Hoàng Thiên không hề giấu diếm gì cả, đối với cao nhân thì phải nói thật.
“Có phải là đi biên giới phía Bắc? Đi vào núi tuyết?”
Vẻ ặt Ngưu Thiên Tứ thay đổi, nhìn chằm chằm Hoàng Thiên hỏi.
Hoàng Thiên lập tức càng thêm bội phục, thậm chí anh còn cảm thấy một cỗ hưng phấn kích động.
Quả nhiên là lợi hại, trực tiếp nói trúng vào chỗ yếu.
“Đúng vậy, ngài Thiên Tử, tôi từng đi biên giới phía Bắc, cũng từng tiến vào núi
tuyết.”
Hoàng Thiên nói.
“Haizz, không dối gạt gì cậu Thiên, tính mạng của anh và quý cô này đã tràn ngập nguy hiểm”
Ngưu Thiên Tử thở dài một hơi, vẻ mặt rất là đồng cảm nhìn Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên không cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì anh đã biết điều này rồi.
Nếu Ngưu Thiên Tứ lợi hại như vậy, chắc là anh ta có thể trị được loại vũ độc này nhỉ?
Hoàng Thiên nghĩ đến điều này, nói với Ngưu Thiên Tử: “Ngài Thiên Tử, xin hỏi anh có biện pháp gì để chữa trị không?”
Ngưu Thiên Tử lắc đầu, nói với Hoàng Thiên: “Tôi không có biện pháp gì cả, loại vụ độc bên trong anh quá hung hiểm, với thực lực của tôi thì vẫn chưa đủ để giải trừ vụ độc ở bên trong anh”
Nói xong, Ngưu Thiên Tứ lấy từ trong túi ra một viên thuốc nhỏ.
Anh ta đưa viên thuốc đến trước mặt Hoàng Thiên, nói: “Cậu Thiên, anh hãy uống viên thuốc này đi, nó có thể kéo dài tính mạng của anh”
Hoàng Thiên nhìn viên thuốc Ngưu Thiên Tử đưa tới, nó có màu đỏ thẫm, có mùi thuốc rất nồng, không biết nó được chế biến từ gì.
“Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng bây giờ tôi có uống viên thuốc này cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì tôi đã uống thuốc rồi”.
Hoàng Thiên nói.
Ngưu Thiên Tứ cười một tiếng, nói: “Cậu Thiên thật là biết nói đùa, với loại vụ độc ở bên trong cơ thể cậu, cho dù cậu có đến bệnh viện lớn hay tìm chuyên gia giỏi nhất cũng không thể kéo dài tính mạng của cậu, xin hỏi, cậu lấy thuốc ở đâu?”
Hoàng Thiên nghe xong chỉ cười, anh không muốn giải thích nhiều với Ngưu Thiên Tử, bởi vì thuốc anh và Fini uống là do Phan Thanh Linh điều chế, Hoàng Thiên vẫn khá tin tưởng Phan Thanh Linh.
Thấy Hoàng Thiên không nói gì, Ngưu Thiên Tứ không tiếp tục hỏi nữa, cất viên thuốc kia đi.
“Thiên Tứ, anh mau nghĩ biện pháp cứu cậu Thiên đi, không thể để cho cậu Thiên chờ chết như vậy được.”
Lục Đại Lâm rất nghiêm túc nói với Ngưu Thiên Tử.
Chưa kể, mối quan hệ của Ngưu Thiên Tứ và Lục Đại Lâm rất là bền chặt, thấy Lục Đại Lâm nói như vậy, Ngưu Thiên Tử nói: “Được anh Đại lâm, bạn của anh cũng chính là bạn của tôi, tôi nhất định sẽ giúp đỡ cậu Thiên”.
Dứt lời, Ngưu Thiên Tứ đứng dậy, nói với Hoàng Thiên: “Cậu Thiên, nếu cậu muốn sống sót thì theo tôi đến Phương Tây đi, chỉ có thuật sĩ vu cổ Phương Tây mới có thể cứu được tính mạng của anh và cô gái xinh đẹp kia”
Hoàng Thiên nghe xong thì không còn nghi ngờ gì về thực lực của Ngưu Thiên Tử nữa.
Mặc dù người này không cứu được anh, nhưng anh ta biết rất nhiều, về cơ bản, mọi chuyện anh ta đều nói đúng.
“Tôi đang định đi Phương Tây, đã đặt xong vé máy bay rồi”
Hoàng Thiên cũng đứng dậy nói với Ngưu Thiên Tứ.
“Cậu Thiên muốn dẫn theo cô gái này đi cùng? Chỉ có hai người thôi ư?”
Ngưu Thiên Tử khẽ giật mình, hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe vậy thì cười một tiếng, nói: “Hiện tại tôi đã thay đổi ý định, định mời ngài Thiên Tứ đi cùng với chúng tôi”
“Ừm, ý của tôi chính là như vậy, cậu Thiên vốn không quen thuộc với cuộc sống ở Phương Tây, có tôi đi cùng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều”.
Ngưu Thiên Tử cười, rất tự tin nói.
“Cậu Thiên, thật ra Thiên Tử chính là thuật sĩ vu cổ Phương Tây đó, anh ta chạy từ Phương Tây qua đây thăm tôi”.
Lúc này Lục Đại Lâm cười nói với Hoàng Thiên.