Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Văn Long ở đầu bên kia điện thoại đã bắt đầu tính toán đường đi nước bước: “Anh Hùng, tuyệt đối không thể triệt giải trí Tinh Tú được, nếu triệt bọn họ thì e rằng thanh danh của Đại Hưng Thịnh sẽ bị hủy hoại.”

“Tôi đã liên hệ với Lý Minh rồi, bảo cậu ta triệu tập một nhóm người. Nếu đường chính không thể đi được vậy thì chúng ta chỉ đành phải sử dụng một chút thủ đoạn, bất kể là bằng cách nào đi nữa cũng phải giữ lại đám người của giải trí Tinh Tú kia.”

Nhưng Trần Hùng lại khước từ ý kiến của Trương Văng Long: “Không cần, bao cả sân vận động sau đó để một mình Phùng Tuyết tập luyện là được. Với cả, ông hỏi bên truyền thông Minh Hạ một chút, có muốn hỗ trợ nghệ sĩ nào hay không, có thể gọi bọn họ lại đây. Xem như lần này bồi thường cho chuyện Phùng Tuyết bị đánh.”

Vẻ mặt của Trương Văn Long hiện giờ là mơ màng, ý của Trần Hùng là gì đây?


Mời nghệ sĩ của truyền thông Minh Hạ đến đây, không lẽ là muốn đưa nghệ sĩ của Minh Hạ lại để giúp đỡ đấy chứ?

Truyền thông Minh Hạ ở phía Nam bên này cũng xem như là một trong ba công ty giải trí lớn, mà tất cả nghệ sĩ dưới trướng công ty đều là những người không quá nổi tiếng. Người thì tài năng không quá nổi bật, người thì không có gì để dựa vào.

Mời bọn họ tới đây là muốn giúp đỡ sao?. Truyện Võng Du

Trong khoảng thời gian này, xu hướng xây dựng động lực của Đại Hưng Thịnh là phát triển internet. Hiện tại, bây giờ vô số người trên các nền tảng trực tuyến đang mong đợi những người nổi tiếng sẽ được Đại Hưng Thịnh mời vào ngày phát sóng trực tiếp.

Nếu đến lúc đó sự thật bị phơi bày, mời đến hoàn toàn là những nghệ sĩ nhỏ, hoàn toàn không có sức ảnh hưởng, như vậy chẳng phải Đại Hưng Thịnh sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?

“Anh Hùng, nếu không thì để tôi liên lạc thêm với những người khác, xem thử hai ngày này có thể liên hệ thêm với các công ty giải trí nào không.”

Trương Văn Long nói năng vô cùng uyển chuyển, dù sao ông ta cũng không dám chất vấn thẳng thắn với Trần Hùng.

Nhưng Trần Hùng lại lạnh giọng ngay tức thì: “Trương Văn Long, ông nghe không hiểu được ý của tôi sao? Tôi bảo là đưa người của truyền thông Minh Hạ đến đây, không phải là để nâng đỡ bọn họ, mà là muốn cho nghệ sĩ của công ty giải trí bọn họ một cơ hội để bộc lộ tài năng. Xem như là một cách bồi thường cho Phùng Tuyết.”

“Tôi nói như thế nào, ông cứ làm như thế đó là được. Còn những chuyện khác tôi sẽ tự sắp xếp.”

Trần Hùng đã nói như vậy, Trương Văn Long sao còn dám nói thêm nửa câu nửa chữ nào nữa. Chỉ đành dựa theo lời của Trần Hùng mà làm thôi.

Sau khi Trần Hùng cúp điện thoại, Lâm Ngọc Ngân có chút lo lắng nhẹ nhàng đi lại chỗ anh.

“Chồng, bên phía giải trí Tinh Tú muốn hủy bỏ hợp đồng với Đại Hưng Thịnh đúng không? Cái này tuyệt đối không được, hay là em chủ động đi qua giải thích cho bọn họ một chút?”

Trần Hùng có hơi oán giận nhìn Lâm Ngọc Ngân nói: “Bọn họ là cái gì mà xứng đáng để em phải đi giải thích?”

“Nếu muốn nói đạo lý, muốn xin lỗi thì người phải làm chuyện đó sẽ là bọn họ chứ không phải em. Em đừng lo lắng nữa. Ngọc Ngân, buổi biểu diễn trực tiếp đã có anh lo liệu rồi.”

Lâm Ngọc Ngân rõ ràng cũng có suy nghĩ giống như Trương Văn Long, vội vàng nói: “Nhưng mà chồng, phía Minh Hạ bên kia…”

“Không cần nói nữa, anh đã bảo là anh sắp xếp hết rồi.”

“Sắp xếp cái gì?” Lâm Ngọc Ngân vẫn như trước, bán tính bán nghi hỏi lại.

Trần Hùng gật nhẹ đầu, nói: “Đến lúc đó em sẽ biết.”

Buổi tối cùng ngày, Dương Tinh Thần đã tập hợp tất cả các ngôi sao, nghệ sĩ và nhân viên công tác của giải trí Tinh Tú, lái xe rời khỏi thành phố Bình Minh.

Suốt trên đường đi, Dương Tinh Thần liên tục thúc giục người cầm lái, lái xe gần như đã đạp ga chạy với vận tốc quá mức cho phép đi trong thành phố rồi nhưng Dương Tinh Thần vẫn cứ luôn miệng bảo nhanh lên, nhanh lên một chút.


Lý Diệu Hương ngồi bên cạnh đang bôi thuốc mỡ lên mặt, nhưng có thể là xe chạy quá nhanh, điều này làm cho các thao tác đứng lên ngồi xuống, hay hoạt động tay chân của trợ lý cô ta rất là bất tiện.


Xe xóc nảy một cái, bàn tay trở lý run lên, sức lực trên tay cũng lập tức mạnh lên không ít, quẹt một đường làm Lý Diệu Hương đau rát.


Bốp.


Lý Diệu Hương giáng một bạt tai xuống mặt người trợ lý, tức giận nói: “Cô cố ý muốn làm đau chết tôi phải không? Tay chân vụng về, ngay cả bôi thuốc mỡ thôi cũng không xong.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK