Dương Tinh nói: Tôi nhớ kỹ đó là ngày một tháng một năm nay, hắn mượn cớ mang chúng tôi đi ra ngoài chơi, kêu tôi mang theo em gái, tôi thừa nhận lúc đó chơi rất hài lòng, nhưng lúc đi ăn tối, hắn ân cần khuyên chúng tôi uống rượu, tôi vốn nên có cảnh giác, thế nhưng lúc đó tôi cũng không có phát hiện dụng tâm hiểm ác của hắn, chờ khi tôi tỉnh lại, phát hiện Tiểu Vân tinh thần không đúng, từ đầu đến cuối đều chỉ khóc, tôi hỏi xảy ra chuyện gì con bé cũng không nói, tôi đi tìm Tiết Chí Nam, cái tên cầm thú này lại có thể cười nói với tôi sau này sẽ đối đãi tốt với hai chị em chúng tôi, tôi ý thức được hắn làm cái gì, tôi rồ lên liều mạng cùng hắn, thế nhưng lại bị hắn đánh, em tôi đến cứu tôi, cũng bị hắn đẩy ngã xuống đất, từ ngày đó bắt đầu tinh thần Tiểu Vân trở nên hoảng hốt, con bé nói cho tôi biết muốn đi kiện Tiết Chí Nam, thế nhưng tôi sợ cha mẹ biết, sợ chuyện này sau khi đồn ra ngoài Tiểu Vân không có cách nào nhìn người, tôi khuyên Tiểu Vân thận trọng. Tôi đi tìm Tiết Chí Nam, hắn cho tôi một trăm ngàn, muốn dùng loại biện pháp này để chấm dứt chuyện này.
Triệu Quốc Cường trong lòng thầm than, chân chính hại Dương Vân chính là chị của cô ấy Dương Tinh.
Dương Tinh nói: Tôi nhờ Tiết Chí Nam giúp em gái tôi giải quyết vấn đề công tác, Tiết Chí Nam cũng làm theo, thế nhưng ba mẹ tôi thấy chuyện có chút không đúng, bọn họ truy hỏi Tiểu Vân, Tiểu Vân bị truy hỏi vào đường cùng, đem chuyện tình tất cả đều nói ra, ba tôi tức giận não xuất huyết, không kịp đưa đến bệnh viện đã chết, mẹ tôi. . . mẹ tôi cũng bởi vì đả kích liên tiếp, thương tâm quá độ, sinh bệnh vào bệnh viện, không qua vài ngày cũng rời đi, . . . Từ khi mẹ tôi chết . . . Tiểu Vân cũng không nói qua một câu. . . Dương Tinh nói đến đây cũng không nhịn được hối hận và bi thương trong lòng, che mặt thấp giọng khóc nức nở.
Triệu Quốc Cường lần thứ hai nhấn mạnh nói: Có chứng cứ hay không? Lúc đó các người không có lập tức báo cảnh sát, hiện tại đã qua lâu như vậy, rất nhiều chứng cứ đều đã tiêu hủy, cô hiện tại muốn khởi tố Tiết Chí Nam cưỡng gian rất khó, chỉ bằng vào việc cô nói cho tôi, không cách nào nhận định hắn phạm tội cưỡng gian.
Dương Tinh nói: Lẽ nào pháp luật không thể chế tài hắn? Lẽ nào các người để lại mặc hắn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?
Triệu Quốc Cường nói: Không phải chúng tôi thả hắn, mà là chúng tôi cần chứng cứ.
Dương Tinh nói: Em gái tôi đã thành cái dạng này, con bé cũng là chứng cứ, Tiết Chí Nam không phải người tốt, tôi nhất định phải khiến cho hắn bị nghiêm phạt.
Triệu Quốc Cường gật đầu nói: Chỉ cần hắn phạm pháp, chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua hắn, cô không phải đã cử báo tình huống của hắn, hắn hiện tại đã bị cơ quan kiểm sát lập án điều tra. . . Nói đến đây Triệu Quốc Cường dừng lại một chút, hắn biết nếu như Tiết Chí Nam bị định tội, thân là kế toán Dương Tinh cũng sẽ không thể thoát tối, chuyện tình rất có thể sẽ đem cô ấy dính dáng vào, đối với lời Dương Tinh nói, Triệu Quốc Cường không thể không tin, cũng không thể tin toàn bộ, thân là người của cục công an, hắn phải tôn trọng sự thật.
Tiết Chí Nam bị điều tra khiến cho anh rể của gã Liêu Vĩ Trung tương đối tức giận, ông ta đi tới trước mặt của thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ kháng nghị, nhà máy thuốc lá là nhà máy đóng thuế nhiều nhất của Nam Tích, Liêu Vĩ Trung không chỉ là nhân vật lĩnh quân của xí nghiệp gia Nam Tích, còn là người thứ hai chạy thứ hai tiếp tay ngọn lửa từ bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương, hiện tại đang lúc đường làm quan rộng mở, không ngờ rằng còn có chuyện như vậy, em vợ đã bị người ta tố cáo, trực tiếp vào viện kiểm sát.
Liêu Vĩ Trung vì Tiết Chí Nam nổi lên bất bình, gã hướng Cung Kỳ Vĩ nói: Thị trưởng Cung, Tiết Chí Nam quả thật trên nam nữ quan hệ có chút vấn đề, thế nhưng hắn trên kinh tế rất thuần khiết, hắn và Dương Tinh mờ ám đã rất lâu, có thể là bởi vì tình cảm giữa bọn họ xảy ra vấn đề, Dương Tinh là một người quá ham hư vinh, đòi hỏi vô độ, cho nên mới tạo thành mâu thuẫn của bọn họ trở nên gay gắt.
Cung Kỳ Vĩ rất khách khí đối với Liêu Vĩ Trung, ông mỉm cười nói: Liêu xưởng trưởng, tình huống cụ thể của chuyện này tôi không rõ, tôi nghe Mã bí thư của ủy ban kỷ luật đề cập qua, nói Đại Thành Ấn Vụ xảy ra một ít vấn đề, cũng không có hỏi tới. Cung Kỳ Vĩ nói chính là thực tế tình hình, chuyện hiện tại ông cần quản quả thật rất nhiều, một Đại Thành Ấn Vụ còn không đáng để ông tốn nhiều lực chú ý, huống chi cho dù có chuyện cũng là chuyện trong phạm vi chức quyền của ủy ban kỷ luật, cũng không cần ông tới hỏi.
Liêu Vĩ Trung thở dài nói: Thị trưởng Cung, tôi biết mình tới tìm ông có chút mạo muội, thế nhưng tôi rất tín nhiệm đối với Tiết Chí Nam đồng chí, cái này không chỉ có bởi vì hắn là em vợ của tôi, năng lực công tác của hắn vẫn đều được chứng thực, hắn làm tổng giám đốc của Đại Thành Ấn Vụ, là quyết định của tập thể lãnh đạo nhà máy thảo luận làm ra, tôi căn bản không có tham dự ý kiến.
Cung Kỳ Vĩ đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói này của Liêu Vĩ Trung, ông thấp giọng nói: Liêu xưởng trưởng, ông muốn tôi làm cái gì?
Liêu Vĩ Trung nói: Thị trưởng Cung, tôi không phải muốn ngài làm cái gì, ngài là thường vụ phó thị trưởng, tôi nào dám sai ngài, thế nhưng tôi cảm thấy cái này nên mau chóng điều tra rõ, ngài xem, có thể cùng bên ủy ban kỷ luật bắt chuyện hay không, để cho bọn họ mau chóng điều tra chuyện này, nếu như Tiết Chí Nam quả thật có chuyện, như vậy tùy tiện để cho pháp luật chế tài hắn, tôi tuyệt không nói nửa chữ, thế nhưng nếu như vấn đề của hắn không nghiêm trọng, sẽ không cần chuyện bé xé ra to, hiện tại trong nhà máy có rất nhiều người đang nói bậy, thậm chí tôi cũng liên lụy, thị trưởng Cung, miệng nhiều người xói chảy vàng, tiếp tục như vậy tôi cũng chịu không nổi.
Cung Kỳ Vĩ cười nói: Ông là cán bộ kỳ cựu, chút chuyện như vậy mà sợ cái gì? Chỉ cần ông đi ngay ngồi thẳng, người khác nói cái gì đều không sao cả.
Liêu Vĩ Trung lại thở dài nói: Thị trưởng Cung, người khác nói tôi dùng người không khách quan, nói Tiết Chí Nam làm chuyện gì tôi đều có phần tham dự, tôi là một lão đảng viên, vì đảng, phục vụ người dân cả đời, có khổ có mệt tôi cũng không sợ, tôi sợ nhất người khác nói tôi lấy việc công làm việc tư, tôi có thể vuốt lương tâm nói, nhiều năm như vậy, tôi chưa bao giờ dùng qua một phân tiền của nhà nước, nếu như tôi đã làm bất luận chuyện gì có lỗi với đảng, có lỗi với nhân dân, Liêu Vĩ Trung tôi bị trời đánh chết không tử tế.
