Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1388:

 

Ông ta bước lên một bước, đưa mắt nhìn người nhà họ Quan, khẽ cười nói: “Vô cùng xin lỗi mọi người, nhưng tôi cũng chỉ có một đứa con trai là Tử Khai”.

 

“Dù nó muốn sao trên trời tôi cũng sẽ hái xuống cho nó. Hiện giờ nó chỉ muốn bảo vệ vợ mình, tôi thực sự không cản nổi.

 

Ầm!

 

Vũ Ninh vừa dứt lời, tất cả đều chấn động. Đám người của Vương tộc họ Quan còn cảm thấy lo lắng.

 

Ý của Vũ Ninh rất rõ ràng. Ông ta sẽ không ngăn cản Vũ Tử Khai bảo vệ Quan Duyệt.

 

Chẳng phải nghĩa là, nhà họ Quan muốn tiêu diệt Dương Thanh thì phải giải quyết Vũ Tử Khai trước sao?

 

Cho dù Vũ Tử Khai chỉ là một thằng ngốc thì vẫn là con trai của chủ nhân nhánh hai Hoàng tộc họ Vũ. Đừng nói là Vương tộc họ Quan, kể cả trong Hoàng tộc họ Vũ cũng không có mấy người dám bắt nạt anh ta.Không có người của Hoàng tộc họ Vũ, xử lý thế nào cũng được. Bây giờ Vũ Ninh nhúng tay, e là không dễ giải quyết nữa.

 

“Ông Ninh cứ nói!”Quan Hồng Nghị cất tiếng nói.“

 

Mặc dù tôi không rõ giữa Vương tộc họ Quan và cậu Thanh có thù oán gì nhưng vừa rồi nghe hai bên nói chuyện, tôi cũng biết được chút ít”.Vũ Ninh cười nói: “Hôm nay cậu Thanh đến Vương phủ họ Quan vì hai chuyện, một là ngăn Quan Duyệt gả vào nhà chúng tôi, hai là muốn đòi lại công bằng cho anh em của mình”

 

“Theo lời cậu Thanh nói là vì anh em của cậu bị cao thủ Vương tộc họ Quan vây đánh, còn bị Đại vương tử đánh lén”

 

“Không biết tôi nói vậy đã đúng chưa hả cậu Thanh?”Vũ Ninh cười híp mắt hỏi Dương Thanh.

 

Dương Thanh nhìn ông ta bằng ánh mắt kỳ quái, vốn không muốn dựa vào bất kỳ gia tộc nào. Nhưng ý của Vũ Ninh là đang muốn giúp anh sao?

 

Không hổ là người đứng đầu nhánh hai của Hoàng tộc họ Vũ, nhìn nhận sự việc rất sâu sắc.

 

Vũ Ninh làm vậy rõ ràng là vì cho rằng, lợi ích của việc liên hôn với Vương tộc họ Quan không bằng việc lấy lòng Dương Thanh.

 

Nếu Hoàng tộc họ Vũ đã chủ động lấy lòng, sao Dương Thanh có thể không nể mặt người ta được?

 

“Ông Ninh nói đúng lắm, chỉ là không biết ông muốn nói gì?”

 

Dương Thanh cười híp mắt đáp.

 

Vũ Ninh có thể cảm nhận được, Dương Thanh không hề tôn kính mình.

 

Giọng điệu như đang nói chuyện với người bình thường khiến ông ta cảm thấy trên người Dương Thanh toát ra vẻ uy nghiêm.

 

Ông ta từng gặp không ít người có địa vị rất cao. Ngoại trừ chủ nhân của Hoàng tộc và Vương tộc, chưa từng có ai đem đến cho ông ta cảm giác như vậy.

 

Ông ta càng thêm chắc chắn, Dương Thanh không phải kẻ tầm thường.

 

Ông ta mỉm cười, lại hỏi Quan Hồng Nghị: “Không biết lời tôi vừa nói có phải sự thật hay không?”

 

Quan Hồng Nghị hừ lạnh một tiếng: “Đúng là tối qua người của Vương tộc họ Quan chúng tôi đã vây đánh anh em của cậu ta. Nhưng ông Ninh có biết tại sao chúng tôi lại vây đánh người ta không? Còn là ở trong Vương phủ họ Quan của tôi?”

 

Vũ Ninh hơi ngạc nhiên, cứ tưởng Mã Siêu bị cao thủ Vương tộc họ Quan vây đánh ở bên ngoài, bây giờ mới biết là ở trong phủ Quan Vương.

 

Nhưng như vậy cũng không khiến ông ta từ bỏ ý định đứng về phía Dương Thanh, ngược lại còn thêm quyết tâm.

 

Dương Thanh còn trẻ như vậy, anh em của anh sẽ còn trẻ hơn nữa.

 

Tối qua anh em của Dương Thanh một mình xông vào phủ Quan Vương?

 

Một người trẻ tuổi có thể khiến một đám cao thủ của phủ Quan Vương phải vây đánh, chứng tỏ điều gì?

 

Chỉ có thể chứng tỏ thực lực của người trẻ tuổi kia cực kỳ xuất chúng, mạnh đến mức cần một đám cao thủ phải cùng vây đánh.

 

“Xin rửa tai lắng nghe!”

 

Vũ Ninh cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK