này lại có thể không ghi thù?
Hiện tại có Hoàng Thiên làm chủ, những người phụ nữ này đã xoay người làm chủ nhân, chắc chắn bọn họ sẽ có thù báo thù.
Đường Quốc Long sợ đến mức mất hồn, đứng run rẩy thành một cục, hung hăng nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, còn tưởng tượng Hoàng Thiên sẽ thay đổi chủ ý tha cho ông ta một mạng.
Như vậy, ông ta sẽ không ở lại đây ngây người nữa, ông ta ước gì có thể nhanh chóng trở lại Thanh Hóa, đi làm người đứng đầu nhà họ Đường của ông ta.
Thế nhưng là đã quá muộn rồi, chắc chắn Hoàng Thiên sẽ không tha cho lão già này.
Hoàng Thiên nhìn thiếu nữ trẻ dũng cảm này, nói: “Được, không có vấn đề gì, cô hận ai thì qua làm thịt tên đó”
“Cảm ơn anh trai!”
Cô gái trẻ dùng sức gật đầu, vô cùng cảm kích Hoàng Thiên, bởi vì thù hận của cô ta quá lớn, người nhà của cô ta đều bị Đường Quốc Long hại chết, cho nên cô ta muốn đích thân báo thù cho người nhà.
Nhưng mà, sự áp bách trong suốt một quãng thời gian dài khiến cô gái trẻ này rất sợ hãi Đường Quốc Long, cô ta thật sự không dám xông lên một mình.
“Tại sao cô còn chưa rat ay?”. Hoàng Thiên thấy cô ta do dự, còn tưởng là cô ta thay đổi ý định. “Anh trai, Đường Quốc Long rất lợi hại, tôi sợ mình không giết được ông ta” Cô gái trẻ nhìn Hoàng Thiên đầy rối rắm. Hoàng Thiên nghe vậy thì cười một tiếng, nói với cô ta: “Cô có thể gọi thêm bạn bè
của cô cùng đi lên làm thịt ông ta.”
Một lời nhắc nhở người trong mộng, cô gái trẻ lập tức không còn lo lắng nữa, vui vẻ hẹn vài người bạn thân của cô ta, cùng nhau đi đến gần Đường Quốc Long.
Vẻ mặt Đường Quốc Long đen lại, đây là muốn đánh hội đồng ông ta, có thể tưởng tượng ra được kết cục của ông ta sẽ như thế nào.
“Các người muốn làm phản sao? Cút sang một bên!” Đường Quốc Long ỷ vào lá gan, lại bày ra vẻ uy phong, quát tháo mấy cô gái này.
Chưa kể, những cô gái trẻ tuổi thật sự không dám làm gì sau khi bị ông ta quát mång.
Bọn họ đã bị Đường Quốc Long làm cho sợ hãi theo bản năng.
Mấy cô gái trẻ tuổi này đều trơ mắt nhìn Hoàng Thiên, hy vọng Hoàng Thiên có thể làm chủ cho bọn họ.
Hoàng Thiên thấy vậy thì không khỏi tức giận.
Nhìn vẻ mặt hung ác của Đường Quốc Long, Hoàng Thiên nói: “Đường Quốc Long, ông còn rất trâu bò đó nhỉ, tôi bảo bọn họ đi qua, ông còn dám mắng bọn họ?”
Khi Đường Quốc Long đối mặt với Hoàng Thiên, ông ta theo bản năng chột dạ, ông ta nào dám khiêu chiến với Hoàng Thiên.
Lúc này ông ta chỉ có thể đau khổ nhìn Hoàng Thiên nói: “Cậu Thiên, làm sao tôi dám làm trái ý cậu được? Chỉ là, cậu để cho bọn họ đến giết tôi, tôi, tôi không muốn chết."
“Con mẹ nó nhà mày! Mày không muốn chết, vậy chẳng lẽ người nhà của bọn họ muốn chết sao? Con mẹ nó nói trắng ra thì mày chính là kẻ xâm lược, mày giết hết đàn ông ở đây, tới nơi này làm bá chủ, lương tâm của mày bị chó ăn hết rồi sao?"
Hoàng Thiên vào Đường Quốc Long chửi mắng.
Đường Quốc Long bị mắng cứng họng, bên ngoài mặt thì tỏ ra ngoan ngoãn, thực ra trong lòng lão già này đang âm thầm mắng Hoàng Thiên, hận hông thể chơi chết Hoàng Thiên ngay lập tức.