“Nhưng mà Trần Hùng này thật sự là không biết trời cao đất rộng, còn dám làm như vậy với cô
Nói xong, Đao Kiệt vô thức lấy từ trên người điện thoại ra.
“Anh làm gì đấy?”
Viễn Quân Dao cau mày và nhìn về phía Đao Kiệt, hét “Đương nhiên là gọi người.” lên.
“Đao Kiệt của tôi cũng được gọi là bá vương ở tỉnh lỵ, chưa bao giờ phải chịu cục tức như vậy?”
“Cô chủ, cô là công chúa của tỉnh lỵ chúng ta. Trần Hùng đó dám làm chuyện này với cô. Tôi sẽ tìm người xử lý anh ta.”
“Cút”
Viễn Quân Dao đá vào bắp chân của Đạo Kiệt: “Trần Hùng đó, ngoài tôi ra, không ai có thể động vào anh ấy
Nói xong, Viễn Quân Dao nghĩ về vẻ bá đạo của Trần Hùng, và một nụ cười kỳ lạ xuất hiện trên khuôn mặt cô ta một cách vô thức.
Lúc này, vẻ mặt Đao Kiệt có chút ảm đạm: “Viễn Quân Dao, cô không lẽ nào là vừa mới gặp một lần, đã yêu Trần Hùng đó rồi đấy chứ?”
Vô tình, khuôn mặt Đao Kiệt lộ rõ vẻ hung dữ. Ngôn Tình Sủng
Trong mắt, một tia hung ác càng thêm lóe lên. Trong phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Ngọc
Thanh, khuôn mặt của Lâm Ngọc Ngân thật khó coi.
Nhưng Trần Hùng liên tục ở bên cạnh gọi một tiếng bà xã, nhưng Lâm Ngọc Ngân dường như hoàn toàn không nghe thấy, không thèm đếm xỉa gì đến anh.
Đầu tiên Trần Hùng cảm thấy căng thẳng, sau đó anh nở nụ cười.
“Bà xã, em ghen sao?”
“Hahaha”
Trần Hùng bật cười, nhưng Lâm Ngọc Ngân lại nhìn anh một cách hằn học.
“Ai ghen, có ngốc mới đi ghe.”
“Em chính là ghen rồi.” Trần Hùng cười nói.
Lâm Ngọc Ngân một lúc sau mới đứng lên, “Trần Hùng, ngươi rất vui có đúng không?”
“Viễn Quân Dao đó, người đẹp như vậy, lại còn đã chủ động đến anh, muốn làm vợ anh, trong lòng anh có phải vui lắm phải không?”
“Vì vậy, anh hẳn là anh đang nghĩ cách đá em đi, để ở bên Viễn Quân Dao đó đúng chứ?”
“Cô ta không chỉ xinh đẹp mà còn là con gái của vua
Cửu Nam, công chúa của tỉnh lỵ”
“Nếu kết hôn với cô ta, anh chính là phò mã của tỉnh Cửu Nam này rồi.”
Trần Hùng, cả người đứng đơ tại chỗ.
Anh thật sự không ngờ người phụ nữ này lúc ghen, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể nghĩ đến nhiều chuyện như vậy.
Hơn nữa, Lâm Ngọc Ngân còn có phần tính cách này của một thiếu nữ.
Trần Hùng có chút luống cuống
Anh vội vàng giải thích: “Bà xã, đây thật sự không liên quan đến anh.”
“Anh còn không biết người phụ nữ đó, lần trước anh chữa trị cho bà chủ của vua Cửu Nam cũng là vì mục đích lấy được sen vàng bảy là cứu Thanh Thảo.
“
“Em thực sự là nghĩ oan cho anh rồi.”
Lâm Ngọc Ngân sắc mặt vẫn khó coi: “Hừ, nếu không phải người trước mặt người khác bày ra tâm ý, con gái họ sẽ tới tìm anh sao?”
“Hơn nữa, còn hét lên muốn gả cho anh, sinh con cho anh!”
“Trần Hùng, thôi anh bỏ em đi, đi tìm Viễn Quân Dao kia đi.”
Vừa rồi nhìn thấy Lâm Ngọc Ngân ghen, Trần Hùng trong lòng còn thầm vui mừng, ít nhất đối phương ghen, điều này cho thấy bây giờ cô ấy rất quan tâm đến Trần Hùng.
Nhưng vào lúc này Trần Hùng mới bừng tỉnh, người phụ này mà ghen lên, thì thực sự là ác mộng.
“Bà xã,rốt cuộc phải làm như thế nào em mới có thể tin anh đây?”
“Em có muốn anh lấy trái tim của mình ra cho em xem không?”
“Trần Hùng anh thề với trời cao rằng cả đời này anh chỉ yêu mình em thôi. Nếu trong lòng anh còn có người phụ nữ khác, sấm sét đánh chết”
Ram ram
Đúng lúc này, trên bầu trời quang đãng bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng sấm sét.
Cơn giông này khiến Trần Hùng cả người bùng nổ.
Lâm Ngọc Ngân mở to mắt, nhìn Trần Hùng với vẻ không thể tin được.
Trần Hùng rất vô tội, vội vàng giải thích: “Bà xã, thời tiết mùa hè nói thay đổi là thay đổi.”
“Đây chắc chắn là một chuyện ngoài ý muốn!”