Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương cùng Quan Chỉ Tình cùng nhau đi ra sân bay, hắn lái xe jeep tới, Quan Chỉ Tình khi lên xe lại đưa ra yêu cầu như lúc xưa, cô ấy không hy vọng bị bên ngoài quấy rối, kêu Trương Dương tìm cho cô ấy một chổ tương đối thanh tịnh.

Trương đại quan nhân bật thốt lên nói: Vậy đi chổ của tôi ở đi!

Quan Chỉ Tình nghe vậy mặt cười mắc cở đỏ bừng lên, Trương Dương thấy biểu tình của cô ấy không khỏi cười nói: mấy ngày nay tôi đều ở tại Nam Dương quốc tế, trong nhà không có ai đến, để trống thì cũng uổng, cô đến chổ tôi ở, bảo đảm không ai quấy rối cô.

Quan Chỉ Tình mới biết mình hiểu lầm ý tứ của hắn, nhẹ giọng nói: Cũng tốt, dù sao ngày mai khai mạc xong tôi đã đi, không quấy rối anh lâu.

Trương Dương nói: Dự định ở lâu dài cũng không sao, gần đây tôi có rất nhiều chuyện, trên cơ bản không về nhà, đại hội tỉnh kết thúc cũng là kinh mậu mùa thu, mỗi ngày ăn ở đều có nhà nước lo, có thể nói là ăn cơm quan, xài tiền tư, chuyện tốt như vậy không phải mỗi ngày đều có thể gặp phải.

Quan Chỉ Tình nói: Anh là cán bộ quốc gia, loại tư tưởng này không được, nếu như ở tại nước Mỹ, khẳng định sẽ bị cử báo.

Trương Dương nói: Đấy, đây là chênh lệch giữa Trung Quốc và Phương Tây, với lại người Mỹ nói không hiểu tiếng Trung Quốc.

Quan Chỉ Tình nói: Anh đang châm chọc tôi?

Trương Dương cười nói: Không dám, tôi là luận sự.

Quan Chỉ Tình nói: Thật ra thế giới cũng là một hình tròn nhỏ, từ góc độ nghĩa rộng mà xem, quốc tịch là một quan niệm hạn hẹp, cái gì mà người Mỹ người Trung Quốc, không phải đều là người địa cầu? lý tưởng của cộng sản đảng viên các người không phải muốn thực hiện chủ nghĩa cộng sản trong phạm vi toàn bộ thế giới sao? Tới lúc đó, làm hết năng lực phân phối theo yêu cầu, khái niệm quốc gia tự nhiên cũng sẽ không tồn tại, anh trở về ngẫm lại đi, khái niệm người Trung Quốc người Mỹ có phải là rất hạn hẹp không?

Trương đại quan nhân ngơ ngác, hắn thật đúng là không ngờ rằng, lý giải của Quan Chỉ Tình đối với chủ nghĩa cộng sản sâu như vậy, Trương Dương nói: Chẳng lẽ không có cái khác sao?

Quan Chỉ Tình nói: Không phân biệt, nước Mỹ xây dựng cũng không bao nhiêu năm, người Anh, người Pháp, người Ý, người Hoa, người Châu Phi cùng nhau hợp thành quốc gia đa văn hoá này, với tôi mà nói, chỉ là đem nhà đặt ở chổ nào thôi, với tôi là người ở nơi nào không có vấn đề gì, vô luận đi tới chỗ, tôi đều là con cháu Viêm Hoàng, không thể bởi vì quốc tịch của tôi, mà anh đem huyết thống của tôi phủ định.

Trương Dương nói: Nhanh mồm nhanh miệng, tôi mới phát hiện cô nhanh mồm nhanh miệng như thế, sao lúc trước tôi không biết?

Quan Chỉ Tình mỉm cười nói: Đó là bởi vì lúc trước, tôi không muốn chấp nhất với anh!

Đêm đó Trương Dương vốn định đi tiếp bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương, thế nhưng cánh cửa của Kiều bí thư thật sự quá nóng, chờ Trương Dương tới mới biết được, bí thư thị ủy xếp hàng chờ Kiều bí thư tiếp kiến có đến năm sáu người, đêm nay là không đến lượt cán bộ cấp xử nho nhỏ như hắn, Trương Dương lúc đầu gặp Kiều Chấn Lương cũng không phải vì nịnh bợ, chỉ là cảm thấy thân là chủ, nói thế nào cũng phải chào hỏi Kiều bí thư một tiếng, nếu không gặp được thì cũng đành thôi.

Trương Dương trực tiếp đi chỗ của Đỗ Thiên Dã, trùng hợp là Lý Trường Vũ đã ở trong phòng của Đỗ Thiên Dã ôn chuyện, lúc trước Lý Trường Vũ là thuộc hạ cấp dưới của Đỗ Thiên Dã, lãnh đạo cũ tới, đến đây tiếp cũng thuộc về lễ tiết bình thường.

Thấy Trương Dương vào cửa, Đỗ Thiên Dã cười nói: Tôi đã nói mà, tên nhóc cậu sẽ không ẩn núp tôi, từ khi tôi đi tới Nam Tích chưa thấy cậu lộ diện, sợ mời tôi ăn có phải không?

Trương Dương cười nói: Đỗ bí thư chế giễu tôi à, lãnh đạo cao tầng các người giao lưu hoạt động, một cán bộ cấp xử nho nhỏ như tôi thật ra cũng muốn chen vào bên trong, đáng tiếc tôi chen không được!



Lý Trường Vũ nói: Nghe lời này của cậu ý là oán giận tôi?

Trương Dương nói: Không dám, không dám, tôi là ăn ngay nói thật, vừa rồi trong lòng tôi nghĩ tới muốn cùng các vị lãnh đạo chào hỏi một chuyến, vốn định đi chỗ Kiều bí thư xếp hàng, nhưng sau khi nghe ngóng, xếp hàng phía trước tôi có năm sáu người.

Đỗ Thiên Dã và Lý Trường Vũ không nhịn được đồng thời nở nụ cười, Đỗ Thiên Dã nói: Kiều bí thư không chen vào được mới nhớ đến người bạn cũ này, tên nhóc cậu cũng quá đáng thật?

Trương Dương nói: Lăn lộn trong quan trường lâu, học xấu rồi, tôi không đơn thuần giống lúc trước nữa.

Lý Trường Vũ cười ha hả nói: Cậu còn biết à! Trong lòng không khỏi nhớ tới thằng nhãi này lúc trước lợi dụng chuyện mình yêu đương vụng trộm tiến hành áp chế, cho nên mới có thể lẫn vào quan trường, đơn thuần? Tên nhóc này đơn thuần lúc nào? Trải qua lâu như vậy, sự kiện kia từ lâu đã không còn trở thành khúc mắc của Lý Trường Vũ, bây giờ ông và Cát Chun Lệ cũng trải qua khúc mắc đi tới cùng nhau, trở thành vợ chồng danh chính ngôn thuận, có đôi khi hai vợ chồng nhắc tới chuyện này ngược lại tăng thêm vài phần tình thú. Lý Trường Vũ có chút hoài niệm lại những ngày tháng xưa.

Đỗ Thiên Dã nói: Lần này bảng huy chương của đại hội tỉnh xem ra Nam Tích đã nắm chắc thắng lợi.

Nhắc tới chuyện này Lý Trường Vũ ít nhiều gì cũng có chút ngượng ngùng, dù sao Nam Tích có thể chiếm ưu thế trong đại hội tỉnh lần này cũng là vì bọn họ kiên trì trong chuyện danh sách báo danh, bởi vì kỳ hạn báo danh mở ra lúc viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, cho nên vận động viên cao cấp của thành phố khác trên cơ bản không có tham gia.

Trương Dương đối với cái này thật ra rất thản nhiên, hắn cười tủm tỉm nói: Thiên thời địa lợi nhân hoà, chủ nhà đoạt đi hạng nhất có thể luôn luôn lớn nhất.

Lý Trường Vũ mượn cớ còn muốn đi tiếp lãnh đạo khác, rời khỏi phòng của Đỗ Thiên Dã.

Đỗ Thiên Dã đợi Lý Trường Vũ đi rồi, đứng dậy từ trong tủ lạnh cầm một lọ nước khoáng đưa cho Trương Dương: Rất bận sao?

Trương Dương lắc đầu nói: Thong thả lắm, công tác chuẩn bị làm xong, sứ mệnh của tôi hoàn thành, lên đài mặt mày rạng rỡ là chuyện của lãnh đạo các người, tôi hiện tại là một thân vô sự.

Đỗ Thiên Dã cười nói: Có câu oán hận, làm không như ý tại ủy ban thể dục Nam Tích?

Trương Dương nói: Cũng được, các lãnh đạo đều rất coi trọng tôi, thấy tôi nhàn rỗi, chỗ nào có việc liền đem tôi đến.

Đỗ Thiên Dã cười ha ha, ông cũng mở một lọ nước khoáng, uống một ngụm nói: Có nghĩ tới quay về Giang thành công tác hay không?

Trương Dương cười nói: Tôi có thể lý giải rằng ông muốn đào góc tường của Nam Tích hay không?

Đỗ Thiên Dã nói: Nhà của cậu tại Giang thành, công tác tại Nam Tích, hai đầu qua lại cũng không tiện.

Trương Dương nói: Thành phố đã cho tôi một cái xiềng mới rồi, chờ đại hội tỉnh và kinh mậu kết thúc, để tôi phụ trách công tác của khu công nghệ cao.

Đỗ Thiên Dã thở dài nói: Là vàng đến chỗ nào cũng phát quang. Trong lời nói toát ra vài phần tiếc nuối, lúc trước ông vì áp lực mới lấy đi quyền quản lý xây dựng sân bay của Trương Dương, sau vẫn muốn bù đắp, đáng tiếc sự nghiệp của Trương Dương bây giờ đã mọc rễ nẩy mầm tại Nam Tích, thấy ý tứ của hắn là không muốn rời khỏi.

