Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ừ, nếu ông đã sẵn lòng lắng nghe, vậy thì tôi sẽ chỉ cho ông một con đường rõ ràng. Chuyển nhà đi, đừng sống ở cái thị trấn nhỏ này nữa” 

Hoàng Thiên nghiêm túc nói với Kiều Quốc Cường. 

“Chuyện này....” 

Kiều Quốc Cường sững sờ, ông ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc chuyển nhà 

Vì khó xa quê hương, huống hồ ở đây có nhà có công việc làm ăn, rời bỏ nơi này, xa xứ cũng quá cực nhọc rồi. 

Tuy nhiên ông ấy cũng biết tình hình hiện tại, nếu không chuyển nhà, thì thực sự lo lắng tính mạng. 

Sau khi suy nghĩ, Kiều Quốc Cường nói với Hoàng Thiên: “Cậu Thiên, anh nói rất đúng, tôi, tôi nghe anh...” 

Nhìn thấy Kiều Quốc Cường rất miễn cưỡng, Hoàng Thiên cũng không muốn ép buộc ông ấy, lúc này nói: "Ông Cường, ông tự mình suy nghĩ đi, chuyển nhà hay không đều do 

ông, tôi chỉ đưa ra cho ông một đề xuất” 

“Tôi biết tôi biết, cậu Thiên, lời anh nói rất có lý, đợi sau khi anh rời đi, Tân Cương sẽ tới trả thù, đến lúc đó, gia đình tôi có thể sẽ nhà tan của nát, vì vậy chuyển nhà tránh tại họa là lối thoát duy nhất của tôi” 

Kiều Quốc Cường liên tục gật đầu nói. 

Hoàng Thiên nghe thấy, cười nói với Kiều Quốc Cường: “Ông có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, ở đâu mà không sống được hả? Tại sao lại phải chờ chết ở chỗ này?” 

Kiều Quốc Cường nghe thấy cũng bật cười, sau khi được Hoàng Thiên chỉ dẫn thì ông ấy cũng đã suy nghĩ thông suốt. 

Nhìn Hoàng Thiên rồi lại nhìn con gái Kiều Ngọc, Kiều Quốc Cường càng nhìn càng cảm thấy hai người trẻ tuổi này thật xứng đôi. 

Chỉ là con gái đã xảy ra chuyện, Hoàng Thiên cũng biết, Kiều Quốc Cường thực sự có chút không mở miệng được. 

Dù sao một người đàn ông xuất sắc như Hoàng Thiên, làm sao có thể chấp nhận một cô gái đã từng bị hãm hại? 

“Ông Cường, nếu ông có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, đừng ngập ngừng ấp úng nữa” 

Lúc này Hoàng Thiên thấy Kiều Quốc Cường có chuyện muốn nói, nhịn thì rất khó chịu. 

Mặt Kiều Quốc Cường nhịn đến đỏ bừng, ông ấy nói không nên lời, cảm thấy rất lúng túng. 

“Cậu Thiên, nếu tôi nói ra thì anh đừng tức giận” 

Kiều Quốc Cường tốn công sức nửa ngày trời, cuối cùng lấy hết can đảm nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên thấy vậy liền cười lên, nhìn thấy dáng vẻ này của Kiều Quốc Cường, anh cũng cảm thấy khá là buồn cười. 

“Ông Cường, rốt cuộc là chuyện gì thế? Sao lại tốn nhiều công sức đến vậy?” 

Hoàng Thiên cười nói. 

Kiều Quốc Cường cắn rằng, trong lòng nghĩ vì hạnh phúc của con gái, vẫn là nói ra đi. 

Nếu như con gái thật sự có thể gả cho người đàn ông như Hoàng Thiên đây, vậy thì tất cả mọi chuyện đều được giải quyết một cách dễ dàng rồi. 

Bản thân là cha vợ của cậu Thiên, tên Tân Cương đó dù có gan lớn bằng trời cũng không dám đến báo thù nữa. 

Hơn nữa, đứa con gái tìm được một nơi gả đi tốt như vậy, cả đời này cũng có nơi nương tựa rồi, chắc chắn sẽ sống rất hạnh phúc. 

Nghĩ đến đây, Kiều Quốc Cường bất chấp mà nói: “Cậu Thiên, tuổi của đứa con gái nhỏ cũng tương đương với cậu Thiên, lớn lên trông như thế nào, cậu cũng nhìn thấy rồi đó, tôi dám nói là trong cả thị trấn này, cũng không kiếm ra được đứa con gái nào đẹp hơn con tôi nữa đâu...” Hoàng Thiên nghe thấy, lại nhìn thấy được vẻ mặt lúc này của Kiều Quốc Cường, anh đã lập tức hiểu rõ ý định của Kiều Quốc Cường. 

Những lời tiếp theo mà Kiều Quốc Cường muốn nói, Hoàng Thiên cũng đã đoán ra được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK