Lúc này, nhóm người Phùng Tuyết và Trương Ánh đang ngồi trên sô pha trong sảnh tiệc, vừa ăn bánh ngọt, vừa nói chuyện liên quan về hướng phát triển sau này của Phùng Tuyết.
Bên phía Minh Hạ đã làm ra quyết định rồi, tiếp theo hầu hết tài nguyên trong công ty của bọn họ đều sẽ đập vào trên người Phùng Tuyết, cố gắng hết sức để đưa Phùng Tuyết trở thành ngôi sao tuyến một hàng đầu trong nước.
Đồng thời, bọn họ cũng sẽ thực hiện một album mới và một bộ phim mới cho Phùng Tuyết.
Những tin tức này đối với Phùng Tuyết mà nói, chính là một tin vui. Sau bao nhiêu năm hoạt động trong giới giải trí, cuối cùng cũng được nhìn thấy ánh sáng rồi.
Bởi vì màn trình diễn tuyệt vời trong buổi hòa nhạc tối qua, mà Phùng Tuyết đã trở thành nữ thần trong lòng nhiều người.
Trong tiệc mừng công như vậy đã có không ít cậu chủ thương gia đến bắt chuyện với Phùng Tuyết, nhưng đều vị Phùng Tuyết lịch sự từ chối.
Mà những người này cũng biết Phùng Tuyết có quan hệ với Ngọc Thanh và Đại Hưng Thịnh, cho nên đám người bình thường hay ngang ngược cũng không dám hành động linh tinh.
Đúng lúc này, một thân hình đẹp trai đi về phía bên này.
Anh ta mặc một bộ lễ phục, đội chiếc mũ quý ông, trong tay cầm một bông hồng.
Vẻ ngoài đẹp trai cộng thêm khí chất ưu sầu, vô cùng giống các vương tử của vương tộc phương Tây nào đó.
Thật ra tên Đường Gia Huy này ở phương Tây quả thật có quan hệ huyết thống không rõ ràng với hoàng gia của một quốc gia lớn nào đó.
“Cô Phùng Tuyết xinh đẹp, tôi là Đường Gia Huy, có thể mời cô nhảy một bài không?”
Đường Gia Huy rất lịch thiệp cúi người, đưa bông hồng trong tay về phía Phùng Tuyết.
Nhất thời Phùng Tuyết và Trương Ánh đều bị kinh diễm bởi loại cảm giác này.
Một người đàn ông đẹp trai nước ngoài tóc vàng mắt xanh, cho dù là tướng mạo hay là khí chất tỏa ra trên người, cũng đều quá mê người.
Yêu cái đẹp là bản chất của đàn ông, nhưng cũng là bản chất của phụ nữ.
Phùng Tuyết cũng bị loại cảm giác của Đường Gia Huy mê hoặc, không còn cách nào khác, đến cả những siêu sao quốc tế cũng không thể kháng cự lại sự đẹp trai của Đường Gia Huy, Phùng Tuyết cũng như vậy.
Phùng Tuyết có chút ngẩn ra, trên gương mặt Đường Gia Huy nở nụ cười càng mê người hơn.
“Cô Phùng Tuyết xinh đẹp, cô chính là công chúa trong giấc mơ của tôi, tôi có thể mời cô nhảy một bài không?”. Truyện Hệ Thống
“A.”
Phùng Tuyết có một loại hoảng sợ không thể giải thích được.
Những cậu chủ vừa rồi đến bắt chuyện với cô ấy, cô ấy đều lập tức từ chối, nhưng lúc này, cô ấy lại không biết phải từ chối Đường Gia Huy thế nào.
Ngay khi Phùng Tuyết đang khó xử thì gương mặt âm u của Trần Hùng đã xuất hiện sau lưng Đường Gia Huy.
Bốp.
Trần Hùng dùng lực một chân đá vào mông Đường Gia Huy, khiến quý ông mê người nhất thời ngã theo tư thế chó ăn phâm.
Phùng Tuyết và Trương Ánh đều ngạc nhiên mở to miệng.
Ở trước mặt cô gái mà mình thích mà lại để lộ ra mặt ngu ngốc này, Đường Gia Huy có chút sụp đổ, càng có chút điên cuồng.
Lúc này, anh ta cảm thấy Trần Hùng hơn quá đáng.
Bông hồng trong tay đứt làm đôi, anh ta tức giận bò dậy, rất không vui nhìn Trần Hùng nói: “Đại ca, anh quá đáng lắm rồi.”
Theo diễn biến cốt chuyện bình thường, cú đá này của Trần Hùng quả thật là đang đùa với Đường Gia Huy, nhưng lúc này trên người Trần Hùng lại tản ra một loại khí tức khiến Đường Gia Huy ớn lạnh.
Loại khí tức vô cùng âm u này, giống như một dã thú sắp nổi điên vậy, nếu không chú ý, sẽ bị ăn thịt.