Trở về Giang thành công tác đối với Trương Dương mà nói còn là có chút lực hấp dẫn, thế nhưng công tác của Nam Tích bên này tiến triển thuận lợi, đại hội tỉnh, kinh mậu, khu công nghệ cao, công tác đều tới, thu hoạch chính trị quả thật rất lớn, Trương Dương đương nhiên không thể lựa chọn đi tại lúc này, hắn cũng không muốn không công tiện nghi người khác.



Đỗ Thiên Dã nói: Có chuyện này cậu biết không? Tần Thanh bị điều nhiệm làm khu trưởng của khu nội thành mới của Đông Giang, quản lý xây dựng Đông Giang tân thành.

Trương Dương ngạc nhiên nói: Thật sao?

Đỗ Thiên Dã gật đầu nói: Buổi chiều tôi nghe Diêm thư ký trưởng nói, chuyện này hẳn là không sai, chỉ là tin tức còn chưa có tuyên bố.

Trương Dương nói: Đang làm thị trưởng tốt đẹp, sao chớp mắt biến thành khu trưởng, cô ấy lại không phạm vào sai lầm chứ.

Đỗ Thiên Dã cười nói: Đông Giang là tỉnh lị, Đông Giang tân thành là trọng điểm phát triển của Đông Giang trong mười năm tới, trong tỉnh và thành phố Đông Giang đều rất chú trọng xây dựng thành phố mới, để cho Tần Thanh đi đến bên kia đảm nhiệm khu trưởng là kết quả trong tỉnh thận trọng lo lắng, cấp bậc của cô ấy không giảm, vẫn là cấp phó phòng.

Trương Dương nói: Trong tỉnh sao lại chọn cô ấy?

Đỗ Thiên Dã nói: Nghe nói là thị uỷ Đông Giang bí thư Lương Thiên Chính đưa ra đề nghị, khu công nghiệp quốc tế Đông Giang xảy ra chuyện, hình tượng chính phủ đã bị ảnh hưởng, Lương Thiên Chính lần này cũng không có lên làm thường vụ phó tỉnh trưởng như nguyện, cho nên ông ta nóng lòng xoay chuyển hình tượng của Đông Giang, muốn tại trong khoảng thời gian ngắn làm ra một ít công trạng, khu khai phá Lam Sơn là khu khai phá cấp quốc gia duy nhất của tỉnh Bình Hải, cũng là một chổ chiêu thương dẫn tư tốt nhất, chiến tích của Tần Thanh khi đi Lam Sơn mọi người cùng thấy, tôi nghe nói Thường bí thư không muốn thả người, còn đang can thiệp với trong tỉnh, bất quá Kiều bí thư đã quyết chuyện gì, cơ hội thay đổi có thể không quá lớn.

Trương Dương nói: Ông nói chuyện này với tôi làm gì?

Đỗ Thiên Dã cười tủm tỉm nói: Hai ta là bạn thân, tôi tiết lộ cho cậu thêm một tin tức, tôi nghe nói Lương Thiên Chính cũng điểm danh cậu, muốn đem cậu từ Nam Tích đi qua.

Trương đại quan nhân hít một ngụm khí lạnh: Cái gì? Ổng muốn đào luôn tôi?

Đỗ Thiên Dã gật đầu: Cũng là Diêm thư ký trưởng nói cho tôi biết.

Trương Dương nói: Không có khả năng, lúc trước chuyện của khu công nghiệp quốc tế Đông Giang cũng là do tôi gây ra, khiến cho lãnh đạo thành phố Đông Giang bọn họ mặt đầy bụi đất, ông ta hận tôi còn không kịp, làm sao có thể đem tôi tới đó công tác?

Đỗ Thiên Dã nói: Cậu ở tại Nam Tích thuộc về bí thư Lý quản, cậu đi Đông Giang thuộc về bí thư Lương quản, không chừng bí thư Lương muốn đem cậu tới tay để từ từ xử lý cậu một chút. Nói xong Đỗ Thiên Dã không nhịn được nở nụ cười, ông đương nhiên sẽ không tin tưởng suy nghĩ của Lương Thiên Chính sẽ thấp như thế, Lương Thiên Chính muốn đào Trương Dương nhất định là nhìn trúng năng lực của hắn.

Trương Dương nói: Ổng đào tôi, cũng phải cho tôi cam tâm tình nguyện, tôi đi Đông Giang làm gì? Nam Tích tôi phát triển tốt như vậy, mắt thấy khu công nghệ cao sắp sửa bắt tay vào làm, tôi không đi đâu.

Có đi không, cậu nói không tính, lãnh đạo định đoạt.


Lúc này điện thoại di động của Trương Dương vang lên, cũng thư ký trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào gọi điện thoại tới, kêu hắn đến phòng mình một chuyến.


Trương Dương khép điện thoại lại, hướng Đỗ Thiên Dã bĩu môi nói: Nói Tào Tháo Tào Tháo đi ra, Diêm thư ký trưởng tìm tôi đi qua.


Đỗ Thiên Dã nói: Tám chín phần muốn làm công tác tư tưởng của cậu, nhanh chóng đi thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK