Trương Dương thản nhiên cười cười: Hiện tại cũng không cho phép giết hổ, các người làm sao có nhiều hổ tiên như vậy?
Tiết Đông Dương cười nói: Nói là hổ tiên hoàn, bên trong không nhất định phải có thành phần của hổ tiên, ý tứ của chúng tôi là, dùng qua sản phẩm của chúng tôi, uy mãnh như hổ, có thể so với hổ tiên.
Trương Dương cũng nở nụ cười theo, hắn chỉ chỉ Hà Hâm Nhan trên hộp đóng gói nói: Người phát ngôn này nhìn quen mắt!
Tiết Đông Dương nói: Đại mỹ nữ, tôi cũng không biết cô ấy là ai.
Trương Dương nói: Ngươi không biết, tôi biết!
Tiết Đông Dương còn chưa nghe ra cái gì, cười nói: Chủ nhiệm Trương quen sao?
Trương Dương nói: Đâu chỉ quen, cô ấy là em họ của tôi!
Tiết Đông Dương nghe đến đó, mới bắt đầu cảm thấy có chút không đúng, hắn cười nói: Em họ ngài thật đẹp. Gã không dám tiếp tục trên trọng tâm câu chuyện, nói sang chuyện khác nói: Chủ nhiệm Trương, tôi thấy bên ngoài bận rộn như thế, ủy ban thể dục các người là muốn dọn nhà sao?
Trương Dương nhưng không có bị những lời này của Tiết Đông Dương dời đi lực chú ý, nhìn chằm chằm Tiết Đông Dương nói: Em họ của tôi hình như không ký qua phần quảng cáo này, không được sự cho phép của người khác lạm dụng chân dung quyền của người khác, cái này gọi là cái gì?
Tiết Đông Dương trên trán đầy mồ hôi, hắn rốt cục biết ngày hôm nay mình là tự chui đầu vào lưới, kiên trì nói: Chủ nhiệm Trương, tôi chủ quản chính là khu tiêu thụ, sản phẩm đóng gói tuyên truyền gì cũng không phải tôi quản, nữ minh tinh này tôi cũng không nhận ra, có phải là ký kết không tôi cũng không biết.
Trương Dương nói: Anh không biết, vậy giúp tôi liên hệ một người biết đến, hiện tại liên hệ cho tôi người phụ trách của các người, tôi muốn nhà máy các người lập tức giải thích cho tôi, nếu không tôi sẽ kiện các người tội xâm phạm chân dung quyền.
Tiết Đông Dương thấy Trương Dương nói trở mặt liền trở mặt, trong lòng âm thầm kêu khổ, gã cười khổ nói: Chủ nhiệm Trương, đừng nóng, tôi liên hệ, tôi liên hệ, hẳn là là lầm, hẳn là hiểu lầm.
Tiết Đông Dương gọi điện thoại cho xưởng trưởng Tiết Đông Hưng, Tiết Đông Hưng là anh họ của gã, lúc này Tiết Đông Hưng cũng không ở tại Lâm Lang, đang ở Đông Giang mở hội chợ đặc sản địa phương, nhận được điện thoại của Tiết Đông Dương, nghe gã đem chuyện nói một lần, cũng không khỏi thất kinh, Tiết Đông Dương nói: Xưởng trưởng, chủ nhiệm Trương ở chỗ này, nếu không ông giải thích một chút.
Tiết Đông Hưng kêu Tiết Đông Dương đem điện thoại giao cho Trương Dương, trong điện thoại Tiết Đông Dương biểu hiện rất khách khí, cung kính nói: Chủ nhiệm Trương, xin lỗi! Gã biết mình đuối lý, cho nên thái độ nhận sai tương đối tốt.
Trương Dương một bụng đầy lửa, cái đám khốn nạn này xâm phạm chân dung quyền của Hà Hâm Nhan, càng tức giận hơn là, bọn họ đem chân dung của Hà Hâm Nhan dán lên sản phẩm bảo vệ sức khỏe tình dục, không biết trở thành đối tượng ý dâm của bao nhiêu thằng đàn ông, nhớ tới chuyện này, Trương Dương hận không thể hung hăng tát cho Tiết Đông Hưng vài cái, Trương Dương nói: Anh không xin lỗi tôi, các người cần xin lỗi chính là tôi em họ, không được sự cho phép của người khác, lạm dụng chân dung của người ta, hơn nữa in ấn trên hổ tiên hoàn, đây là đối với xâm phạm chân dung quyền cá nhân, hiện tại đã phạm pháp, tôi chính thức thông báo anh, chuẩn bị lên tòa đi.
Tiết Đông Hưng vừa nghe lên tòa án thì luống cuống, cầu xin nói: Chủ nhiệm Trương, ngài đừng nóng giận, xí nghiệp chúng tôi vất vả mới phát triển đến quy mô bây giờ, cũng không dễ dàng, lúc trước chúng tôi chỉ là một nhà máy nhỏ ở thôn, lúc đầu phát triển còn rất nhiều chế độ chưa chu toàn, cũng không rõ pháp luật, cho nên mới phạm cái sai lầm này, như vậy đi, ngài trước đừng nổi nóng, tôi ở Đông Giang mở hội chợ đặc sản, ngày mai kết thúc, tôi đi Nam Tích, xin lỗi ngay mặt ngài, giải quyết cụ thể, chúng ta gặp mặt bàn có được hay không?
Trương Dương vốn là một bụng lửa, nhưng thái độ nhận tội của đối phương rất thành khẩn, Tiết Đông Hưng hẳn là một người rõ ràng, Trương Dương suy nghĩ một chút, chuyện này hay là chờ Tiết Đông Hưng tới, hắn thấp giọng nói: Được, anh tự mình suy nghĩ, chúng ta gặp mặt giải quyết.
Tiết Đông Dương ủ rũ rời khỏi ủy ban thể dục Nam Tích, ngày hôm nay gã là mình đưa lên cửa của, chẳng trách người khác.
Tiết Đông Dương bên này vừa đi, ông chủ Lý Quang Nam của Nam Dương quốc tế và tổng giám đốc Nhâm Văn Bân của Nam Quốc Sơn Trang cùng nhau đến đây, ủy ban thể dục ngày hôm nay dọn nhà, bọn họ nói sao cũng phải qua xem, bởi vì lâu nay, ủy ban thể dục vẫn đều ở nhờ tòa nhà của bọn họ.
Trương Dương thấy bọn họ tới, cười đứng lên đón, hắn nắm tay Nhâm Văn Bân trước, bởi vì Nhâm Văn Bân bình thường đều ở Đông Giang, rất ít đến Nam Tích.
Nhâm Văn Bân nói: Tôi vừa đến Nam Tích, thì thấy các người muốn dọn nhà.
Trương Dương nói: Khoảng ba ngày mới có thể dọn dẹp xong, trong khoảng thời gian này cho các ngươi thêm phiền phức.
Lý Quang Nam cười nói: Chủ nhiệm Trương quá khách khí, các người ở chỗ này làm việc là vinh hạnh của Nam Dương quốc tế, cái này vừa đi, trong lòng tôi cảm thấy có chút mất mác.
Trương Dương cười nói: Mau mời ngồi!
Hai người ngồi xuống, Lý Quang Nam nói: Chủ nhiệm Trương, có cái gì cần hỗ trợ cứ việc nói nói, bên tôi ra người ra lực đều được .
Trương Dương nói: Không cần, đã mời công ty dọn nhà, mấy thứ vụn vặt để nhân viên chúng tôi tự mình làm, chờ chúng ta dọn đi rồi, tôi liên hệ một công ty vệ sinh, dọn dẹp sạch sẽ, sau đó trả lại cho anh.
Lý Quang Nam nói: Không cần, việc này giao cho tôi tới làm.
Trương Dương nói: Mượn sao thì trả lại nguyên vẹn, lúc trước anh cho tôi mượn là sạch sẽ, không thể để một đống hỗn độn trả lại cho anh.
Mọi người đều nở nụ cười.
Thật ra ủy ban thể dục dọn nhà cũng là dọn đến ký túc xá của trung tâm thể dục mới, vẫn rất gần Nam Dương quốc tế, hai bên vẫn là hàng xóm, Trương Dương nói: Gần đây tôi sẽ triệu tập mấy khách sạn họp, vì đại hội tỉnh gần đến, chúng ta cần có phương án tiếp đãi.
Lý Quang Nam nói: Chủ nhiệm Trương, chúng tôi đã bắt đầu làm kế hoạch có liên quan, qua hai ngày nữa là có thể xuất ra phương án cụ thể.
Trương Dương gật đầu nói: Tốt, chúng tôi định ra sơ bộ, công tác tiếp đãi của đại hội tỉnh chủ yếu do Nam Dương quốc tế và Hải Thiên phụ trách.
Lý Quang Nam cười nói: Tôi đã bắt đầu cảm thấy áp lực.
Trương Dương cười nói: Có áp lực mới có động lực, tôi tin tưởng trình độ phục vụ của các người, nhất định có thể làm tốt công tác tiếp đãi lần này.