Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối qua Quan Hân cũng đã bị Mã Siêu lấy mạng.

 

Hiện giờ chỉ còn lại Quan Hồng Nghị vẫn còn sống sót.

 

Dương Thanh không thèm để ý đến ông ta, chỉ nói với Quan Duyệt: “Em cứ chờ ở đây, để anh giải quyết chuyện còn lại!”

 

“Rốt cuộc cậu là ai?”

 

Lúc này Vũ Ninh cũng đi tới, sắc mặt hơi tái nhợt.

 

Vừa nãy ông ta muốn giết Quan Duyệt, Dương Thanh đánh trả một đòn mạnh mẽ khiến ruột gan ông ta đều bị tổn thương không nhẹ.

 

Dù sao Vũ Ninh cũng là người đứng đầu nhánh hai Hoàng tộc họ Vũ, có thể leo lên vị trí này đương nhiên không phải đồ ngu.

 

Một đòn của Dương Thanh ông ta cũng không đỡ nổi, đương nhiên sẽ không liều mạng với anh.

 

Thấy Vũ Ninh đi tới, Quan Duyệt mới phản ứng lại, hốt hoảng giữ lấy cánh tay Dương Thanh: “Sư phụ cứ mặc kệ em, mau rời khỏi đây đi”.

 

“Anh yên tâm, em không sao. Chỉ là gả cho Hoàng tộc họ Vũ thôi mà? Dù sao sau này cũng phải gả đi, gả cho ai mà chẳng được”.

 

Dứt lời, Quan Duyệt lại nói với Quan Hồng Nghị: “Bác cả, cháu là người của Vương tộc họ Quan, tự biết sứ mệnh của mình là gì, cũng biết bác đang muốn gì. Chỉ cần bác đồng ý thả sư phụ cháu, sau khi cháu gả vào Hoàng tộc họ Vũ, bác muốn gì cháu đều chấp nhận”.

 

Khóe miệng Quan Hồng Nghị khẽ co giật. Bây giờ không phải là lúc bàn chuyện cô ta cho ông được cái gì, mà là Hoàng tộc họ Vũ có còn chịu nhận cô ta nữa không?

 

Chủ nhân của nhánh hai Hoàng tộc họ Vũ bị người ta đánh bay ngay trong Vương tộc họ Quan, dù người đánh Vũ Ninh là ai thì nhà họ Quan đều phải chịu trách nhiệm.

 

“Cô câm miệng ngay cho tôi!”

 

Quan Hồng Nghị gào lên, lập tức nhìn sang Dương Thanh: “Tối qua anh em của cậu tự ý xông vào Vương phủ họ Quan, giết người của nhà họ Quan. Vậy mà hôm nay cậu còn dám tới đây, chê mình sống lâu quá hả?”

 

“Anh em của cậu rất may được người khác cứu đi. Nhưng e là cậu không được may mắn như vậy đâu”.

 

Ngay sau đó, mấy chục vệ sĩ của Vương phủ họ Quan chạy vọt vào bao vây Dương Thanh ở giữa.

 

Quan Trấn Hải là người đứng đầu Chấp Pháp đường, dù có mâu thuẫn với Quan Hồng Nghị nhưng gặp phải chuyện này, bọn họ vẫn cần đoàn kết chống lại người ngoài.

 

“Người của Chấp Pháp đường xông lên hết cho tôi!”

 

Quan Trấn Hải lớn tiếng ra lệnh, mười mấy cao thủ mặc đồng phục của Chấp Pháp đường nhanh chóng xuất hiện trong sảnh tiệc.

 

Thoáng chốc, trong sảnh tiệc đông nghịt người, tất cả đều là cao thủ của Vương tộc họ Quan.

 

Quan Duyệt sợ hãi kêu lên: “Ai dám động vào sư phụ tôi phải bước qua xác tôi trước!”

 

“Cô đã muốn chết như vậy thì đừng trách tôi không nương tay!”

 

Trong mắt Quan Hồng Nghị nổi lên sát khí mãnh liệt.

 

Ông ta thấy sự tồn tại của thiên tài võ thuật như Dương Thanh là sự uy hiếp lớn nhất của Vương tộc họ Quan.

 

Chưa tới ba mươi tuổi đã mạnh như vậy, nếu cho anh thêm mười năm sẽ còn mạnh đến mức nào?

 

Nếu đã không thể khống chế thiên tài như vậy để sử dụng thì chỉ có thể tiêu diệt.

 

“Các người không được ức hiếp vợ tôi!”

 

Một bóng người mập mạp bỗng nhiên lao tới, dang tay che chắn Quan Duyệt ở sau lưng.

 

Người đó chính là đứa con trai bị thiểu năng của Vũ Ninh, Vũ Tử Khai.

 

Quan Duyệt kinh ngạc nhìn Vũ Tử Khai, không ngờ mới gặp nhau một lần mà anh ta đã bảo vệ mình như vậy.

 

Dương Thanh cũng giật mình nhìn chằm chằm Vũ Tử Khai.

 

Anh nhìn ra được anh ta là một người trưởng thành bị thiểu năng trí tuệ, e là trí thông minh chỉ dừng lại ở bảy tám tuổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK