Đinh Cao Sơn nói: Nên bỏ công sức ở quản lý chứ không phải một gậy đánh chết tất cả, đối với nghiệp chủ kinh doanh tuân theo pháp luật thì phải khen ngợi, chiếu cố và khích lệ trên chính sách, đối với nghiệp chủ vi phạm luật thì kiên quyết xử lý, thậm chí có thể truy cứu trách nhiệm pháp luật bọn họ.
Trương Dương cười nói: Nói đi nói lại, anh vẫn oán tôi không phân trắng đen đóng cửa cả thị trường giao dịch ô tô chứ gì.
Đinh Cao Sơn nói: Tôi cũng không dám thầm oán bí thư Trương, tôi cũng không có sinh ý gì ở thị trường giao dịch ô tô, chuyện này không có bất kỳ liên quan gì tới lợi ích thiết thân của tôi, nhưng tôi thân là hội trưởng thương hội Tân Hải, những nghiệp chủ này đẩy vấn đề lên người tôi, tôi đương nhiên phải bẩm báo chi tiết với bí thư Trương, tôi là người làm ăn, không hiểu chính trị, nhưng tôi tôi cho rằng làm quản lý cũng giống như trị thủy vậy, lúc đầu phải lấp kín lỗ hổng đã.
Cách nói của Đinh Cao Sơn khiến Trương Dương rúng động, hắn gật đầu nói: Tôi sẽ cân nhắc.
Đinh Cao Sơn nói: Bí thư Trương, xin ngài hãy cân nhắc thận trọng chuyện này, hơn một ngàn thương hộ, nếu thật sự làm ra loạn gì thì không có ích lợi gì cho Tân Hải đâu. Đây cũng không phải là Đinh Cao Sơn nói chuyện giật gân, trước mắt tình tự oán giận của nghiệp chủ thị trường giao dịch ô tô đã lên tới đỉnh. Trương Dương tới Tân Hải chưa lâu đã liên tục tiến hành hai lần ngừng kinh doanh chỉnh đốn đối với bọn họ, cơ hồ sinh ý của tất cả nghiệp chủ đều phải chịu ảnh hưởng trên trình độ bất đồng, người ta khi lợi ích thiết thân bị xâm phạm thì sẽ phản kháng, rất nhiều người đã chuẩn bị tới thị lý, thậm chí là tỉnh lý để kiện.
Trương đại quan nhân cũng không định vĩnh viễn đóng cửa thị trường giao dịch ô tô, dù sao thị trường này cũng là một bộ phận tổ thành quan trọng của thu nhập tài chính Tân Hải, nhưng Trương đại quan nhân trước mắt vẫn chưa nghĩ ra biện pháp khai thông tốt.
Chẳng những là thương gia tiếng oán than dậy đất, chuyện Trương Dương bắt thị trường giao dịch ô tô liên tiếp ngừng kinh doanh chỉnh đốn đã dẫn tới phản ứng tương đối lớn bên trong thường ủy.
Huyện trưởng Hứa Song Kì đã liên tiếp hai lần vắng cuộc họp thường ủy, một lần là vì có chuyện, một lần là nghỉ bệnh, hôm nay y lấy cớ nghỉ bệnh, trốn ở nhà đọc sách, cửa này thích đọc nhị thập tứ sử, học tập phương pháp quản lý từ cổ đại, Hứa Song Kì cho rằng môn quan trường này học vấn quá thâm ảo, chỉ cần văn hóa quan trường Trung Quốc cổ đại thôi cũng cả đời học không hết rồi.
Bí thư Ủy ban chính pháp Chu Tường vào giờ cơm trưa đã tới nhà Hứa Song Kì, gã còn mang theo một con cua biển năm cân.
Hứa Song Kì nói: Tiểu Chu, anh tới thì cứ tới, còn mang theo đồ làm gì.
Chu Tường cười nói: Huyện trưởng Hứa, tôi giờ đến chính là để xin cơm mà.
Hứa Song Kì cười nói: Cầu còn không được, hôm nay chị anh không ở nhà, chỉ có mỗi mình tôi, chúng ta làm vài chén đi. Hứa Song Kì nhận lấy cua biển, bảo người làm mang vào bếp hấp.
Mời Chu Tường ngồi xuống bàn ăn, Hứa Song Kì lấy ra một bình rượu ngũ lương, Chu Tường giật lấy bình rượu rót cho y, đồ ăn lên, cua biển cũng đã được hấp xong, hai người khi uống rượu, Chu Tường quan tâm nói: Huyện trưởng Hứa, sức khỏe của ngài thế nào rồi?
Hứa Song Kì nói: Tôi không có bệnh gì cả, chỉ là không muốn dự cuộc họp thường ủy, chán không muốn nhìn người khác biểu diễn.
Chu Tường thở dài nói: Huyện trưởng Hứa, Tân Hải này của chúng ta thật sự là ngày nay không bằng ngày trước, cứ bị dày vò như vậy, sớm muộn gì cũng xảy ra đại sự.
Hứa Song Kì chậm rãi đặt chén rượu xuống, nói: Người ta trong triều có người thân, thị lý cũng đã thay đổi thái độ, anh không nhìn thấy hiện tại ngay cả bí thư Hạng cũng ủng hộ công tác của hắn à?
Chu Tường nói: Huyện trưởng Hứa, tôi xin nói một câu thật lòng, hắn dựa vào gì chứ? Chỉ là một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi, hắn có năng lực lãnh đạo gì? Có tư cách gì mà phục chúng? Thường ủy huyện của chúng ta có ai trong lòng mà không rõ, ngài mới là người thích hợp nhất với vị trí này, nhưng xã hội hiện tại, có năng lực có chính tích vẫn không đủ, còn phải có quan hệ, có chỗ dựa, hắn không phải chỉ là có được một bà vợ tốt, quen được một người cha nuôi tốt ư?
Hứa Song Kì đương nhiên hiểu rõ Chu Tường đang nói ai, y cười nói: Mới uống một chén sao đã uống say rồi, đừng có càu nhàu.
Chu Tường càu nhàu là cũng có nguyên nhân, từ khi Trình Diễm Đông tới Tân Hải, gã có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, gã dự cảm Trương Dương sớm muộn gì cũng sẽ xuống tay với mình, một bí thư Ủy ban chính pháp như mình còn chiếm một danh ngạch thường ủy, mà Trình Diễm Đông là thân tín đáng tin của Trương Dương, Trương Dương thế tất sẽ đá mình đi, vị trí bro trống đương nhiên có thể do Trình Diễm Đông tiếp nhận. Cục trưởng công an kiêm bí thư Ủy ban chính pháp, nói hay thì là tinh giản cơ cấu.
Hứa Song Kì biết Chu Tường lo lắng điều gì, y bóc một con cua, chậm rãi nhấm nháp rồi khen: Cua biển này ngon ghê.
Chu Tường nói: Tôi bảo người lấy hàng tươi từ thuyền đánh cá đó.
Hứa Song Kì nói: “Đừng nhìn nó ở trong biển thì hoành hành ngang ngược, nhưng lên đất bằng thì vẫn thành thức ăn trên bàn cơm của chúng ta thôi.
Chu Tường nghe ra Hứa Song Kì đang ám chỉ điều gì, lời nói của Hứa Song Kì tuy rằng tàn nhẫn, nhưng gã lại không có chút tình tự lạc quan nào. Theo thời gian Trương Dương tới Tân Hải càng lúc càng dài, hắn cũng trở nên càng ngày càng mạnh, trong vài lần giao phong công khai với Trương Dương, Hứa Song Kì đều rơi vào thế hạ phong, không nóitới tiêu chuẩn chính trị, cảm giác mà Hứa Song Kì tạo cho Chu Tường là không đủ vững tâm, Hứa Song Kì dựa vào bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành, hiện tại thái độ của Hạng Thành đối với Trương Dương đã thay đổi, y muốn cùng đấu tranh với Trương Dương cũng trở nên càng ngày càng khó.
Nếu không phải không có phương pháp nào khác, Chu Tường cũng sẽ không đến tìm Hứa Song Kì, gã biết Hứa Song Kì rất khó giúp được mình, nhưng trong lòng vẫn mang một tia hy vọng, trừ Hứa Song Kì ra thì gã không biết mình còn có thể đi tìm ai nữa. Chu Tường nói: Trình Diễm Đông đã khai trừ rồi năm tên công an bảo vệ ở thị trường giao dịch ô tô rồi!
Hứa Song Kì cầm chén rượu lên nhấp một ngụm, y không nói gì, kết quả này đã sớm nằm trong dự của y.
Chu Tường nói: Thật ra chuyện này chỉ là mâu thuẫn nội bộ, dựa theo kinh nghiệm xử lý loại chuyện này của chúng ta trước đây thì nhiều nhất là ghi tội xử phạt, không đến mức nghiêm khắc như vậy.
Hứa Song Kì nói: Người bị đánh là Cao Liêm Minh, con trai của thính trưởng Cao thính công an tỉnh, đánh chó phải ngó mặt chủ, đánh một công an bình thường và đánh con trai của thính trưởng thính công an tỉnh là khái niệm hoàn toàn khác nhau.” trong chuyện này Hứa Song Kì căn bản không đồng tình với năm tên công an đó, muốn trách thì trách bọn họ chọn sai đối tượng để xuống tay.
Chu Tường nói: Chuyện này tôi đã tìm hiểu rồi, Cao Liêm Minh bình thường rất không đoàn kết với người chung quanh, tự cao tự đại, không biết gì cả về công tác cảnh vụ, hơn nữa còn thích khoa tay múa chân, đây mới là nguyên nhân căn bản khiến những người khác làm tức giận, loại người này là giống như Trương Dương, trong mắt bọn họ chỉ có mình, không có người khác! Chu Tường nói xong thì tình tự có chút kích động, gã uống một chén rượu.
Hứa Song Kì biểu lộ sự đồng tình với những lời này của Chu Tường, y có chút bất đắc dĩ cười nói: Có biện pháp nào khác không? Người ta ngồi trên vị trí này, lãnh đạo tín nhiệm, hắn có quyền lên tiếng.
Chu Tường nói: Huyện trưởng Hứa, tôi và hắn không có thù riêng gì cả, nhưng tôi rất nghi ngờ năng lực chấp chính của hắn, thật ra trong cán bộ huyện của chúng ta có không ít người nghĩ như tôi.
Hứa Song Kì nói: Thời gian hắn đến Tân Hải chưa lâu, tôi vẫn chưa hiểu được hắn.
Chu Tường nói: những thường ủy chúng ta có ai mà không phải là công tác nhiều năm ở Tân Hải, nếu nói tới hiểu Tân Hải, tùy tiện lôi ra một ai cũng mạnh hơn hắn nhiều, sau khi hắn tới Tân Hải đã làm được gì? Cứu người thu sách báo, tạo tin tức, nặn mình thành một anh hùng, tôi hiện tại thấy chuyện này rất có khả năng chính là kế hoạch súc mưu từ lâu, lừa gạt tình cảm của người dân Tân Hải. Tình tự của Chu Tường rõ ràng đã kích động: Bỏ huyện lập thành phố gì chứ, đơn giản là đổi tên mà thôi, có khác gì đâu? Địa bàn vẫn chỉ có chừng ấy, dân cư vẫn chỉ có chừng ấy, vì chuyện này không biết phải xài bao nhiêu tiền, khiến tài chính vốn đã giật gấu vá vai của Tân Hải chúng ta càng họa vô đơn chí, cái này không phải là lòe thiên hạ ư?
Hứa Song Kì nói: Trong chuyện này tôi vẫn giữ thái độ phản đối.
Chu Tường nói: Khu khai phá đã có quy mô sơ bộ rồi, hắn không ngờ lại phá đi xây lại, đây không phải là lãng phí cực lớn ư? Tôi thấy sau khi hắn tới Tân Hải đã làm hai chuyện, một là phủ định thành tích của lãnh đạo trước, một là liều mạng dát vàng lên mặt mình, giống như tất cả những gì mà chúng ta làm lúc trước đều sai, chỉ có hắn là anh minh, chỉ có hắn là làm đúng.
Hứa Song Kì: Nói Chu Tường à, anh có nhiều ý kiến như vậy, sao không nói trên cuộc họp thường ủy?