Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Thiết Sinh và Đinh Nguy Phong chạm cốc, bởi vì do hơi men, y lúc này nói chuyện tự nhiên hơn rất nhiều: Kể ra thì tôi cũng rất có lỗi với hai đứa nhỏ này, tiểu Tĩnh có thể học đại học toàn là nhờ anh nó, lúc trước thành tích của nó không tốt lắm, may mà thằng ba tranh thủ được một suất cử đi học đại học...

Cha! Triệu Tĩnh trong lòng quýnh lên, cha vừa uống rượu vào là nói chuyện không suy nghĩ gì cả.

Tiền Huệ Mẫn nghe thấy vậy, trong lòng càng khinh thường Triệu Tĩnh, nói khẽ: Được học đại học thì sao, vấn đề là bằng tốt nghiệp thế nào.

Đinh Triệu Dũng vội vàng nói đỡ cho Triệu Tĩnh: Thành tích của tiểu Tĩnh rất tốt, trong những tốt nghiệp sinh đồng giới cũng được xếp thứ hạng cao.

Tiền Huệ Mẫn nói: Không phải vẫn chưa tốt nghiệp ư?

Đinh Triệu Dũng nói: Chúng con đã tính kỹ rồi, đợi sau khi tiểu Tĩnh tốt nghiệp sẽ gia nhập công ty của con, hai chúng con cùng nhau khai sáng sự nghiệp.

Tiền Huệ Mẫn nói: Nói lên chuyện này tôi liền có chút không hiểu, làm nghề giáo viên không tốt ư? Sao cứ phải đi làm sinh ý?

Đinh Triệu Vĩ vội vàng nói đỡ: Hiện tại không phải đều lưu hành đi làm ăn ư? ngay cả con lắm lúc cũng động tâm, mẹ nhìn Triệu Dũng hiện tại đổi xe liên tục xem, con thì vẫn lái xe của bội đội, dựa vào chút lương của hai đứa con, cả đời này cũng chẳng mua được xe cho mình.

Tiền Huệ Mẫn nói: Có tiền thì có gì hay? Có tiền thì thị phi càng nhiều!

Đinh Triệu Dũng cười nói: Mẹ, con thật sự không phải là người có tiền đâu, bạn chơi với con, Trần Thiệu Bân, Lương Thành Long, bọn họ đều có tiền hơn con.

Tiền Huệ Mẫn nói: Lương Thành Long khẳng định là có tiền hơn con rồi, công ty của cậu ta lại không nhỏ, Thanh Hồng lại là chủ tịch của tập đoàn Thiên Kiêu, xuất thân môn đệ, nghe nói hai vợ chồng bọn họ cũng sắp con rồi, sướng thật, môn đăng hộ đối như vậy mới khiến cho người ta hâm mộ.

Khi Tiền Huệ Mẫn nói ra bốn chữ môn đăng hộ đối, Triệu Tĩnh mặt liền trắng bệch ra, trong lòng cô ta khó chịu như bị dao cắt.

Trương Dương suýt nữa thì đứng lên chửi mẹ nó, cảm thấy tay đột nhiên cứng lại, là em gái nắm tay hắn, Triệu Tĩnh rất hiểu tính tình của anh trai mình, những lời này của Tiền Huệ Mẫn khẳng định sẽ chạm vào dây thần kinh mẫn cảm của hắn.

Triệu Thiết Sinh mặt cũng đỏ, có điều cũng may là đã uống rượu nên người khác không nhìn ra, y móc thuốc ra, rút một điếu đưa cho Đinh Nguy Phong, Đinh Nguy Phong mỉm cười ý bảo mình không biết hút, Triệu Thiết Sinh tự mình châm một điếu.



Tiền Huệ Mẫn chán ghét nhíu mày, ngửi thấymùi thuốc, giải vờ ho rất kịch liệt.

Triệu Tĩnh có chút oán giận nhìn cha.

Triệu Thiết Sinh ngây ra một thoáng, điếu thuốc ngậm trong miệng run run, sau đó y vội vàng dập thuốc vào gạt tàn.

Đinh Triệu Dũng ý thức được mình phải lên tiếng rồi, không thể để tình hình tiếp tục chuyển biến xấu nữa, gã cười nói: Hôm nay mọi người đều có mặt, con là tiểu Tĩnh muốn tuyên bố một việc, chúng con định mùng một tháng năm sẽ kết hôn.

