Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1485:

 

“Kể ra cũng đáng tiếc, nói thế nào Lâm Hạo cũng là đứa con được chủ gia tộc Lâm yêu thương nhất, phải chết như thế này thật là chẳng đáng!”

 

Những người nhà họ Lâm thấy Lâm Hạo vẫn đứng yên bất động, có kẻ không đành lòng, nói.

 

“Cút!”

 

Đột nhiên, một tiếng quát to vang vọng khắp nơi.

 

Hai cao thủ Vương Cảnh trung kỳ vừa lao tới trước mặt Lâm Hạo bị đánh bay ra như diều đứt dây.

 

“Cái gì?”

 

“Sao lại thế được?”

 

“Lâm Hạo chỉ dùng một chiêu đánh bại hai cao thủ Vương Cảnh trung kỳ?”

 

Giờ khắc này, toàn bộ những người nắm quyền trong gia tộc họ Lâm đều đứng phắt dậy, vẻ mặt khiếp sợ tột cùng.

 

Lâm Lang cũng trợn to mắt nhìn, hai cao thủ kia có thực lực mạnh cỡ nào, ông ta biết rất rõ, nhưng lúc này đây, cả hai đều bị Lâm Hạo đánh bay như bóng cao su.

 

Đám người cầm quyền trong gia tộc họ Lâm cũng cực kì khiếp sợ, chủ nhánh của các nhánh gia tộc đều là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ, toàn bộ nhà họ Lâm, chỉ có mình Lâm Thiên Tường mới có được thực lực Vương Cảnh hậu kỳ khi ở trong trạng thái đỉnh cao.

 

Mà hôm nay, Lâm Hạo lại bộc lộ ra thực lực của một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, không ai có thể chấp nhận sự thật này, nhưng sự thật đã phơi bày ra trước mắt bọn họ, không muốn cũng phải tiếp nhận.

 

Lâm Lang nhìn chằm chằm vào Lâm Hạo, sát khí điên cuồng nhân lên trong mắt.

 

Trước nay ông ta chưa từng để mắt đến Lâm Hạo, bởi vì theo ý ông ta thì Lâm Hạo chỉ biết nịnh bợ là giỏi, cho nên mới được lòng Lâm Thiên Tường.

 

Chỉ cần Lâm Thiên Tường chết đi, Lâm Hạo cũng sẽ triệt để rời khỏi trung tâm quyền lợi của nhà họ Lâm.

 

Một Lâm Hạo vốn chẳng có gì đáng sợ trong mắt ông ta, lúc này lại bộc lộ ra thực lực mạnh mẽ khiếp người, khiến cho ông ta không thể tiếp thu sự thật này.

 

“Thì ra, lão già kia đã sớm truyền thụ võ thuật của mình cho mày, chẳng trách những năm gần đây, mày cứ kè kè bên cạnh lão”.

 

Lâm Lang tức đến nghiến răng ken két, nói: “Lâm Hạo, thật không ngờ mày lại giấu giỏi như vậy”.

 

Mấy vị chủ nhánh không ai dám lên tiếng, đều chỉ nhìn Lâm Hạo bằng ánh mắt cực kì căng thẳng.

 

Lúc này, Lâm Hạo chợt đi thẳng tới chỗ Lâm Lang, mọi người đều đang hoang mang suy đoán xem Lâm Hạo muốn làm gì.

 

“Bốp!”

 

Bỗng một tiếng tát tai vang lên, vọng khắp căn phòng.

 

Mọi người đều trợn mắt há miệng nhìn, Lâm Lang bị Lâm Hạo cho một cái tát, đánh bay khỏi vị trí chủ tọa.

 

“Ông ấy là bố chúng ta, không phải lão già nào, nếu anh còn dám nhục mạ bố, tôi sẽ tự tay giết anh”.

 

Lâm Hạo không hề che giấu sát khí trong mắt mình, ông ta nhìn chằm chằm vào Lâm Lang đang té ngã trên mặt đất, nói.

 

“Lâm Hạo!”

 

Lâm Lang loạng choạng bò dậy, vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi gọi ra cái tên Lâm Hạo.

 

Nhưng Lâm Hạo chẳng buồn nhìn ông ta thêm một cái mà ngồi luôn vào vị trí chủ tọa, đảo mắt nhìn quanh khắp phòng, bình thản lên tiếng: “Dựa theo di chúc của chủ gia tộc, vị trí chủ gia tộc đời tiếp theo nên do tôi nắm giữ, các người có ai không phục không?”

 

Đầu tiên là lấy võ thuật trấn áp, sau đó dằn mặt Lâm Lang, lúc này có ai dám nói “không” với ông ta?

 

Lâm Lang đứng đó, sắc mặt vặn vẹo biến dạng, hai mắt ghim chặt vào Lâm Hạo: “Tao không phục!”

 

“Không phục? Một kẻ vô dụng như anh, không phục cái gì?”

 

Lâm Hạo lạnh giọng chất vấn: “Nếu anh đã không phục thì tiếp đó anh định đối phó với tôi thế nào? Dùng cái thực lực chỉ mới Vương Cảnh trung kỳ của anh à? Hay là kết liên minh với năm nhánh của nhà họ Lâm? Hoặc là lấy nhánh chính ra đối phó với tôi?”

 

Lâm Lang nghe nói mà nghẹn họng, Lâm Hạo nói không sai, chỗ dựa của ông ta trước nay chỉ có nhánh chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK