Nhớ đến Lâm Ngư Hải là con trai của ông lão, Hoàng Thiên lúc này mới nén lại
cơn giận, không kích động đến như vậy.
Nhưng trong mắt Lâm Ngư Hải, sự nhượng bộ của Hoàng Thiên là biểu hiện của sự yếu đuối, điều này làm cho gã càng khinh thường Hoàng Thiên hơn.
“Ha ha, sao vậy, nhìn bộ dáng của mày vẫn không phục nhỉ? Nhóc con, cô em
nước ngoài này là gì của mày? Lừa ở đâu được thế?”
Lâm Ngư Hải càng lúc càng nói quá đáng, ở trước mặt Hoàng Thiên tỏ ra rất
thích thú, tràn đầy sự khiêu khích.
Hoàng Thiên nhìn Lâm Ngư Hải giống như đang nhìn một tên ngốc, đối với anh ấy mà nói, tên tôm tép như thế này không đáng để bản thân tức tối.
“Tôi khuyên anh một câu, bớt bớt lại đi, nếu không anh sẽ hối hận đó”
Hoàng Thiên nói với Lâm Ngư Hải.
Tốt bụng nhắc nhở gã. Cũng coi như là cho gã một cơ hội.
Nhưng người này hèn hạ như vậy, không đánh thì không biết đau, chuyện này
cũng là chuyện không thể tránh khỏi.
Lâm Ngư Hải đang đứng ở chính căn nhà của mình, cần gì phải sợ Hoàng Thiên?
Vả lại gã đã xem Hoàng Thiên là loại người yếu đuối dễ bắt nạt nên càng không
để tâm.
“Đậu má. Nhóc con mày có biết mình đang nói gì không? Tao cũng không muốn đánh mày, cút khỏi nhanh lên cho tao, để người phụ nữ của mày lại đây qua đêm với
tao."
Lâm Ngư Hải gấp gáp nói với Hoàng Thiên cũng không quên nhìn ngắm Fini.
Fini cũng tức điên, lúc này cô ấy không nghĩ ngợi nhiều đi lên vài bước. Giơ tay,
mạnh mẽ giáng một bạt tai vào Lâm Ngư Hải.
Chát!
Bạt tại này giáng xuống, làm Lâm Ngư Hải lập tức xoay một vòng, bưng mặt
sững sờ nhìn Fini.
Gã thật sự không ngờ rằng cô gái nước ngoài này lại lợi hại đến như vậy, lại dám
cho gã một bạt tai.
Đây là tự mình tìm phiền phức, xem ông đây xử lý cô như thế nào!
Lâm Ngư Hải thầm nghĩ trong lòng, nhưng gã không hề tức giận, bị một cô gái xinh đẹp đánh, đối với gã mà nói cũng là một chuyện đáng hưởng thụ.
“Ha ha ha, đánh rất hay, đánh rất đẹp, người đẹp à, em đánh thêm vài cái nữa đi.”
Lâm Ngư Hải cười phá lên, đưa mặt qua. Để cho Fini đánh gã thêm.
Yêu cầu như vậy, cả đời này Fini chưa từng gặp qua, cô ta cũng không khách sáo,
mạnh mẽ giáng vào mặt Lâm Ngư Hải thêm hai bạt tai nữa.
Lúc này Lâm Ngư Hải không chịu nỗi được nữa, bởi vì Fini dùng hết sức để đánh. Đánh Lâm Ngư Hải mạnh đến nỗi làm gã rụng mất hai cái răng!
“Đậu má đậu má! Cô con mẹ nó đánh thật à?”
Lâm Ngư Hải giận đùng đùng, hung hãn trừng Fini, muốn đánh trả lại.
“Ngư Hải, con không được làm bậy, không thể đánh người ta!”
Ông lão sợ con trai ra tay, ông hiểu quá rõ đứa con trai này của mình, ra tay tàn bạo, tâm địa độc ác, là thể loại đánh nhau đến chết mới thôi.
Nhưng ông ấy đã lo xa quá rồi, đừng tưởng Fini là con gái nhưng cô ta sinh ra ở gia tộc Migfis. Cô ta cũng khá là lợi hại.
Ông lão làm sao có thể ngăn Lâm Ngư Hải lại được chứ? Lúc này Lâm Ngư Hải đá ông lão ra, vung tay đánh về phía Fini.
Hoàng Thiên cũng không rõ thực lực của Fini rốt cuộc đến đâu, vừa định giúp cô
ta, nhưng trong chớp mắt, đã thấy thân thể Lâm Ngư Hải giống như viên đạn. Bay ra
ngoài cửa luôn rồi!
Bich!
Lâm Ngư Hải té xuống sân rất nặng nề, ôm bụng suýt chút nữa thì nôn ra máu.
“Hừ, bản lĩnh của anh chỉ giống như con lừa kêu bậy thôi!”.
Fini lạnh lùng nói, cực kỳ khinh thường tên Lâm Ngư Hải này.