Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1739:

 

“Long Đằng, ông có thể chết rồi!”

 

Vừa dứt câu, cao thủ dẫn đầu lập tức đấm tới một quyền.

 

Long Đằng mở to mắt nhìn chằm chằm đối phương, như muốn nhớ kỹ dáng vẻ của đối phương vào lòng.

 

“Giết!”

 

Vào lúc cú đấm của đối phương sắp chạm vào vị trí trái tim của Long Đằng, mấy cao thủ có vóc dáng gần giống nhau cùng chạy đến, lập tức bảo vệ trước mặt Long Đằng.

 

“Bụp bụp bụp…”

 

Mười hai người bao vây ba cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ vào giữa, sau đó cùng ra tay.

 

Tiếng nắm đấm đánh vào người liên tục vang lên, một giây sau, ba cao thủ chuẩn bị đánh chết Long Đằng đều mất mạng.

 

Oành!

 

Lúc này, tất cả mọi người đều bàng hoàng, bảy cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ còn lại đều tỏ vẻ khó tin.

 

“Sao… sao có thể như vậy được?”

 

Không ngờ ba cao thủ có thực lực tương đương với họ lại bị giết chết trong nháy mắt như thế.

 

Mười hai cao thủ đột nhiên xuất hiện kia thật sự mạnh quá.

 

Mà điều đáng sợ nhất là rõ ràng bọn họ chỉ cảm nhận được hơi thở Vương Cảnh trung kỳ từ trên người mười hai cao thủ này thôi.

 

Cao thủ Vương Cảnh trung kỳ sao có thể đánh bại cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ trong nháy mắt được?

 

Dù đối phương đông gấp bốn lần số cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ bị giết, nhưng cao thủ võ thuật, mỗi một cảnh giới đều có chênh lệch rất lớn.

 

Số lượng cao thủ Vương Cảnh trung kỳ có đông hơn nữa cũng không thể hạ gục ba cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ trong nháy mắt như thế được!

 

“Giết cho tôi!”

 

Trong mắt Long Đằng tràn đầy sát khí, lão ta cắn răng ra lệnh.

 

Sau mệnh lệnh của lão ta, mười hai tướng của Long Môn cùng nhau nhằm về phía bảy cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ còn lại.

 

“Bụp!”

 

Một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ vừa xông lên đã bị mười hai tướng của Long Môn cùng đấm một quyền lấy mạng, mười hai đòn tấn công vô cùng mạnh mẽ gần như đánh ra cùng một lúc.

 

Trong đôi mắt của cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ kia tràn đầy vẻ tuyệt vọng, người mềm nhũn ngã xuống đất, khóe miệng có máu chảy ra.

 

Đến lúc này, mười cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ chỉ còn lại sáu tên cuối cùng.

 

Hơn nữa bốn tên bị giết trước đó gần như đều bị đánh bại trong nháy mắt.

 

“Không ổn, bọn họ có gì đó lạ lắm, lập tức lùi lại!”

 

Cảm nhận được sự mạnh mẽ của mười hai tướng Long Môn, lúc này, sáu cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ chọn rời đi.

 

Dù bọn họ đến có nhiệm vụ, nhưng trước mắt đã giết rất nhiều người của nhà họ Long, đủ để giá họa mọi chuyện cho Dương Thanh rồi.

 

Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, đối phương lại có mười hai cao thủ vô cùng kỳ lạ xuất hiện, bọn họ ở lại chỉ có một con đường chết, cho nên chỉ có thể rút lui thôi.

 

“Muốn đi à?”

 

Long Đằng cười khẩy một tiếng, trong mắt lóe lên sát khí: “Giết cho tôi!”

 

Mười hai tướng của Long Môn tựa như mười hai người máy, chỉ cần là mệnh lệnh của Long Đằng, bọn họ sẽ lập tức chấp hành.

 

Sáu cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ còn chưa đi được mấy bước đã bị mười hai tướng của Long Môn bao vây.

 

“Oan gia gặp nhau, kẻ mạnh thắng! Giết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK