Kiều Tiết Dũng không quay video, cậu ta cũng không thể quay nên tất cả những thứ này chỉ có thể là do Cùng Kỳ và Hỏa Phượng làm.
Hiện giờ tất cả những đoạn video mà hai người này đã quay đều lọt vào tay của Trần Hùng và Kiều Tiết Trọng. Điều này càng chứng minh nhà họ Trần đã vứt bỏ Kiều Tiết Dũng và chuyển hướng ủng hộ Kiều Tiết Trọng và Trần Hùng.
“Đợi đã.”
“Nhà họ Trần, nhà họ Trần?”
Tự nhiên Kiều Tiết Dũng nghĩ ra chuyện gì đó, khuôn mặt độc ác đáng sợ của cậu ta đột nhiên trở nên sợ hãi cùng cực và cảm thấy không thể tin được.
Cậu ta đột nhiên hiểu ra, hóa ta bản thân mình từ trước đến giờ chỉ là một quân cờ bị người khác điều khiển trong lòng bàn tay.
Lúc trước Bôn Lôi lợi dụng quân cờ là cậu ta để loại bỏ tất cả mọi chướng ngại vật trong nhà họ Kiều. Bây giờ đến khi có được thành quả thì đương nhiên quân cờ như cậu ta đã mất hết giá trị.
“Không thể nào, không thể nào là vậy được.”
Nhất thời, Kiều Tiết Dũng thấy cả người mình từ trên xuống dưới đều mềm nhũn, cậu ta như thành một người mất hồn, trong mồm không ngừng lẩm bẩm câu không thể nào, không thể nào.
Đúng vào lúc đó, có một hậu bối của nhà họ Kiều tiến lên đấm thẳng vào mặt Kiều Tiết Dũng.
“Kiều Tiết Dũng, anh là loài chó lợn, không bằng cả súc sinh. Anh dám làm ra những chuyện táng tận lương tâm như vậy, hôm nay tôi phải đánh chết anh.”
Kiều Tiết Dũng vốn dĩ là một thư sinh yếu đuối, không biết đánh đấm gì cả. Hơn nữa người hậu bối của nhà họ Kiều đứng trước mặt lại là một người to cao, một đấm của anh ta đã khiến Kiều Tiết Dũng ngã lăn ra đất.
“Đúng là tự đâm đầu vào cái chết.”
Kiều Tiết Dũng trừng mắt nhìn đối phương, khuôn mặt cậu ta vô cùng hung ác. Ánh mắt đó khiến người kia phải phát run trong lòng.
Nhưng chỉ một giây sau, người nhà họ Kiều liên tục xông về phía của Kiều Tiết Dũng, đánh đấm đá nện cậu ta.
Ngũ Sinh Tiêu và đám cao thủ của nhà họ Kiều đứng bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng này nhưng lại làm như không. Không có một ai tới giúp đỡ cậu ta cả.
Trong lúc hỗn loạn, không biết ai tự nhiên rút một con dao từ trong túi ra, đâm thẳng vào vị trí lồng ngực của Kiều Tiết Dũng.
“Kiều Tiết Dũng chết rồi.”
Một người hét lên, những người đang đứng xung quanh để đám đấm lập tức tản ra bốn phía.
Người đâm Kiều Tiết Dũng đã lẩn vào trong đám người từ lâu nhưng không có một ai biết chính xác rốt cuộc ai là người đã đâm cậu ta. Tất cả mọi thứ hình như đều có dự liệu từ trước, nhưng không ai tìm được chứng cứ.
Kiều Tiết Dũng cứ nằm vậy trên mặt đất, một con dao cắm vào trước ngực, máu tươi thấm đỏ cả một mảng lớn trên cái áo màu trắng gạo của cậu ta.
Cậu ta chết không nhắm mắt, đến khi chết rồi mà hai con mắt vẫn mờ trừng trừng, máu tươi không ngừng ứa ra từ miệng cậu ra.
Thật sự không biết phải dùng một từ ngữ gì để hình dung về con người Kiều Tiết Dũng. Hoặc có lẽ loại người như cậu ta ta từ khi sinh ra đã được định sẵn sẽ là một bi kịch.
Cậu ta có thể đi được tới ngày hôm nay nên cũng không thể trách việc cậu ta trở thành một người độc ác và tàn nhẫn. Những gì cậu ta đã trải qua trong quá khứ quyết định thái độ và cách hành xử của cậu ta.
Vậy nên về căn bản Kiều Tiết Dũng một phải là một người ác, nếu nói đúng ra thì cậu ta chỉ là một người đáng thương.
Hôm nay, cậu ta chết trước từ đường của nhà họ Kiều, đối với cậu ta mà nói cũng là một loại giải thoát.
Còn về chuyện rốt cuộc cậu ta có phải là con trai của Kiều Tùng Châu, bên trong người cậu ta có chảy dòng máu của nhà họ Kiều không thì chỉ có một mình cậu ta biết.
Mặc dù chuyện này sẽ trở thành một điều bí ẩn với nhà họ Kiều nhưng tất cả mọi thứ đã không còn quan trọng nữa.
Thi thể của Kiều Tiết Dũng nhanh chóng được xử lý, đến lúc này trong đám đông đã có không ít người nhìn về phía Kiều Tiết Trọng.
“Cậu chủ Kiều Tiết Trọng tài đức song toàn, lại có năng lực vượt trội hơn nữa, nhất định có thể dẫn dắt nhà họ Kiều của chúng ta tới những đỉnh cao hơn, ngắm nhìn những cảnh tượng đẹp đẽ hơn.”
“Vậy nên tôi đề nghị để cậu chủ Kiều Tiết Trọng trở thành người thừa kế vị trí gia chủ của nhà họ Kiều.”