Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2097:

 

Nửa tiếng trước, hai chị em đã đưa Dương Thanh đến bệnh viện nhân dân Ninh Châu, sau khi kiểm tra vết thương xong, bác sĩ lập tức chuyển Dương Thanh vào phòng cấp cứu.

 

Nhưng phải có chữ ký của người thân thì mới cứu chữa được, thế nên Lục Tỉnh Tuyết đành nói mình là bạn gái của Dương Thanh.

 

“Vết thương của bạn trai cô rất nghiêm trọng, có tỉnh lại hay không phải dựa vào may mắn của cậu ta rồi”.

 

Bác sĩ nhìn Lục Tỉnh Tuyết, áy náy nói.

 

“Nghiêm trọng đến thế ư?”

 

Vẻ lo lắng trong mắt Lục Tỉnh Tuyết càng rõ rệt hơn.

 

Tuy họ chỉ tiện tay cứu người, nhưng cô ta và Mục Thiên Thiên đã tốn bao công sức để đưa Dương Thanh đến bệnh viện, giờ lại hay tin, rất có thể Dương Thanh chưa tỉnh lại ngay.

 

“Chị, chị đừng buồn, chúng ta chỉ tình cờ gặp anh ta, đưa được anh ta tới bệnh viện đã là hết lòng lắm rồi”.

 

Mục Thiên Thiên năm tay Lục Tỉnh Tuyết, thấp giọng an ủi.

 

Cô ta biết Lục Tỉnh Tuyết rất lương thiện, nếu Dương Thanh chết thật, chăc chắn Lục Tỉnh Tuyết sẽ rất buồn.

 

Lục Tỉnh Tuyết gật nhẹ đầu, nhìn Dương Thanh đã được đưa vào phòng bệnh, nói khẽ: “Hy vọng anh sẽ tai qua nạn khỏi!”

 

“Chỉ, chị định ở lại chăm sóc anh ta đấy à?”

 

Thấy Lục Tỉnh Tuyết định đi vào phòng bệnh, Mục Thiên Thiên lập tức cuống lên, vội kéo tay cô ta.

 

Lục Tỉnh Tuyết nói: “Thiên Thiên, đã cứu người thì phải cứu đến cùng, bây giờ anh ấy đang bị thương nặng, chúng ta cũng không liên lạc được với người nhà của anh ấy”.

 

“Cho dù thế nào, anh ấy cũng do chúng ta cứu xuống núi, chẳng lẽ chúng ta lại bỏ anh ấy ở đây một mình ư?”

 

Mục Thiên Thiên nói với vẻ oán trách: “Sớm biết thế này thì em đã mặc xác anh ta rồi!”

 

Tuy cô ta nói thế nhưng trên mặt cũng có vẻ lo lắng.

 

Hai chị em trông chừng Dương Thanh từ sáng đến tối mà anh vẫn chưa tỉnh lại.

 

“Thiên Thiên, cũng muộn lắm rồi, em về trước địt”

 

Lục Tinh Tuyếtchợt nói.

 

“Còn chị thì sao?”

 

Mục Thiên Thiên hỏi.

 

Lục Tỉnh Tuyết nhìn Dương Thanhtrên giường bệnh, nói với vẻ không đành lòng: “Đêm nay chị canh ở đây vậy!”

 

“Sao cơ? Đêm nay chị phải canh ở đây á?”

 

Mục Thiên Thiên lập tức trợn tròn mắt,có lẽ người khác không biết thân phận của Lục Tinh Tuyết, nhưng cô ta thì biết rất rõ ràng.

 

Ở Ninh Châu có hai gia tộc đỉnh cao, dưới hai gia tộc này là ba gia tộc hạng hai.

 

Lục Tỉnh Tuyết đến từ nhà họ Lục – một trong ba gia tộc hạng hai đó.

 

Lục Tinh Tuyết là cháu gái ruột của chủ gia tộc họ Lục đương nhiệm.

 

Lục Tinh Tuyết có thân phận như thế, giờ lại định trông chừng cho một người xa lạ bị thương nặng, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì chắc chăn sẽ khiến cả Ninh Châu kinh hãi.

 

“Dù sao anh ấy cũng bị thương nặng, nhỡ nửa đêm tỉnh lại mà không có ai chăm sóc thì phải làm sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK