Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2991:

Hoài Lam đã nói thế, Dương Thanh cũng âm thầm thở ra một hơi.

Hoài Lam nói thêm: “Có điều chính anh phải cẩn thận Hoài Phượng và mẹ chị ta là Hoài Tinh Vũ đấy, hai mẹ con này nổi tiếng âm hiểm độc ạc.

“Anh đã giết chồng của Hoài Tinh Vũ, Hoài Tinh Vũ nhất định sẽ không bỏ qua cho anh, tốt nhất anh nên đề phòng hơn’.

Dương Thanh mỉm cười: “Cảm ơn cô đã nhắc nhở!”

Hoài Lam nhẹ nhàng gật đầu: “Nếu anh không cần gì nữa thì tôi xin phép đi trước, có việc gì anh cứ liên lạc với tôi”.

“Được!”

Dương Thanh gật đầu, đưa mắt nhìn Hoài Lam đi xa dần.

Đợi khi Hoài Lam đi khuất, đáy mắt anh chợt lóe lên một tia sắc bén, lạnh lẽo nói: “Bất kể có phải hai mẹ con các người lợi dụng Lưu Ba dụ tôi đến Hoài Thành hay không, tôi cũng phải qua đó xác nhận lại một lần”.

Nói xong, anh phóng mình về phía Hoài Phượng vừa rời đi.

Cùng lúc này, trong phủ Hoài Thành, tại phòng khách của một biệt thự riêng biệt.

Hoài Phượng tức giận nói: ‘Mẹ, thằng khốn kia thực sự khinh người quá đáng, dám tấn công cả con, nếu không phải nơi này là phủ Hoài Thành thì khéo nó còn dám giết cả con đấy”.

“Cả con ả tỉ tiện Hoài Lam kia nữa, còn dám bênh vực tên khốn đó làm con mất mặt. Mẹ, nhất định mẹ phải xử lí chúng nó giúp con!”

Sắc mặt Hoài Tỉnh Vũ đã cực kì âm trầm, bà †a lạnh lùng nói: “Đừng nóng vội, nó sẽ phải trả giá đắt nhanh thôi, lần này dù là ông ngoại con cũng không che chở được cho nó đâu”.

Hoài Phượng nghỉ hoặc hỏi: “Ông ngoại chính là thành chủ Hoài Thành, ở phủ Hoài Thành, có ai dám ra tay với Dương Thanh trước mặt ông sao?”

Hoài Tinh Vũ cười nhạt: “Đương nhiên là có!”

Hoài Phượng kinh ngạc: “Ai thế ạ?”

Hoài Tinh Vũ chỉ nói: ‘Con sẽ biết sớm thôi”.

Phủ Hoài Thành cực kì rộng lớn, Dương Thanh mất mười phút mới tới trước cổng biệt thự này.

Đây chính là nơi ở của Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng, lúc này bên ngoài đang có hơn chục vệ sĩ, trong đó có cả sáu gã vệ sĩ vừa rồi đi theo Hoài Phượng.

Thấy Dương Thanh xuất hiện, tên vệ sĩ vừa rồi bị anh quát đến lùi lại lập tức hoảng sợ hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”

Ông ta vừa nói xong, hơn chục gã vệ sĩ lập tức tiến đến, vây chặt Dương Thanh vào giữa.

Dương Thanh đứng đó, tay chắp sau lưng, không thèm liếc nhìn đám vệ sĩ này một lần mà đưa mắt nhìn về phía biệt thự, cất cao giọng: “Dương Thanh tới đây chào hỏi!”

Anh biết, Hoài Tỉnh Vũ và Hoài Phượng đang ở trong biệt thự này.

Trong phòng, Hoài Phượng kinh ngạc nói: “Mẹ, thằng khốn kia dám chủ động tới tìm chúng †a, thật đúng là không biết sợ chết!

Hoài Tinh Vũ nheo mắt, lạnh lẽo nói: “Đúng là mẹ đã xem nhẹ lòng can đảm của nó rồi, nhưng không sao, ở phủ Hoài Thành này, nó không làm gì được mẹ đâu”.

Nói xong, bà ta cất bước đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK