Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Ngọc An ngớ người, cô thật sự có chút không nỡ cho. 

Đây là đồ mà chồng cô tặng cho, là tấm lòng của chồng, cô làm sao có thể tặng nó lại cho mẹ chứ? 

Hơn nữa, hiệu quả tốt như vậy, Lâm Ngọc An cũng không nỡ. 

Nhưng hết cách rồi, Trương Lan Phượng cướp quá nhanh, bây giờ bà ta đã ôm chặt nó trong tay xem như đồ của mình, ai có thể đòi lại được chứ? 

“Mẹ, đây là đồ Hoàng Thiên tặng con mà, mẹ lấy dùng. Cũng không ổn đâu?” 

Lâm Ngọc An sợ Hoàng Thiên giận, lúc này đánh tiếng với Trương Lan Phượng. 

Trương Lan Phượng ôm chặt như vớ được bảo vật vô giá, thực tế thì món đồ này thật sự chính là bảo vật. 

Bà ta làm sao có thể đành lòng trả lại cho Lâm Ngọc An? Lúc này cười nói: "Con không nghe Hoàng Thiên nói à, món đồ này là do công ty nó sản xuất. Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, con giành giật cái lọ này với mẹ làm gì chứ?” 

Nói đoạn, Trương Lan Phượng vặn mở nắp lọ, quẹt một ít thoa lên mặt, bà ta đã rất nóng lòng muốn được trở nên trẻ trung hơn. 

Lâm Ngọc An liên tục lắc đầu. Cô cũng bó tay với bà mẹ này. 

Hoàng Thiên thấy vậy, trong lòng cũng tức giận. 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, là do Trương Lan Phượng trước đây làm cho Hoàng Thiên chán ghét, nếu không thì Hoàng Thiên tặng bà ta một lọ cũng không phải là chuyện gì lớn lao. 

“Mẹ, loại mỹ phẩm này không phải muốn bao nhiêu cũng có, nguyên vật liệu rất hiếm có." 

Lúc này Hoàng Thiên cất lời với Trương Lan Phượng. 

“Không sao, không sao, đủ cho nhà chúng ta dùng là được rồi, dù sao cũng không hy vọng bán ra ngoài, con nhiều tiền như vậy, chúng ta tiêu cả đời cũng không hết mà” 

Trương Lan Phượng nói. 

Hoàng Thiên cũng lười tranh luận với bà ta, nghĩ bụng bỏ qua, trở lại lấy một lọ nữa cho Lâm Ngọc An cũng được. 

Mà lúc này, gương mặt của Trương Lan Phượng đã xuất hiện những sự thay đổi cực 

lớn. 

Tuổi tác càng lớn, hiệu quả càng rõ rệt. Xinh đẹp như Lâm Ngọc An, hiệu quả vẫn còn lờ mờ không rõ ràng. 

Nhưng Trương Lan Phượng thì khác, tuy lúc còn trẻ bà ta cũng là cực phẩm mỹ nhân nhưng bây giờ đã có tuổi rồi, nếp nhăn vân vân. Cộng thêm mặt mày trở nên tròn trịa, đã không còn chút gì gọi là xinh đẹp. 

Nhưng thoa xong loại mỹ phẩm này, tất cả nếp nhăn trên mặt Trương Lan Phượng bỗng mất tung mất tích, da dẻ căng bóng mịn màng, cả người trẻ ra ít nhất mười tuổi! 

Cũng chính là nói, bây giờ nhìn vẻ ngoài của Trương Lan Phượng lớn nhất cũng chỉ ba mươi tuổi. 

“Mẹ, mẹ trở nên thật trẻ đẹp, giống như chị con vậy!” 

Lâm Ngọc An vui mừng nói với Trương Lan Phượng. Mẹ của cô trở nên trẻ đẹp, cô cũng vui mừng thay cho bà. 

“Thật sao, thật sao? Để mẹ xem thử!” 

Trương Lan Phượng phấn khích đến nỗi muốn bay lên, vội giật lấy gương, bắt đầu soi tới soi lui. 

Vừa nhìn Trương Lan Phượng đã không thể nhịn được nhảy lên vì kích động. Vừa hét vừa nhảy, giống như là được tiêm thuốc kích thích. 

“Quá tốt rồi, quá tốt rồi, ha ha ha, mẹ trẻ đẹp lại rồi!” 

Trương Lan Phượng giống như phát điện, khoa chân múa tay trong phòng khách. 

Nhìn thấy mẹ vợ mất bình tĩnh như vậy, Hoàng Thiên lắc đầu, cực kỳ cạn lời. 

Nhưng Trương Lan Phượng không hề cảm thấy ngượng ngùng một chút nào, bà ta hưng phấn đến nỗi ẩm đầu rồi. 

Nâng lọ kem dưỡng da Thanh Linh trên tay, Trương Lan Phượng hôn lấy hôn để như bảo vật. 

“Được rồi mẹ. Mẹ kiềm chế chút đi, đừng manh động nữa” 

Lâm Ngọc An lo lắng nói, sợ rằng Trương Lan Phượng vui mừng quá độ, bệnh tim lại tái phát. 

“Sao mẹ bình tĩnh nổi đây? Ha ha, lần này xem thím Dung của con còn khoe khoang nữa hay không. Cô ta dưỡng da kỹ lưỡng, luôn khoác lác với mẹ. Lần này mẹ để cho cô 

ta xem thử mẹ trẻ đẹp đến mức nào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK