Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1663:

 

Gần như cùng lúc đó, Mã Vương và Tào Vương cũng giơ tay lên.

 

Trong lúc nhất thời, chỉ còn mình Tiết Vương chưa giơ tay biểu quyết.

 

Nhưng lão ta có biểu quyết hay không cũng chẳng còn bất cứ ý nghĩa gì nữa rồi.

 

“Tiết Vương, ông không đồng ý à?”

 

Bạch Vương nhìn Tiết Vương.

 

Tiết Vương mỉm cười đắng chát: “Chuyện tôi đồng ý hay không còn nghĩa lý gì nữa à? Nếu đã có kết quả bỏ phiếu thì cứ quyết định thế đi, bắt tay với thế lực ở Miêu Thành để đối phó Dương Thanh!”

 

“Nhưng rất nhiều thế lực ở Miêu Thành có cao thủ Thần Cảnh, rốt cuộc chúng ta nên chọn thế lực nào chứ? Rồi liên lạc với họ kiểu gì đây?”

 

Đây mới là điểm quan trọng.

 

Trước đó họ đã phát hiện cao thủ Miêu Thành ở Vương tộc mình, nhưng vì e ngại sự mạnh mẽ của Miêu Thành, họ đã thả các cao thủ đó đi chứ không làm gì hết.

 

Họ không có phương thức liên lạc thật.

 

Bạch Vương cười khẽ: “Cứ để tôi giải quyết chuyện này cho”.

 

Nghe thấy thế, ánh mắt của các Vương khác đều lóe lên, thầm kinh ngạc.

 

Hình như Bạch Vương cũng nhận ra lời mình nói sẽ khiến người khác hiểu lầm, bèn chữa lại: “Trước đó, khi Vương tộc họ Bạch phát hiện cao thủ Miêu Thành rồi thả họ đi, một cao thủ bán bộ Thần Cảnh đã chủ động để lại phương thức liên lạc”.

 

“Có lẽ thế lực hàng đầu Miêu Thành cũng muốn móc nối với các thế lực ở bên ngoài!”

 

Các Vương khác gật đầu: “Thì ra là thế, vậy chuyện này cứ giao cho Bạch Vương, Liên minh Vương tộc có thể nắm giữ Đế Thôn không đều trông cả vào lần này đấy”.

 

“Được rồi, cuộc họp hôm nay kết thúc, để tôi thử liên lạc với thế lực ở Miêu Thành xem sao”.

 

Bạch Vương nói rồi tắt video.

 

Cùng lúc đó, ở tập đoàn Nhạn Thanh.

 

Sự trở về của Dương Thanh khiến Tần Thanh Tâm và Tần Y vô cùng kích động, Lạc Bân cũng mừng phát khóc, thần thoại bất bại trong lòng ông ta vẫn kéo dài sự bất bại của mình.

 

Ở tầng cao nhất của tập đoàn Nhạn Thanh, trong văn phòng Dương Thanh đông nghịt người.

 

Chủ gia tộc Vũ Văn – Vũ Văn Cao Dương, chủ gia tộc họ Hoàng – Hoàng Thiên Hành, chủ gia tộc họ Diệp – Diệp Mạn, còn có cả nhà họ Hàn và nhà họ Quan đã theo Dương Thanh tới Yến Đô nữa, tất cả đều có mặt ở đây.

 

“Cậu Thanh, rốt cuộc cậu cũng về, nếu cậu không về, mấy lão già như chúng tôi cũng không chịu nổi nữa”.

 

Mặt Hoàng Thiên Hành đầm đìa nước mắt, lão ta nắm chặt tay Dương Thanh.

 

Vũ Văn Cao Dương cũng rất vui mừng, cho dù thế nào, ông ta cũng đã nhìn Dương Thanh khôn lớn.

 

“Cứ yên tâm, tôi sẽ bắt Liên minh Vương tộc trả lại gấp bội những gì mà mọi người đã mất!”

 

Dương Thanh kiên định nói.

 

Đúng lúc này, Lạc Bân bước đến, thấp giọng nói: “Chủ tịch, chủ gia tộc họ Long tới rồi!”

 

Nghe thấy thế, Dương Thanh hơi nhướng mày, nhà họ Long có thực lực mạnh nhất trong số tám nhà quyền thế ở Yến Đô, cũng là gia tộc duy nhất chưa về phe Liên minh Vương tộc.

 

Không những thế, nhà họ Long còn có thân phận khác, đó là chi nhánh của nhà họ Long thuộc bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu.

 

Sau khi biết tin Long Đằng tới, những người khác nghiêm nghị hẳn lên.

 

“Cậu Thanh, nghe nói nhà họ Long ở Yến Đô là chi nhánh của Hoàng tộc họ Long, bây giờ rất nhiều cao thủ của Vương tộc đang tiến vào Yến Đô, có lẽ Hoàng tộc cũng sắp xuất hiện rồi”.

 

Hoàng Thiên Hành nhắc nhở.

 

Vũ Văn Cao Dương cũng gật đầu: “Chỉ sợ Long Đằng có mục đích riêng khi tới đây!”

 

Diệp Mạn hơi căng thẳng: “Long Đằng rất mưu mô, con phải cẩn thận”.

 

Dương Thanh mỉm cười, nhìn mọi người: “Mọi người cứ yên tâm, tôi sẽ cẩn thận với Long Đằng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK