Cô nam quả nữ ở trong khu vườn trên tầng thượng, say sưa mê ly.
Trần Hùng lúc này thật sự cảm thấy may mắn vì sự anh minh quyết đoán của mình, khi mua hết toàn bộ mười ba biệt thự cao nhất ở núi Vọng Nguyệt này.
Ở lưng chừng núi, nhìn ra toàn cảnh thành phố Bình Minh, không ai có thể đứng cao hơn bọn họ.
Sau một tiếng, Lâm Ngọc Ngân nằm trong lòng Trần Hùng, vẻ mặt mãn nguyện.
“Đúng rồi chồng à, còn có một tin vui quên chưa nói với anh.”
“Tin vui gì?” Trần Hùng hỏi.
Lâm Ngọc Ngân trả lời: “Bởi vì buổi hòa nhạc đó của Đại Hưng Thịnh, anh đã mời nhiều siêu sao nổi tiếng quốc tế đến, đã thu hút rộng rãi sự chú ý trên toàn thế giới.”
“Cho nên, lần này Phùng Tuyết và những nghệ sĩ khác của Công ty giải trí Minh Hạ bởi vì có thể được đứng chung sân khấu với các ngôi sao nổi tiếng quốc tế, nên cũng thu hút được sự chú ý lớn. Đặc biệt là Phùng Tuyết, biểu diễn trong buổi hòa nhạc đó kinh diễm bốn phương, bây giờ cô ấy đã đứng vững tuyến một trong nước rồi.”
“Hôm qua Phùng Tuyết gọi điện thoại cho em, nói bên phía Công ty giải trí Minh Hạ đã thực hiện quyết định trước đó, sau đó, bọn họ sẽ dồn phần lớn tài nguyên cho Phùng Tuyết, để cô ấy trở thành thiên hậu trong nước.”
“Đồng thời, em nhân nhiệt dộ trong buổi hòa nhạc đó của Đại Hưng Thịnh đã ký với một số nghệ sĩ tiềm năng của Công ty giải trí Minh Hạ, trở thành người đại diện cho những hình tượng khác của Công ty Ngọc Thanh. Phía bên Công ty giải trí Minh Hạ cũng đã đồng ý sẽ bồi dưỡng bọn họ rồi.”
Trần Hùng cười nắm cằm Lâm Ngọc Ngân, nói: “Vợ à, quyết định này của em thật là sáng suốt.”
“Công ty Ngọc Thanh chúng ta lựa chọn người đại diện hình ảnh hoặc là người mẫu, không lựa chọn nổi tiếng, chỉ lựa chọn thích hợp. Loại thao tác khai thác tiềm năng này mới là anh minh.”
“Đúng rồi, bên phía Công ty giải trí Tinh Tú, mấy ngày nay có đến gây sự không?” Trần Hùng hỏi.
“Không có.”
Lâm Ngọc Ngân lắc đầu: “Không nghe thấy bên Công ty giải trí Tinh Tú có động thái gì cả. Có điều, cho dù bọn họ có đến gây sự, cũng sẽ đến tìm nhóm người Trương Văn Long, về phần Công ty giải trí Minh Hạ, không nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì cả.”
“Ừ.”
Trần Hùng gật đầu, chìm vào suy tư.
Chuyện này không đúng.
Lúc trước Công ty giải trí Tinh Tú và mình gây chuyện như vậy, dựa vào phong cách hành sự của nhóm người đó, không thể nào nuốt trôi cục tức lần này được.
Hơn nữa Trần Hùng có thể đoán được, khi nhóm người Dương Tinh Thần và Lý Diệu Hương ở trước màn hình nhìn thấy buổi hòa nhạc của Đại Hưng Thịnh chấn động như vậy, đối phương tuyệt đối sẽ tức giận đến đập tan màn hình.
Có điều nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ, Trần Hùng không hề đặt Công ty giải trí Tinh Tú nhỏ bé kia vào trong mắt.
Nếu như đối phương dừng lại, không gây sự nữa thì thôi.
Nếu như bọn họ còn muốn làm cái gì nữa, thì đừng trách Trần Hùng không khách sáo với bọn họ.
“Đang nghĩ gì vậy chồng?”
Thấy dáng vẻ thất thần của Trần Hùng, Lâm Ngọc Ngân ở bên cạnh hỏi.
Trần Hùng hồi thần, cười nói: “Không có gì.”
“Đúng rồi vợ à, ngành nghề bây giờ của Công ty Ngọc Thanh chỉ có thời trang, nếu như em thật sự muốn đưa tập đoàn Công ty Ngọc Thanh ra thế giới, trở thành một tập đoàn quy mô quốc tế thì chỉ có nhãn hiệu thời trang thôi thì không đủ.”
Lâm Ngọc Ngân ngẩn ra: “Ý của anh là?”
Trần Hùng cười nói: “Mỗi một thương hiệu quốc tế lớn đều có các ngành nghề khác nhau, chỉ có những ngành nghề khác nhau không những bơm máu cho sản nghiệp, mới có thể đảm bảo nền tảng đế chế vững chắc được.”
“Cho nên chúng ta phải suy nghĩ một chút, để Công ty Ngọc Thanh bắt đầu phát triển những ngành nghề khác, trở thành trăm hoa đua nở, cùng đưa đế chế Thương mại Ngọc Thanh đứng hàng đầu quốc tế.”
“Đế chế Thương mại?”
Lâm Ngọc Ngân cưởi tủm tỉm, cô cảm thấy Trần Hùng thật sự càng nói càng khoa trương rồi.