Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2260:

 

Long Tường mỉm cười lắc đầu: “Ông nội con hay bác Tấn thua thì đều là tổn thất đối với Hoàng tộc họ Long cả”.

 

“Chẳng phải ông nội con đã nói cái mạng này của bố là do ông ấy cho sao? Ông ấy muốn lấy về thì bố sẽ trả lại!”

 

Long Thiên Vũ sốt sắng cả lên, hai mắt đỏ hoe: “Bố đừng làm vậy mài! Ông ấy cho bố được sống, nhưng có tư cách gì để lấy mạng của bố về chứ?”

 

“Thiên Vũ, vĩnh biệt conl”

 

Long Tường nhìn con trai, nở một nụ cười, đột nhiên sử dụng sức mạnh.

 

Long Thiên Vũ không thể ngăn cản được người đã có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ như Long Tường, thân thể bị một lực nhẹ nhàng đẩy ra.

 

“Phụ hoàng!”

 

Long Tường đột nhiên hét lớn, xông về phía Long Hoàng.

 

“Long Tường, lùi lại!”

 

Long Tấn bàng hoàng, chỉ biết nhìn ông ta lao tới.

 

Long Hoàng đang điên cuồng tấn công nên Long Tấn không thể bảo vệ Long Tường được.

 

“Hừ!”

 

Long Hoàng nhếch mép: ‘Anh muốn chết thì tôi cho anh được toại nguyện!”

 

Nói rồi lão ta đánh lùi Long Tấn, sau đó tung một chưởng về phía Long Tường.

 

“Uỳnh!”

 

Chưởng rơi vào trước ngực ông ta. Trong sự kinh hoàng của mọi người, Long Tường hộc máu, bay ra ngoài như diều đứt dây.

 

“Bố ơi!”

 

Mọi thứ diễn ra thật chóng vánh, Long Tường vừa đẩy Long Thiên Vũ ra đã lập tức xông về phía Long Hoàng, bị một chưởng đánh bay.

 

“Long Tường!”

 

Long Tấn giậm chân lao tới, đón lấy Long Tường còn đang bay về phía sau.

 

Nhưng sức sống của Long Tường càng lúc càng suy kiệt, chưởng của Long Hoàng đánh thẳng vào tim ông ta, cả ngũ tạng lục phủ đều bị tổn thương nghiêm trọng.

 

“Bác… bác Tấn, bỏ… bỏ đi!”

 

Long Tường đứt quãng nói: “Nếu… nếu có…

 

có cơ hội, cháu… cháu mong Thiên… Thiên Vũ, có thể… có thể khôi phục… vinh quang của Hoàng TỌC Giờ đây, đến hô hấp cũng thật khó khăn với ông ta, đôi mắt trong suốt nhìn Long Hoàng, đây thất vọng: “Trả… mạng, cho bố…”

 

Dứt lời, Long Tường chậm rãi nhắm mắt.

 

“Bố ơi…”

 

Tiếng thét xé lòng của Long Thiên Vũ vang vọng trong Hoàng phủ họ Long.

 

Long Tấn bần thần thật lâu mới hoàn hồn, đau đớn nhìn Long Tường đã chết.

 

Long Hoàng, kẻ đã giết con trai ruột của mình, lại tỏ ra thờ ơ. Cái chết của Long Tường không hề ảnh hưởng đến lão ta.

 

“Một thằng hèn nhát lựa chọn cái chết không xứng để làm con trai tôi! Vị trí Hoàng Chủ tương lai của Hoàng tộc họ Long lại càng không!”

 

Long Hoàng mỉa mai nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK