"Trần Hùng, anh làm gì vậy?"
"Anh có bằng lòng đến miền bắc làm giúp tôi một số chuyện không?" Trần Hùng ở đầu dây bên kia điện thoại hỏi.
"Tôi không có hứng thú."
Tám ngón tay điên không nể mặt Trần Hùng chút nào, sau khi nói thầm thì lại lần nữa nằm xuống ngáy o o.
Nhìn thấy cảnh này đám người Bạch Mục và Thương Long không còn gì để nói.
Mà Trần Hùng ở đầu dây bên kia điện thoại cũng hết cách nhún vai nói: "Để anh ta ngủ đi, tôi thấy ngày nào đó anh ta sẽ ngủ đến chết, nếu như Tám Ngón Tay Điên không đến vậy thì để Gora dẫn đội đến đây đi."
"Vâng."
Gora ở bên cạnh lập tức đứng thẳng người.
Sau khi gọi điện thoại Trần Hùng lại nhìn tình huống của đám người Trần Đại Lực qua video, khi nhìn thấy bây giờ đám người này càng ngày càng hung ác tàn nhẫn thì trên mặt Trần Hùng cũng lộ ra nụ cười hài lòng.
............
Sáng ngày hôm sau ở lối ra sân bay quốc tế của miền bắc có một người phụ nữ ăn mặc thời thượng, trang điểm tinh xảo kéo một cái va li từ sân bay đi ra.
Dáng dấp của người này hết sức xinh đẹp, dáng người cũng vô cùng tốt cho nên dọc đường đi ra sân bay đã nhận được rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Mà lúc này ở bên ngoài sân bay có một chiếc xe BMW màu đỏ đã đợi ở đó từ lâu rồi, một người phụ nữ xinh đẹp đứng ở trước cửa xe, cô ấy chính là Triệu Hiền Quyên.
"Ngọc Linh!"
Nhìn thấy người phụ nữ từ trong sân bay đi ra Triệu Hiền Quyên lập tức vẫy hai tay về phía người phụ nữ kia, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.
Người phụ nữ nhìn thấy Triệu Hiền Quyên thì trên mặt cũng hiện ra nụ cười vui vẻ rồi lập tức đi về phía Triệu Hiền Quyên.
"Ngọc Linh, đã lâu không gặp."
"Đúng vậy Hiền Quyên, đã lâu không gặp, tớ nhớ cậu chết đi được."
Hai người ôm nhau sau đó Triệu Hiền Quyên giúp người phụ nữ bỏ va li vào phía sau xe BMW, sau đó hai người lái xe chạy thẳng tới một quán cà phê.
Người phụ nữ này tên là Hà Ngọc Linh giám đốc điều hành của tập đoàn truyền thông Bắc Vực Phong Tình lớn nhất ở miền bắc, chuyên phụ trách đủ loại con đường phát triển của Bắc Vực Phong Tình.
Cô ta là bạn học đại học với Triệu Hiền Quyên đồng thời cũng là bạn thân của Triệu Hiền Quyên, lúc còn học đại học hoàn cảnh gia đình của Hà Ngọc Linh không tốt nên đã được Triệu Hiền Quyên giúp đỡ rất nhiều, vì vậy trong lòng cô ta vẫn luôn cảm thấy cảm kích Triệu Hiền Quyên.
Hai người tới quán cà phê rồi gọi cà phê mà mình thích nhất sau đó nói chuyện một lúc.
Triệu Hiền Quyên nói rõ tình trạng của mình lúc này đồng thời nói những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này với Hà Ngọc Linh, sau khi nghe xong Hà Ngọc Linh thực sự cảm thấy chấn động lòng người.