Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1525:

 

Tần Xương lập tức hung dữ đạp Tần Đại Dũng ngã xuống, giẫm lên ngực ông ấy rồi nói với Tiêu Tiêu bị dọa sợ ở bên cạnh.

 

“Ranh con, chắc mày còn nhớ số điện thoại của bố mày chứ? Lập tức gọi ngay cho tao, nếu không tao đánh chết ông ngoại mày”.

 

Tần Xương ném điện thoại của mình cho Tiêu Tiêu.

 

Tiêu Tiêu bỗng òa khóc hét ầm ĩ: “Đừng đánh ông ngoại, đừng đánh ông ngoại!”

 

Cô bé khóc rống lên, nhào tới chỗ Tần Xương cắn mạnh xuống cánh tay ông ta.

 

“Ranh con chết tiệt dám cắn tao!”

 

Tần Xương lập tức nổi trận lôi đình, giơ tay định tát Tiêu Tiêu.

 

“Chết tiệt, tao liều mạng với mày!”

 

Không biết Tần Đại Dũng lấy đâu ra sức mạnh xông tới đẩy ngã Tần Xương.

 

Nhờ vậy mới giúp Tiêu Tiêu không bị ăn tát.

 

“Tần Đại Dũng, ông đã muốn chết như vậy, tôi sẽ cho ông toại nguyện!”

 

Tần Đại Dũng vốn đã bị thương nặng, không hề có sức chống trả, nhanh chóng bị Tần Xương đánh ngã trên mặt đất.

 

Tần Xương đột nhiên giơ chân lên hung hăng đạp xuống đầu Tần Đại Dũng, dữ tợn nói: “Chờ tôi đoạt được tập đoàn Nhạn Thanh sẽ tiễn cả nhà ông xuống suối vàng với ông!”

 

Cùng lúc đó, một chiếc Phaeton màu đen vọt thẳng vào nhà họ Tôn.

 

Ngay sau đó, khắp nơi vang lên tiếng chuông cảnh báo.

 

“Bị tấn công! Có kẻ tấn công!”

 

Đám vệ sĩ nhà họ Tôn xông ra từ bốn phương tám hướng gào thét ầm ĩ.

 

“Tấn công? Sao nhà họ Tôn lại bị tấn công được?”

 

Tôn Húc đang buồn bực trong biệt thự nghe thấy thế lập tức giận dữ quát lớn.

 

“Ông chủ! Ông chủ! Dương Thanh, cậu ta tới rồi! Dương Thanh tới rồi!”

 

Đúng lúc đó, quản gia hớt hải chạy vào.

 

Nghe quản gia nói vậy, Tôn Húc sợ run người, hoảng hốt nói: “Sao Dương Thanh lại tới nhà họ Tôn?”

 

“Vẫn chưa biết rõ. Cậu ta lái xe lao thẳng về phía nhà chính”.

 

Quản gia vội vàng nói.

 

“Cậu ta tới nhà thờ tổ của nhà họ Tôn làm gì?”

 

Tôn Húc vừa sợ vừa ngơ ngác. Nhà thờ tổ của nhà họ Tôn là nhà chính cũ, hiện giờ chỉ thờ phụng bàn thờ tổ tiên, không có người ở.

 

Ông ta nghĩ mãi không ra tại sao Dương Thanh lại tới nhà thờ tổ.

 

“Mau báo cho Tào Trí biết Dương Thanh tới rồi!”

 

Tôn Húc ra lệnh một tiếng rồi lao ra ngoài chạy tới nhà thờ tổ.

 

Lúc này, Dương Thanh đã đỗ xe trước cổng nhà thờ tổ của nhà họ Tôn, nhìn bàn thờ tổ tiên đang được thờ cúng, lạnh giọng quát: “Từ nay trở đi, nhà họ Tôn sẽ bị xóa sổ!”

 

“Ầm!”

 

Anh chỉ tiện tay vung một cái, tiếng động ầm ầm vang lên. Bảng hiệu trước nhà thờ lập tức đổ rầm xuống, vỡ thành từng mảnh.

 

“Dương Thanh!”

 

Tôn Húc vừa mới đuổi tới trông thấy cảnh tượng này lập tức nổi giận đùng đùng, hét lên: “Cậu muốn làm gì?”

 

“Tôn Húc, nếu con gái tôi gặp chuyện, tôi sẽ diệt cả nhà họ Tôn các người!”

 

Dương Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Tôn Húc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK