“Vậy kế hoạch mà ông đã chuẩn bị hơn một năm kia, không tính toán tham dự nữa sao?”
Nhắc tới cái này, Phó Văn lại lần nữa kêu lên một tiếng.
Ngay sau đó trên mặt của ông ta hiện lên vẻ vô cùng dữ tợn.
“Con gái của tôi chết, đứa con trai mà tôi coi trọng nhất cũng đã chết.”
“Bây giờ cũng chỉ còn lại cái thằng Phó Xuân Hiến thô lỗ kia, cho dù bây giờ tôi tới tranh cái vương vị ở thành phố Cửu Nam, thì cũng có ích lợi gì chứ?”
“Phó Xuân Hiến không thể chịu được nổi gánh nặng này.”
“Còn về phần kế hoạch kia, đương nhiên là vẫn nên tham dự, cùng lắm thì đến lúc đó được chia ít đi một chút cũng được.”
“Nỗi đau để tang con, khắc cốt ghi tâm, mà kếhoạch kia chúng ta lại không có cách nào nằm đúng được thời gian khởi động cụ thể, cho nên, tôi không thể chờ được lâu như vậy”
Phó Nghị cầm chiến trà của mình lên tiếng một ngụm, sau đó ông ta đặt chén trà xuống, năm thành kiếm để bên cạnh lên.
“Đã như vậy, thì tôi sẽ tự mình đi một chuyến “
Tối hôm đó, mười mấy chiếc xe khởi hành từ thành phố Tam Giang, đi như vũ bão đến thành phố Bình Minh.
Cả một đội ngũ này có tổng cộng gần hai trăm người.
Trong đó có hai phần ba là những võ sĩ ưu tú được Phó Xuân Hiền nuôi dưỡng ở thế giới ngầm trong thành phố, mà một phần ba còn lại là là những vệ sĩ tinh nhuệ của nhà họ Phó và những cao thủ mà nhà họ Phó bọn họ đã dày công nuôi dưỡng trong những năm này.
Hành động lần này, nhà họ Phó có thể nói là dốc hết tất cả sức lực.
Mục đích của bọn họ chính là giết Trần Hùng, cùng với tiêu diệt tất cả thế giới ngầm của thành phố Khánh, Gia tộc lớn ở tình là không thể chịu nhục nhã, lạicàng không thể để bị bắt nạt Trăng tròn nhô lên cao, ở ổ sói bên này, Trấn Hùng đang dùng một miếng thịt tưới đút cho Thanh lang. Điện thoại của anh vang lên, là Lý Minh gọi đến.
Nói “
Trần Hùng nhấn xuống nút trả lời của điện thoại, đơn giản rõ ràng nói ra một chữ Bên kia truyền đến giọng nói có chút kinh hoảng của Lý Minh: “Anh Hùng, không xong rồi, căn cứ ở tỉnh thành bên kia truyền đến tin tức, nhà họ Phó dốc hết toàn lực, dẫn theo hơn hai trăm người đánh giết đến thành phố Khánh của chúng ta”
“Anh Hùng, bây giờ em đang triệu tập người đối phó với nhà họ Phó, anh ở bên kia cũng phải cần thận một chút.”
Khóe miệng của Trần Hùng đột nhiên cong lên một độ cung nhỏ.
“Đừng khẩn trương, các cậu nên làm gì thì làm, chuyện này, để tôi tới xử lý.”
Lý Minh ở đầu điện thoại bên kia ngần ra, trong lúc nhất thời còn chưa có phản ứng kịp những lời này của Trấn Hùng rốt cuộc là có ý gì.
“Anh Hùng, việc này?””Tôi nói, là để tôi tới xử lý chuyện này, cậu dừng có xia vào t Sau khi nói xong cầu đó, Trấn Hùng trực tiếp cúp điện thoại.
Lý Minh ở đầu điện thoại bên kia bày ra vẻ mặt ngày ngốc, Trần Hùng bảo anh ta mặc kệ chuyện này?
Đây là cái tình huống gì vậy, người ta ở tỉnh thành bên kia dẫn theo mấy trăm người đánh giết tới đây như vũ bão, anh ta có thể không quan tâm được sao?
Nhưng mà nếu Trần Hùng đã nói như vậy, anh ta cũng chỉ có thể làm theo.
Dù sao, anh ta cũng không có cái lá gan đi làm trái lời của Trần Hùng.
Bên này, Trần Hùng bỏ điện thoại di động lại vào trong túi, lại thuận tiên nhìn về phía ồ sói bị một đám mây đen bao phủ kia.
Bên trong liên tục không ngừng truyền ra những tiếng gào thét, đồng thời, tiếng sói hủ và tiếng chó sủa cũng vang lên không dứt.
Trần Hùng đi về phía chuồng chó, theo phía sau là Hoàng Phương.
Cửa lớn đẩy ra, mùi hormone trộn lẫn với máu tanh từ bên trong xông vào mũi.”Đều dừng lại hết đi, các anh em”
Hoàng Phương vỡ xuống tay, những thành viên của ở sói dạng đánh vui về thỏa thích đến mức mồ hôi nhé nhại đều vội vàng dừng hết động tác trong tay lại, nhìn về phía cửa lớn bên này.
“Anh Hùng, anh Hùng”
Trần Hùng hơi gật đầu một cái, nụ cười thản nhiên trên mặt cũng biến mất.
“Mọi người dọn dẹp sạch sẽ chỗ này một chút, tối nay có việc lớn cần làm.”
“Nhất định sẽ để cho mọi người thấy đủ.”