Cung Kỳ Vĩ nói: Lão Liêu, đừng kích động, chuyện tình nhất định sẽ tra rõ, ngươi yên tâm, tôi giúp ông hỏi một chút.
Liêu Vĩ Trung nói: Thị trưởng Cung, tôi hy vọng ủy ban kỷ luật có thể tới nhà máy thuốc lá điều tra tôi một chút, tốt nhất là đem tất cả khoản tra một lần, nhìn xem tôi có vấn đề không.
Cung Kỳ Vĩ cười nói: Lại dỗi có phải không? Ông cảm thấy có cần thiết như vậysao?
Liêu Vĩ Trung nói: Có, cần thiết, không điều tra rõ, sao có thể chứng minh trong sạch của tôi? Vẻ mặt của ông ta vô cùng nghiêm túc.
Cung Kỳ Vĩ an ủi nói: Lão Liêu, ông đừng có gấp, tôi sẽ trao đổi một chút ý kiến với Mã bí thư, tranh thủ mau chóng đem chuyện này tra ra kết quả.
Cung Kỳ Vĩ quả nhiên tìm Mã Thiên Dực hỏi chuyện này một chút, khi Mã Thiên Dực nghe nói Liêu Vĩ Trung đã đi tìm Cung Kỳ Vĩ, lập tức nói: Tốt, nếu hắn muốn cho chúng tôi tra hắn, tôi sẽ thỏa mãn hắn, ngày mai tôi sẽ phái người đi qua nhà máy thuốc lá tra.
Cung Kỳ Vĩ biết Mã Thiên Dực là một người thiết diện vô tư, chỉ cần ông ta nhìn trúng chuyện gì, sẽ lục thân không nhận, cười nói: Mã bí thư, chuyện của Tiết Chí Nam điều tra thế nào rồi?
Mã Thiên Dực nói: Nắm giữ một ít bằng chứng, bất quá Tiết Chí Nam cái miệng thực cứng, có chuyện gì cũng không hỏi được hắn liễu, hắn không chịu đem đồng đảng khai ra.
Cung Kỳ Vĩ cười nói: Ông có phải là cho rằng hắn nhất định có đồng đảng?
Mã Thiên Dực thở dài nói: Thị trưởng Cung, tôi cũng không gạt ông, hiện tại ủy ban kỷ luật chúng tôi nắm giữ một ít chứng cứ tất cả đều là tình phụ của hắn Dương Tinh cung cấp, Dương Tinh tuy rằng là kế toán, thế nhưng chứng cứ cô ấy cung cấp thiếu lực, Tiết Chí Nam rất giảo hoạt, mặc dù là đối với tình phụ của hắn, cũng không có đem tình hình thực tế nói cho cô ấy, chúng tôi trải qua vài ngày chứng thực, phát hiện trong bằng chứng Dương Tinh cung cấp có chút tính chất vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, theo lý thuyết Dương Tinh sẽ không bỏ bùa mê chúng ta, hẳn là Tiết Chí Nam vẫn đều đề phòng cô ấy, không đem cơ mật nói cho cô ấy.
Cung Kỳ Vĩ nói: Vô luận thế nào, chỉ cần có thể chứng minh Tiết Chí Nam tham ô nhận hối lộ, cán bộ như vậy phải nghiêm túc xử lý.
Mã Thiên Dực nói: Tiết Chí Nam tham ô, ông cho rằng Liêu Vĩ Trung sẽ không biết sao? Gần đây chúng tôi nhận được không ít tin cử báo của nhà máy thuốc lá, phần lớn là quay quanh Liêu Vĩ Trung.
Cung Kỳ Vĩ nói: Mục đích của ông là muốn thông qua Tiết Chí Nam bắt Liêu Vĩ Trung?
Mã Thiên Dực nói: Từ tình huống tôi nắm giữ mà xem, Liêu Vĩ Trung có điểm đáng ngờ rất lớn, Tiết Chí Nam hẳn là biết nội tình, thế nhưng tôi lại không có biện pháp khiến cho hắn mở miệng.
Cung Kỳ Vĩ thở dài nói: Mã bí thư, ông tính điều tra tới khi nào? Nếu như vẫn không đều tra được bằng chứng, lẽ nào ông dự định giam Tiết Chí Nam cả đời?