Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 726:

 

“Chủ tịch, tôi đoán cậu sắp thua rồi”.

 

Bàng Tiểu Duyệt vừa đi khỏi, Lạc Bân liền cười nói.

 

“Ồ?”

 

Dương Thanh kinh ngạc khi biết Lạc Bân nghĩ mình sẽ thua.

 

Lạc Bân giải thích: “Cậu đừng xem thường cô ấy. Cả nhà đều toàn giáo sư và chuyên gia, trí thông minh của cô ấy cực cao, còn từng đạt quán quân cuộc thi Bộ óc thiên tài”.

 

“Cô ấy rất giỏi quan sát. Dù là điều nhỏ nhặt nhất của một người cũng không thoát khỏi mắt cô ấy”.

 

“Tôi đoán bây giờ cô ấy đã tìm được đám người Vương Cường rồi, hơn nữa còn tìm thấy toàn bộ”.

 

Nghe thấy thế, Dương Thanh ngơ ngác nói: “Thế là tôi bị lừa à?”

 

Lạc Bân gật đầu đáp: “Tôi nghĩ Tiểu Duyệt đã biết ở công trường còn có mười sáu vệ sĩ khác đang ẩn nấp từ lâu. Cô ấy cố ý chỉ nhắc tới bốn người bên cạnh giáo sư Đỗ để lừa cậu đáp ứng điều kiện”.

 

 

“Được, hứa rồi đấy nhá!”, ánh mắt Bàng Tiểu Duyệt đầy giảo hoạt.

 

Dứt lời, cô ta thực sự bắt đầu tìm kiếm.

 

“Chủ tịch, tôi đoán cậu sắp thua rồi”.

 

Bàng Tiểu Duyệt vừa đi khỏi, Lạc Bân liền cười nói.

 

“Ồ?”

 

Dương Thanh kinh ngạc khi biết Lạc Bân nghĩ mình sẽ thua.

 

Lạc Bân giải thích: “Cậu đừng xem thường cô ấy. Cả nhà đều toàn giáo sư và chuyên gia, trí thông minh của cô ấy cực cao, còn từng đạt quán quân cuộc thi Bộ óc thiên tài”.

 

“Cô ấy rất giỏi quan sát. Dù là điều nhỏ nhặt nhất của một người cũng không thoát khỏi mắt cô ấy”.

 

“Tôi đoán bây giờ cô ấy đã tìm được đám người Vương Cường rồi, hơn nữa còn tìm thấy toàn bộ”.

 

Nghe thấy thế, Dương Thanh ngơ ngác nói: “Thế là tôi bị lừa à?”

 

Lạc Bân gật đầu đáp: “Tôi nghĩ Tiểu Duyệt đã biết ở công trường còn có mười sáu vệ sĩ khác đang ẩn nấp từ lâu. Cô ấy cố ý chỉ nhắc tới bốn người bên cạnh giáo sư Đỗ để lừa cậu đáp ứng điều kiện”.

 

 

Nghe vậy, Dương Thanh trừng mắt nhìn Lạc Bân, giả vờ tức giận: “Ông biết mà còn khoanh tay đứng nhìn tôi mắc lừa?”

 

Lạc Bân bất lực nói: “Chủ tịch, tôi vừa nhắc cậu rồi mà! Tại cậu không để ý thôi”.

 

Dương Thanh nhớ ra lại lúc Bàng Tiểu Duyệt bảo mình đáp ứng điều kiện của cô ta, Lạc Bân đã cố ý nói chen vào nhưng lại bị anh ngó lơ.

 

Hai người đang nói chuyện, Bàng Tiểu Duyệt đã mỉm cười bước tới: “Này! Tôi tìm thấy hết mười sáu người rồi. Anh thua!”

 

Dứt lời, cô ta lập tức biểu diễn, chỉ vào hai người mặc đồng phục bảo vệ ở ngoài cổng công trường: “Trên tay hai người này, chỗ khớp nối mười ngón có vết chai rất rõ. Chỉ người thường xuyên luyện võ mới có vết chai ở tay. Bọn họ đều là vệ sĩ bí mật”.

 

Sau đó, cô ta lại chỉ vào một người đội mũ bảo hộ màu trắng ở giữa công trường: “Cơ bắp trên tay và sau vai của anh ta rất rõ, nhất định phải thường xuyên tập luyện mới được như vậy. Anh ta cũng là vệ sĩ”.

 

 

Dương Thanh trố mắt nhìn Bàng Tiểu Duyệt liên tiếp chỉ ra mười sáu người, hơn nữa còn phân tích rõ ràng đặc điểm của từng người.

 

“Này! Tôi nói không sai chứ?”

 

Thấy dáng vẻ kinh ngạc của Dương Thanh, Bàng Tiểu Duyệt đắc ý hỏi.

 

Dương Thanh chỉ có thể gật đầu nói: “Có chơi có chịu. Cô muốn tôi đáp ứng điều kiện gì thì nói đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK