Đây chính là kế hoạch cuối cùng của Tô Cẩn Lương, một tên trúng nhiều chim.
Trước cô ta để cho Tô Văn Hùng đấu với Trần Hùng, để cho Trần Hùng xử lý Tô Văn Hùng, sau đó lại tốn một số tiền lớn để mời đám lính đánh thuê cao cấp nhất trên thế giới này đi giết chú hai Tô Quang Huy của cô ta. Cuối cùng lợi dụng sự tín nhiệm của Thích Trùng đối với cô ta mà đến chùa Kim Lôi tìm thần bảo vệ nhà họ Tô kia đến đối phó với Trần Hùng.
Như vậy, cuối cùng thì tất cả kẻ địch của Tô Cẩn Lương, tất cả chướng ngại vật của cô ta đều sẽ bị diệt trừ hết, mà cô ta thì sẽ dùng dòng máu chính thống duy nhất của nhà họ Tô, danh chính ngôn thuận mà ngồi lên trên ngai vàng của gia chủ nhà họ Tô.
Người phụ nữ này không chỉ là lòng dạ độc ác, mà tâm cơ còn cực kỳ sâu, thật sự là quá khủng bố rồi.
Thậm chí ngay cả Thích Trùng vẫn luôn bầu bạn ở bên cạnh cô ta cũng chỉ là công cụ để cô ta dùng để lợi dụng mà thôi.
Cùng lúc đó, trong một căn chung cư ở vùng ngoại ô Tô Hàng, các thành viên của đoàn lính đánh thuê liên quan đến Bạo Phong đã chuẩn bị xong hết tất cả mọi thứ từ lâu rồi.
Bạo Phong đứng ở trước cửa sổ, nhìn ra ánh trăng tròn vành vạnh ở bên ngoài kia, khóe miệng anh ta vẽ ra một nụ cười hiểu ý.
"Các anh em, nhiệm vụ của chúng ta đã bắt đầu rồi, làm xong vụ này thì chúng ta sẽ rời khỏi nơi quỷ quái này, sau đó tìm một nơi có ánh mặt trời cùng với bờ cát vàng mà nghỉ phép cho tốt."
"Ok."
Một đám thành viên của Bạo Phong khoảng bảy tám người đều hết sức hưng phấn.
Ngay sau đó, Bạo Phong trực tiếp leo qua bệ cửa sổ của căn chung cư này này nhảy từ tầng ba xuống.
Lúc này đã là hơn mười giờ tối rồi, thời gian này đã được coi là thời điểm đêm sâu không có tiếng động rồi.
Nhưng đối với sòng bài trên thuyền ở Hổ Quyển này, cuộc sống về đêm chân chính mới xem như là vừa mới bắt đầu.
Chiếc thuyền là được cải tạo từ một chiếc du thuyền mà thành, mỗi khi màn đêm buông xuống, phía trên chiếc thuyền này đều giăng đèn kết hoa, từ bên ngoài nhìn vào, cả chiếc thuyền giống như là tác phẩm nghệ thuật về một chiếc thuyền khổng lồ nổi trên mặt hồ vậy.
Người có tư cách lên được chiếc thuyền chiến này thì tất cả đều là chức to, người giàu có của vùng Tô Hàng hoặc thậm chí là cả phía Nam này nữa.
Ở trên con thuyền này, chỉ có thứ bạn không tưởng được được, không có thứ bạn không chơi được. Đọc truyện hay, truy cập ngay == TRU МtruyeИ.VN ==
Không thể không nói cái người Tô Quang Huy này quả thật là cực kỳ có năng lực và tư duy, ông ta có thể dùng đánh cược mà xoay người, làm được đến loại trình độ như bây giờ, tuyệt đối được cho là sự tồn tại cực kỳ trâu bò.
Trên chiếc thuyền này có một đoàn lính đánh thuê do Tô Quang Huy đặc biệt mời từ đất nước chiến tranh loạn lạc bên kia đến làm vệ sĩ, bảo vệ cho sự an toàn của khách trên chiếc thuyền này suốt hai mươi bốn giờ.
Mà bình thường Tô Quang Huy không có việc gì thì cũng ở trên chiếc thuyền này.
Cái tên này đã hay cược từ nhỏ rồi, về phương diện kỹ thuật cá cược kia cũng có chút kỹ xảo, thậm chí là mười năm trước, Tô Quang Huy còn được mệnh danh vua cá cược ngầm ở Tô Hàng này.
Lúc này ở trên mặt hồ, một chiếc ca nô chạy rất nhanh đến gần con thuyền ở bên này.
Có một người đàn ông mặc tây trang màu đen, đeo kính râm, trên miệng có ngậm một cây tăm đang đứng trên ca nô.
Dưới tình hình ca nô di chuyển với tốc độ cao, người đàn ông này lại có thể đứng trên ca nô tựa như cây lao, có thể thấy được, đây là một cao thủ, hơn nữa là loại cao thủ cực kỳ biến thái.
Rất nhanh, chiếc ca nô chạy đến bên phía chiếc thuyền kia, người đàn ông bật người nhảy lên, trực tiếp nhảy lên phía trên chiếc thuyền kia.
"Xin chào, mời trình giấy chứng nhận ra." Có hai tên bảo vệ có dáng người khôi ngô lập tức đi tới ngăn cản đường đi của người đàn ông trong nháy mắt.
Người đàn ông cười nhạt, sau đó anh ta nhổ cây tăm trong miệng xuống mặt hồ ở bên cạnh, anh ta nói: "Cần giấy chứng nhận gì?"
"Chứng minh nhân dân, còn có thẻ ngân hàng, mặt khác vì để đảm bảo sự an toàn của khách hàng trên thuyền, xin anh phối hợp để cho chúng tôi soát người."
"Có thể."
Người đàn ông lấy chứng minh nhân dân ra, đưa vào trong tay tên bảo vệ kia.
"Lạc Tiến?"
Bảo vệ nhìn ảnh chụp và tên trên chứng minh nhân dân, luôn cảm thấy hơi quen thuộc, nhưng rốt cuộc đã nghe thấy cái tên này ở đâu rồi thì anh ta lại không nhớ ra trong chốc lát được.