Sau khi gã nói xong tất cả mọi người đều yên lặng, trên mặt Triệu Tĩnh một lần nữa hiện ra vẻ hạnh phúc, thái độ của mẹ vợ tương lai cô ta sớm lĩnh giáo rồi, có điều chỉ cần hôm nay thuận lợi định hôn sự, chịu chút ủy khuất cũng chẳng tính là gì, người mà Triệu Tĩnh vốn lo lắng nhất chính là Trương Dương, cô ta sợ anh trai không kiềm chế được, nhưng hôm nay biểu hiện của hắn rất tốt, không nói gì cả.

Đinh Triệu Dũng thấy không có ai đáp lời, gã cầm một chén rượu lên đi tới trước mặt Triệu Thiết Sinh: Chú Triệu, cháu kính chú, cháu và tiểu Tĩnh là thật lòng yêu nhau, xin chú đồng ý cho hôn sự của chúng cháu. Thật ra Triệu Thiết Sinh đối với hôn nhân của bọn họ ngay từ đầu đã tán thành rồi, Đinh Triệu Dũng nói như vậy, là muốn cấp cho Triệu gia mặt mũi, cũng chẳng khác nào là gián tiếp xin lỗi về sự khắc bạc của mẹ mình.

Triệu Thiết Sinh cười cười nhận lấy chén rượu đó, nói: Được, được, hai đứa kết hôn, tôi rất vui, rất vui...

Giọng nói lãnh đạm của Tiền Huệ Mẫn lại vang lên: Triệu Dũng, con nói là mùng một tháng năm sang năm hay là năm nay!

Đinh Triệu Dũng ngây ra một thoáng, trước khi đến đã nói rõ với mẹ rồi, bà ta hôm nay xem ra là đang cố ngăn cản, Đinh Triệu Dũng cười nói: Mẹ, mùng một tháng năm năm nay!

Tiền Huệ Mẫn nói: Triệu Tĩnh, mùng một tháng năm năm nay cháu còn chưa tốt nghiệp mà? Còn chưa học xong đã học sao lại muốn kết hôn! Câu này khiến cho bầu không khí ở hiện trường lập tức đóng băng.

Đinh Triệu Dũng nói: Mẹ, chúng con...

Tiền Huệ Mẫn nói: Hôn nhân là đại sự cả đời, sao có thể coi như là trò đùa? Mẹ còn tưởng rằng là mùng một tháng năm năm sau, sao đột nhiên là biến thành mùng một tháng năm năm nay? Triệu Tĩnh cũng chưa tốt nghiệp đại học, hai đưa sao phải vội vã kết hôn như vậy? Thật ra Tiền Huệ Mẫn đương nhiên biết rõ con trai và Triệu Tĩnh muốn kết hôn vào mùng một tháng năm năm nay, bà ta trước đó đã phải đối, về sau bởi vì sự kiên trì của con trai mà không nói gì nữa, nhưng bà ta môt mực không bảo là đồng ý, hiện tại ở ngay trước mặt Triệu gia nói ra là muốn cho Triệu gia mất mặt.

Sắc mặt của Triệu Thiết Sinh và Từ Lập Hoa đều rất khó coi, bọn họ có chút hối hận vì lần này đã tới Đông Giang, bọn họ tới đây là để người hai nhà gặp mặt, quyết định chuyện hôn nhân, nhưng không ngờ mẹ của Đinh Triệu Dũng đối với cuộc hôn nhân này lại chống đối như vậy, bọn họ liền cảm thấy mình như không trèo lên được cửa của Đinh gia, lúc này thật sự cảm thấy rất xấu hổ.

Trương Dương muốn phát tác nhưng nhưng Triệu Tĩnh thủy chung tóm lấy tay hắn, Trương Dương cảm thấy rõ rằng tay của em mình đã lạnh toát.



Đinh Nguy Phong coi như là vẫn lấy đại cục làm trọng, y cười cười giải thích: Triệu Dũng, Triệu Tĩnh, mẹ con không phải là có ý phản đối hôn nhân của các con, chỉ là với tình hình hiện tại của các con, có phải là hơi gấp không? Có phải nên đợi sau khi tốt nghiệp rồi hẵng tính không? Còn trẻ mà, dù sao cũng phải lấy nghiệp học làm trọng, lão Triệu, anh nói có đúng không?

Triệu Thiết Sinh không nói gì, cầm chén rượu lên lặng lẽ uống một ngụm, trong lòng ông ta rất uất nghẹn, nhưng có uất hơn nữa cũng phải nhịn, ông ta biết nhà người ta không phải là chê khuê nữ nhà mình, mà là chê gia đình bọn họ, bởi vì ông ta là cha của Triệu Tĩnh mà không có bản sự, khiến cho người ta khinh thường nhà mình.

Đinh Triệu Dũng nói: Cha, mẹ, con và tiểu Tĩnh đã cân nhắc kỹ rồi, chuyện chúng con đã định ra sẽ không thay đổi, mùng một tháng năm năm nay chúng con sẽ kết hôn. Hắn nói một cách chém đinh chặt sắt không hề có chút dư địa thay đổi.

Triệu Tĩnh si ngốc nhìn Đinh Triệu Dũng, anh ta đối đãi với mình như vậy, chút ủy khuất vừa rồi trở thành không đáng kể.

Trương Dương nhìn Đinh Triệu Dũng, cũng lộ ra mấy phần an ủi, tràng diện như vậy quả thật là không đến lượt mình lên tiếng, cho dù là tồn tại vấn đề, cũng nên để Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh giải quyết. Đinh Triệu Dũng là hán tử, vào thời khắc mấu chốt có gan đứng ra chịu trách nhiễm, Triệu Tĩnh lần này coi như là không nhìn lầm người.

Đinh Nguy Phong cười cười, không nói gì, nhưng từ đáy lòng y đối với cuộc hôn nhân này cũng có chút không đồng ý, có điều y không phản đối kịch liệt mà thôi, y cho rằng vợ mình làm khó dễ như vậy là có đạo lý nhất định, y cho rằng cuộc hôn nhân của con trai mình có quà nhiều thành phần xung động, kéo dài một đoạn thời gian cấp cho bản thân nó thêm một khoảng thời gian, một quá trình để bình tĩnh lại, có lẽ nó sẽ suy nghĩ lại vấn đề hôn nhân này.

Tiền Huệ Mẫn nói: Triệu Dũng, con còn trẻ, rất nhiều chuyện con chưa hiểu, Triệu Tĩnh cũng vậy, người trẻ tuổi, nên tập trung vào công tác và học nghiệp, đừng một lòng một dạ nghĩ tới tình yêu, làm ảnh hưởng tới bản thân và ảnh hưởng tới người khác! Hiện tại không bình tĩnh suy nghĩ, sau này có hối cũng không kịp!

Đinh Triệu Dũng nói: Mẹ, con đã nghĩ rất kỹ rồi, con thích Triệu Tĩnh, con đã nhận chuẩn cô ấy rồi, con muốn kết hôn với cô ấy, con muốn sống cả đời với cô ấy.

Triệu Tĩnh rất cảm động, cô ta cảm thấy mình phải lên tiếng, cô ta nói khẽ: Dì Tiền, cháu biết cháu ở nhiều phương diện vẫn còn khiếm khuyết, nhưng cháu sau này nhất định sẽ nỗ lực làm tốt, cháu và Triệu Dũng là thật lòng yêu nhau...

Tiền Huệ Mẫn hôm nay rất có dáng vẻ quyết không bỏ qua, bà ta cười lạnh, nói: Thật lòng yêu nhau ư? Câu này tôi nghe quen lắm rồi, tình cảm của tuổi cô cậu tôi không hiểu, tôi cũng không tin, thế hệ của các cô giờ làm gì cũng thực tế lắm, lúc nào cũng có tính mục đích!

Mặt Triệu Tĩnh xoạt một cái trở nên trắng bệch, cô ta dùng sức cắn môi, nước mắt ủy khuất cũng tràn mi.


Triệu Thiết Sinh lặng lặng cầm chén rượu lên, uống một ngụm rồi sau đó nhẹ nhàng dặt chén rượu lên bàn, đứng lên nói: Không cưới xin gì nữa cả!


Tất cả mọi người đều sửng sốt, Triệu Tĩnh không nhịn được gọi một tiếng: Cha.”


Triệu Thiết Sinh đứng lên, lưng của y rất thẳng, từ lúc chào đời tới nay y chưa bao giờ ưỡn thẳng như vậy, y nhìn Tiền Huệ Mẫn: Tôi sẽ không gả khuê nữ vào nhà của các ngươi, con trai của các người là hòn ngọc, còn khuê nữ nhà chúng tôi là cọng cỏ à! Tôi không có học vấn gì, cũng không có kiến thức gì, nhưng tôi biết khuê nữ của tôi là một đứa bé tốt, cho dù là có chỗ không đúng, nhưng cũng không đến lượt người ngoài dạy bảo, nên đánh nên mắng tự tôi sẽ ra tay, người khác nói xấu khuê nữ của tôi một chữ, tôi con mẹ nó sẽ liều mạng với người đó! Hai mắt Triệu Thiết Sinh như phun lửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK