Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biết Trương Dương vừa rồi nhất định là đã động tay động chân, cô ta cười nói: Tôi rất rõ ràng tình huống của mình, loại bệnh này đến bây giờ vẫn chưa có phương pháp đối với triệt để.

Trần Đình Đông nói: Triệu tổng, bệnh tình của cô phát triển rất nhanh, gần đây có phải thường xuyên cảm thấy tứ chi đau đớn hay không, hoạt động của phần cổ cũng bị hạn chế?

Triệu Nhu Đình nói: Vâng, bắt đầu từ năm nay hình như nghiêm trọng hơn trước đây một chút.

Trần Đình Đông nói: Viêm cột sống tính tê cứng chính là như vậy, bệnh tình lúc đầu thì tiến triển thong thả, nhưng về sau sẽ càng ngày càng nặng.

Tiền Long ngắt lời: Tôi thấy Triệu tổng không chỉ mắc một loại bệnh này thôi đâu.

Triệu Nhu Đình nói: Tiền tiên sinh có thể nói rõ hơn một chút không?

Tiền Long nói: Bất kỳ tật bệnh nào cũng đều phức tạp, lúc ban đầu thì biểu hiện của bệnh tình chỉ có một, nhưng đến hậu kỳ sẽ sinh ra đủ loại chứng bệnh, cũng chính là bệnh biến chứng thường nói, tôi thấy Triệu tổng đã có bệnh biến chứng rồi.

Trương đại quan nhân mắng thầm trong lòng, biến chứng cái thằng bố mày.

Triệu Nhu Đình nói: Theo ý kiến của Tiền tiên sinh thì tôi hiện tại nên trị liệu như thế nào?

Tiền Long nói: Phương diện dùng thuốc thì tôi không phải là hành gia, nhưng ở phương diện châm cứu khí công thì vẫn có chút nghiên cứu, Triệu tổng nếu nguyện ý thì tôi có thể dùng khí công để giúp cô giảm bớt một chút bệnh trạng xuất hiện trước mắt.

Triệu Nhu Đình nói: Thật sự có thể ư?

Tiền Long nói: Đương nhiên là có thể, có điều. Tôi gần đây thật sự có rất ít thời gian, rất nhiều lãnh đạo của kinh thành đều mời tôi tới trị liệu giúp họ, tháng sau tôi còn phải tới Hongkong dạy học. Triệu Nhu Đình ở thương trường nhiều năm, người nào mà chưa từng gặp qua, vừa nghe vậy là biết Tiền Long muốn đòi tiền, nói khẽ: Tiền tiên sinh, chỉ cần anh giúp tôi giảm bớt bệnh trạng thì tôi có thể dùng số tiền lớn để cảm tạ.

Tiền Long nghiêm mặt, nhìn thì rất nghiêm trang: Triệu tổng nói như vậy thì không đúng rồi. Trị bệnh cứu người chính là bổn phận của y giả chúng tôi, cô cho rằng chúng tôi rất quan tâm tới tiền ư?



Triệu Nhu Đình áy náy nói: Tiền tiên sinh đừng hiểu lầm, tôi thực sự không phải có ý này.

Lúc này Trần Đình Đông lại tiến hành điều chỉnh phương thuốc, Trương đại quan nhân đứng ở bên cạnh nhìn, phương thuốc mà Trần Đình Đông này kê căn bản là một phương thuốc lấy mạng người. Người thường thì sẽ không nhìn ra, nhưng ở trong mắt Trương đại quan nhân thì phương thuốc này quả thực chỗ nào cũng có vấn đề, Trần Đình Đông và Triệu Nhu Đình rốt cuộc có cừu hận gì mà sao lại muốn lợi dụng loại phương pháp này để dồn cô ta vào chỗ chết?

Tiền Long lại nói: Triệu tổng đừng nhắc tới chuyện tiền, tôi chữa bệnh cho Triệu tổng là vì nể mặt giáo thụ Trần, nếu không có hiệu quả thì tôi sẽ không lấy một xu. Những lời này rõ ràng là đang nói, nếu hữu hiệu thì tôi đòi bao nhiêu tiền cô cũng phải chi.

Trương đại quan nhân thật sự không chịu nổi thằng cha này nữa rồi, ngắt lời: Khí công sư chắc không phải là người hành y chứ?

Tiền Long hiển nhiên bị những lời này của hắn làm tức giận: Người trẻ tuổi. Anh thì biết cái gì? Khí công là một bộ phận của y học truyền thống của quốc gia của ta.

Trương đại quan nhân nói: Vị này Tiền đại sư này, tôi muốn hỏi một chút, khí công mà ngài gọi thực chất là gì?

Tiền Long nói: Anh có từng xem phi võ hiệp không? Đăng bình độ thủy, đập gạch như bùn tất cả là khí công đó.

Trương Dương nói: Tôi có chút minh bạch rồi, nhưng Tiền đại sư à, ngài có thể nói cho tôi biết hay không. Khí công chữa bệnh như thế nào không?

Tiền Long nói: Khí công cũng chia làm rất nhiều cảnh giới, khí công sư luyện đến cảnh giới đỉnh phong thì có thể xuyên thấu qua da để nhìn thấy nội tại.

Trương đại quan nhân nói: Đó chẳng phải là nói, tôi ở trước mặt Tiền đại sư chẳng khác gì không mặc quần áo ư?

Triệu Nhu Đình bị thằng cha này khiến cho bật cười, nhưng cô ta sau khi cười ra tiếng thì lập tức hai má đỏ lên, Trương Dương nói như vậy, chẳng phải là chẳng khác nào cô ta cũng vậy ư, nếu Tiền Long có bản sự như vậy, mình chẳng phải là để hắn nhìn thấy hết rồi à.

Tiền Long là người từng trải, làm sao có thể không nghe ra Trương Dương đang trêu chọc mình. Hắn bất mãn nhìn Trương Dương một cái rồi nói: Người trẻ tuổi, anh là một người thường thì không thể hiểu được sự huyền diệu của khí công đâu, anh đưa tay ra đây.

Trương đại quan nhân đưa tay ra, Tiền Long vươn ngón trỏ tay phải lăng không vẽ một vòng tròn trên lòng bàn tay của Trương Dương, đầu ngón tay vẫn để cách lòng bàn tay của Trương Dương khoảng cách mười li, hắn vừa vẽ vừa nói: Nhắm mắt lại. Anh có phải cảm giác lòng bàn tay của mình có chút nóng lên hay không?



Trương đại quan nhân trước giờ cũng không phải là đứa nhỏ nghe lời, đối phương càng bảo hắn nhắm mắt thì hắn càng nhìn chằm chằm vào mắt Tiền Long.

Ngón tay của Tiền Long thủy chung chậm rãi chuyển động, mắt lộ ra quang mang hiền lành ôn hòa, khiến cho người ta thoạt nhìn thì cực kỳ thoải mái. Trương đại quan nhân bỗng nhiên ý thức được, người trước mắt không ngờ là một vị cao thủ thôi miên. với định lực của Trương đại quan nhân. Ai muốn thôi miên hắn thực sự là khó như lên trời.

Trương Dương bình tĩnh nhìn Tiền Long, Tiền Long nói: Anh có phải cảm giác lòng bàn tay bắt đầu nóng lên hay không?

Trương đại quan nhân gật đầu nói: Có chút!

Tiền Long bật cười, thật ra Trương Dương không muốn nhắm mắt lại với hắn mà nói thì là rất tốt, hắn là đại sư thôi miên, thuật thôi miên nói trắng ra chính là làm ảnh hưởng tới tâm lý của người ta, khiến cho ý thức của người ta bất tri bất giác lâm vào bị động, đến cuối cùng thì phân không rõ là thật hay là ảo giác.

Tiền Long lại nói: Hiện tại anh cẩn thận cảm thụ một chút, lòng bàn tay của anh có phải có một cỗ lốc xoáy ấm áp đang xoay chuyển hay không? Tay hắn đã dừng động tác.

Trương đại quan nhân mỉm cười nói: Có! Hình như càng lúc càng nóng, cỗ lốc xoáy này càng chuyển càng nhanh.

Tiền Long cười nói: Có phải cảm giác lòng bàn tay tựa hồ sinh ra một cái lỗ hay không?

Trương Dương nói: Đâu chỉ lòng bàn tay, tôi cảm thấy hai mắt của mình cũng đang xoay tròn, nhìn thấy hai đám mây đang xoay.

Tiền Long mừng thầm trong lòng, không ngờ ý chí của thằng cha này bạc nhược như vậy, mình chỉ thoáng ám chỉ một chút, thằng cha này đã thành công bị thôi miên rồi, hắn nhìn vào mắt Trương Dương, nhìn thấy vẻ mặt của Trương Dương tựa cười mà như không phải cười, nhưng khi ánh mắt hắn và ánh mắt Trương Dương chạm nhau, cảm giác ánh mắt đối phương giống như nam châm đang hấp dẫn hắn, ánh mắt của Trương Dương tựa hồ đang xoay tròn, quay chung quanh đồng tử của hắn, cảnh vật bắt đầu trở nên mơ hồ và vặn vẹo, xoay tròn, trước mắt Tiền Long đã không nhìn rõ được cảnh vật cụ thể, chỉ nhìn thấy hai luồng ánh sáng ngọc rực rỡ.


Tiền Long không nói gì nữa, ngơ ngác nhìn Trương Dương, Trương đại quan nhân mỉm cười nói: Tiền đại sư, có phải rất đẹp không?


Tiền Long ngơ ngác nói: Rất đẹp, đẹp lắm. Thằng cha này có vẻ mặt nhởn nhơ.


Trần Đình Đông đã kê xong phương thuốc, lúc này hắn cũng không hề chú ý tới đối thoại của Tiền Long và Trương Dương, nhìn thấy vẻ mặt của Tiền Long có chút khác thường thì lúc này mới cảm thấy có chút không đúng, vỗ vỗ vai Tiền Long: Tiền huynh,anh sao thế?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK