Cao Chí Viễn nhe răng cười ha ha một hồi, đứng ở bên cạnh vui vẻ nhảy múa nhìn Hoàng Thiên.
"Ngài Viễn uy vũ, ha ha ha, xem thử thằng nhóc này còn dám ngông cuồng, hôm nay liền giết chết nó."
Tôn Nhị Hổ cũng cười ha ha, vỗ tay tán thưởng Cao Chí Viễn.
Đám đàn em của Cao Chí Viễn cũng lên tinh thần, bọn chúng đều biết thủ đoạn của Cao Chí Viễn âm hiểm thế nào, trên cơ bản đã xác định lần này Hoàng Thiên chết chắc rồi.
"Điềm Ni, có phải cưng coi trọng thằng nhóc này không? Đừng quên, cưng là người phụ nữ Cao Chí Viễn anh coi trọng, sớm muộn gì cũng là người của tôi."
Cao Chí Viễn ghen tuông, nhìn chằm chằm Điềm Ni hỏi.
"Cao Chí Viễn ông đừng không biết xấu hổ, ai là người của ông?"
Điềm Ni tức giận hỏi vặn lại Cao Chí Viễn.
"Ha ha, anh rất thích bộ dáng lúc càng tức giận, thật là đáng yêu. Em gái nhỏ Điềm Ni à, hiện tại ngoan ngoãn theo anh trở về trấn, anh có thể để thằng nhóc này từ từ rồi chết, nếu không, hiện tại anh liền giết chết nó.
Cao Chí Viễn cười ha ha, rất hả hê mà chỉ Hoàng Thiên, nói với Điềm Ni.
Điềm Ni tức sắp chết rồi, nhưng cô ấy cũng biết, Cao Chí Viễn nói được làm được, con người này lòng dạ âm hiểu, cực kỳ tàn nhẫn."
"Sao nào, cưng muốn cho nó chết ngay bây giờ hay theo anh về nào?"
Cao Chí Viễn cực kỳ kiêu ngạo, đắc ý đi về phía Điềm Ni, đã gấp rút muốn dẫn Điềm Ni đi.
"Đứng lại! Không được tiến lên phía trước!"
Đúng lúc này, Fini lớn tiếng quát với Cao Chí Viễn.
Cao Chí Viễn sửng sốt, nhìn Fini một chút, tên nhóc này càng thêm kích động.
Cô gái nước ngoài này chính là người đẹp cực phẩm đó, có một phong thái rất đặc biệt, Cao Chí Viễn cũng muốn nếm thử.
"He he he, người đẹp à, em không muốn để cho bạn trai em chết, đúng không? Chỉ cần em và Điềm Ni đều theo anh trở về, người đàn ông các em thích sẽ không chết ngay đâu, thế nào?"
Cao Chí Viễn cười he he, nhưng trong lòng thì ghen tị với Hoàng Thiên, hai người đẹp cực phẩm đều thích Hoàng Thiên, điều này khiến Cao Chí Viễn rất buồn bực.
"Ông đã vấy thứ gì vào mắt anh Thiên? Nhanh đưa thuốc giải ra, nếu không tôi liều mạng với ông!"
Fini quát Cao Chí Viễn.
IT
"Hừ, vẩy thứ gì, anh có thể nói cho cưng biết sao? Chỉ cần cưng đi theo anh, anh sẽ từ từ nói cho cưng biết, he he he."
Vẻ mặt Cao Chí Viễn vô sỉ cười he he với Fini.
Fini thực sự bị chọc tức, cô nhìn thấy biểu cảm hiện tại của Hoàng Thiên rất đau đớn, dường như sắp không chịu nổi nữa.
"Chị gái à, thứ Cao Chí Viễn hất chính là bột trùng, đều là bột phấn từ thi thể của những con trùng độc, ông ta đã hạ độc trùng với anh ấy."
Điềm Ni lo lắng nói với Fini.
"Cái gì?"
Fini khiếp sợ không thôi, hiện tại cô nghe đến trùng độc thì sợ mất mật, nó đã trở thành bóng ma trong lòng rồi.
Cô là một người Châu u, đối với những thuật phù thủy thần bí này ở châu Á vẫn không hề hay biết.
Nhưng cô ta cảm thấy thứ này quá đáng sợ, mình và Hoàng Thiên vừa được bà cụ Lam chữa trị xong, hiện tại Hoàng Thiên lại bị cái tên Cao Chí Viễn này hạ độc, phải làm sao mới ổn đây?
"Trùng độc mà anh ấy trúng là loại rất dễ lấy mạng..."
Điềm Ni nói đến đây thì khóc lên, cô ấy biết Hoàng Thiên bởi vì bảo vệ cô ấy, mới bị Cao Chí Viễn làm hại, cô ấy tâm địa thiện lương nên cảm thấy rất đau lòng.
Fini nghe vậy cũng cực kỳ đau lòng, nhưng nhiều hơn là tức giận.
Hiện tại cô ta chỉ muốn giết Cao Chí Viễn này.
"Ông dám hại anh Thiên như vậy, tôi phải lấy mạng ông!"
Fini tức giận quát lên, tấn công về phía Cao Chí Viễn.
"Định mệnh? Người đẹp này cũng lợi hại đấy, mọi người cùng nhau tiến lên, giải quyết cô ta!"
Cao Chí Viễn cười quái gở, trêu tức nhìn chằm chằm Fini đang xông lên, ra lệnh cho đám đàn em ra tay.
Những tên lưu manh này chỉ biết là Hoàng Thiên lợi hại, nhưng hiện tại Hoàng Thiên đã trúng độc trùng, cho nên những tên lưu manh này cũng không còn điều gì phải kiêng kỵ
Fini là một người phụ nữ, những tên lưu manh này chẳng thèm để Fini vào mắt. Bọn họ nhiều người như vậy thu thập một người phụ nữ còn không phải rất nhẹ nhàng sao.
Họ còn muốn chiếm được hại từ cô ta, mười mấy tên lưu manh bao gồm cả Tôn Nhị Hổ trong đó, đều rất hưng phấn đánh về phía Fini.
Fini rất tức giận, cô ta thầm nghĩ phải tiêu diệt đám người này.