Lương Thành Long vui vẻ đi tới hướng Trương Dương: Sao cậu cũng đi ra? Không phải lát nữa cậu lên nói sao?
Trương đại quan nhân lắc đầu nói: Không cần, tất cả mọi người đều diễn trò, nhìn phiền.
Lương Thành Long cười nói: Nhân sinh như một vở kịch, quan trường là một sân khấu lớn đèn sáng rực rỡ, luân phiên hoá trang lên sân khấu, cậu trong quan trường, phải diễn trò.
Trương Dương có chút kinh ngạc nhìn hắn: Ồ, cậu gần đây hình như có chút sâu sắc nhĩ!
Lương Thành Long có chút đắc ý nói: Đó là đương nhiên, sắp làm cha rồi, còn có thể giống cái loại hăng tiết vịt như cậu sao?
Trương Dương tiêu: Lần này hiến đến một triệu luôn, rất chuyên nghiệp nha!
Lương Thành Long nói: Tôi là tại làm việc thiện tích đức cho con trai sắp sửa chào đời của tôi, cái thứ tiền tài cái, sống không mang theo tới chết cũng không thể mang theo, tài phú của tôi và Thanh Hồng cộng lại, đến đời cháu cũng đủ xài, hai vợ chồng chúng tôi trên điểm này đạt thành nhận thức chung, sau này muốn làm nhiều việc thiện một chút.”
Trương Dương tấm tắc nói: Tiến bộ, cậu thật sự tiến bộ.
Lương Thành Long nói: Anh em, buổi trưa tôi mời cậu ăn, hai ta đã lâu không ăn riêng.
Trương Dương tiêu: Được, tôi cho cậu cái mặt mũi này.
Lương Thành Long lại nói tiếp: Nếu không, cậu mời Kiều Mộng Viện cùng đi nha.
Trương Dương lập tức ý thức được thằng nhãi này khẳng định có mục đích, nheo con mắt lại nhìn Lương Thành Long nói: Má nó, vừa mới nói hai ta đã lâu không ăn riêng, lại muốn mời Kiều Mộng Viện đến, cậu rốt cuộc là mời tôi hay là mời cô ấy?
Lương Thành Long cười nói: Đều mời, đều mời, không đều là bạn bè sao!
Trương Dương nói: Bạn bè à, hay là tôi đem Viên Ba, Triệu Thiên Tài, Trình Diễm Đông mọi người cùng đến?
Lương Thành Long cuống quít nói: Đừng nóng, tôi có việc muốn tìm Kiều Mộng Viện thương lượng, nhiều người không tốt.
Trương Dương nói: Cậu có việc tìm cô ấy thương lượng đừng kêu tôi, cậu cũng không phải không quen cô ấy, chính cậu tìm cô ấy đi!
Lương Thành Long cười nói: Cái này không phải bởi vì quan hệ của hai người đặc biệt tốt sao? Lương Thành Long đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mời ăn, Mộng Thần của Kiều Mộng Viện gần gọi thầu, Lương Thành Long muốn nhận thầu cái công trình này, cho nên muốn sớm thông qua với Kiều Mộng Viện, hắn tuy rằng nhận thức Kiều Mộng Viện, nhưng tự vấn quan hệ không được như Trương Dương và cô ấy, chỉ cần Trương Dương mở miệng hỗ trợ, chuyện này khẳng định nắm chắc.
Trương Dương và Lương Thành Long quen biết nhiều năm như vậy, đối với thằng nhãi này cũng tương đối lý giải, chỉ vào Lương Thành Long nói: Cậu đúng là một thương nhân thuần túy, vô lợi không thèm làm, một lòng một dạ muốn kiếm tiền, tôi nói cậu ngoại trừ hai chữ lợi ích này còn nghĩ được cái gì?
Lương Thành Long cười khổ nói: Không phải là nhờ cậu giúp một lần thôi sao, cậu có cần chế giễu tôi thành cái dạng này không ?
Trương đại quan nhân vì giải hận nên nói thêm một câu: Gian thương, cậu là một gian thương vừa ngửi thấy mùi tiền liền lên cơn! Mắng thì mắng, nhưng điện thoại vẫn gọi.
Kiều Mộng Viện bệnh tốt lên đã Đông Giang điều dưỡng một thời gian, hai ngày nay vừa rồi trở về Nam Tích, nghe nói Lương Thành Long muốn mời cô ấy ăn, lập tức đoán được Lương Thành Long xuất phát từ mục đích gì, bất quá cô ấy vẫn cười đồng ý lời mời, bởi vì người đưa ra lời mời chính là Trương Dương, cô ấy đương nhiên sẽ không từ chối.
Buổi trưa bọn họ gặp mặt ngay tại Nam Dương quốc tế, Lương Thành Long rất coi trọng đối với lần gặp này, ba người ăn một chút trước, Trương Dương đối với hắn cũng không chút nào nương tay, trực tiếp gọi hai bình rượu di xuân ngon cất trong hầm gần chục năm, một chai hơn một ngàn tám trăm đồng, Lương Thành Long có chút không giải thích được: Sao không uống Mao Đài?
Trương Dương nói: Cái này đắt nhất!
Một câu nói thiếu chút nữa không đem Lương Thành Long nghẹn chết: Đắt nhất là tốt sao?
Trương Dương nói: Dù sao cậu cũng có tiền, tôi lại không uống qua, cơ hội đến tôi phải nếm thử!
Lương Thành Long nói: Còn có loại đắt tiền hơn nữa, Lộ Địch mười ba ngàn đấy, sao cậu không thử?
Rượu ngoại tôi uống không quen, tôi ủng hộ hàng nội!
Kiều Mộng Viện một bên nghe, không nhịn được nở nụ cười, trong khoảng thời gian này điều dưỡng, khí sắc của cô ấy cơ bản đã khôi phục, trong khí chất ưu nhã cao quý lại tăng thêm vài phần mới khỏi sau bệnh, làm cho nhìn thấy trong mắt, không khỏi sinh ra che chở chi tâm.
Lương Thành Long nói: Kiều tiểu thư, cô có thấy không, tên khốn này cho tới bây giờ đều luôn mài đao chém tôi, hận không thể đem máu của tôi rút sạch vậy.
Kiều Mộng Viện cười nói: Chủ nhiệm Trương cho anh một cơ hội hủ bại, người khác muốn cũng không có, tôi cảm thấy anh hẳn là vui vẻ mới đúng.
Trương Dương cười nói: Cũng phải!
Lương Thành Long nói: Trời, hai người cho tới bây giờ đều là chiến hữu cùng một chiến hào, tôi chịu thua, tôi chịu thua! Trong lòng muốn nói, hai ngươi căn bản cũng là quan hệ mật thiết, chỉ là lời này vô luận như thế nào cũng không thể nói ra, nếu như để cho Kiều Mộng Viện nghe được, chỉ sợ công trình lần này sẽ thất bại.
Trương Dương khui rượu, nhấp một ngụm, chép miệng nói: Rượu này thật khó uống, khó uống hơn so với Mao Đài, mà giá cả lại mắc hơn Mao Đài nữa chứ.
Lương Thành Long tức giận nói: Đã sớm khuyên cậu uống Mao Đài.
Trương Dương nói: Không uống được cũng phải uống, một ngụm hơn trăm đồng đấy!
Lương Thành Long biết hắn là cố ý phá hoại, đương nhiên cũng sẽ không cùng hắn tính toán. Vài ly rượu qua đi, hắn liền vào chính đề.
Thật ra cho dù Lương Thành Long không nói, Kiều Mộng Viện cũng có thể đủ đoán được hắn mời mình ăn là mục đích gì, mỉm cười nói: Thực lực của tập đoàn Phong Dụ tôi đương nhiên tin được, thế nhưng cổ đông của Mộng Thần không chỉ có một mình tôi, cho nên mọi người thương định công việc cần nhất là thực lực, thật ra với thực lực của Lương tổng nhất định có thể trổ hết tài năng trong quá trình đấu giá cạnh tranh.
Lương Thành Long cười ha hả nói: Đã như vậy, tôi sẽ kiên định chuẩn bị bảng kế hoạch, đợi đến đấu giá. Lời tuy nói như vậy, nhưng vẻ mặt của hắn lại hiện lên vẻ mất mác khó có thể che giấu, hắn vốn tưởng rằng có thể thông qua quan hệ riêng đem công trình bắt tới tay, căn bản không cần phiền phức như vậy, Kiều Mộng Viện uyển chuyển từ chối hắn, nghe ra, cái thực lực gì tin được mới là lạ, Lương Thành Long đương nhiên sẽ không tin tưởng, hắn cho rằng Kiều Mộng Viện không có hứng thú đối với Phong Dụ.
Lương Thành Long cũng không có nghĩ sai, cách nói công khai của Kiều Mộng Viện chỉ là một cái cớ, sau bữa trưa, cô ấy và Trương Dương cùng nhau đi tới hoa viên lộ thiên của Nam Dương quốc tế uống trà, trực tiếp đem ý nghĩ của chính mình nói cho Trương Dương: Trương Dương, công trình của quảng trường Mộng Thần tôi không dự định giao cho Lương Thành Long làm!
Trương Dương cười nói: Chuyện sinh ý của cô tôi không hỏi, bất tập đoàn Phong Dụ của quá Lương Thành Long cũng rất có thực lực, trung tâm thể dục mới, công trình cảng nước sâu bọn họ đều có phần tham dự.
Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: Đỗ Ngói Nhĩ đã làm tốt phương án thiết kế sơ bộ, thiết kế rất độc đáo, tôi tra qua tư liệu của Phong Dụ, lúc trước không có tiếp nhận công trình cùng loại, hơn nữa Phong Dụ hiện tại có sạn quá lớn, có thể là bởi vì Lương Thành Long nóng lòng đem Phong Dụ làm kiêu ngạo, mà tôi cần chính là một người chuyên tâm, một đội ngũ kiến trúc hiện đại hoá.”