Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1514:

 

“Anh Thanh!”

 

Dương Thanh vừa đi vào đã trông thấy Mã Siêu đi lại trong sân. Đổng Chiêm Cương cẩn thận đi theo, sợ anh ta ngã.

 

“Anh Thanh!”

 

Lúc này Phùng Tiểu Uyển cũng đi ra khỏi phòng, thấy Dương Thanh không bị thương mới yên tâm thở phào.

 

Dương Thanh khẽ gật đầu nói: “Chuẩn bị về nhà!”

 

Đổng Chiêm Cương nghe thấy thế không khỏi kinh ngạc, không ngờ nhanh như vậy đã sắp phải rời đi.

 

Ông Phùng phái ông ta tới là vì có một vài chuyện Dương Thanh không tiện giải quyết, cần ông ta làm thay.

 

Nhưng lần này tới Vương thành Quan, ông ta lại giống như vú em, vẫn luôn đi theo chăm sóc Mã Siêu bị thương.

 

Nhưng như vậy cũng tốt, chuyện ông ta lo lắng đã không xảy ra.

 

“Gọi ông Phùng đi, tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo với ông ấy!”

 

Ngay khi Đổng Chiêm Cường đang thầm cảm thấy may mắn, Dương Thanh bỗng trầm giọng nói.

 

“Có phải đã xảy ra chuyện lớn gì không?”

 

Suốt mấy năm nay, Mã Siêu vẫn luôn đi theo Dương Thanh nhưng chưa từng thấy sắc mặt của anh trở nên nghiêm trọng như vậy.

 

Đổng Chiêm Cương cũng cảm thấy bất thường, mặt mày tái nhợt. Chẳng lẽ chỉ trong mấy tiếng ông ta không đi theo Dương Thanh, anh đã gây ra chuyện lớn gì rồi sao?

 

Dương Thanh nói muốn liên lạc với ông Phùng khiến Mã Siêu và Đổng Chiêm Cương đều cực kỳ ngạc nhiên.

 

Ông Phùng là lãnh đạo cấp cao của chiến vực. Dương Thanh chủ động muốn liên hệ chắc chắc là có chuyện hết sức quan trọng.

 

Phùng Tiểu Uyển biết đám người Dương Thanh cần bàn chuyện cơ mật, lập tức nói: “Mọi người nói chuyện đi, em đi nấu cơm!”

 

Đợi cô ta rời đi, Dương Thanh mới nói với Đổng Chiêm Cương: “Cứ gọi cho ông Phùng trước đi!”

 

Đổng Chiêm Cương không dám chậm trễ, vội vàng gọi một dãy số đã được mã hóa.

 

Giọng nói quen thuộc nhanh chóng vang lên: “Chuyện gì?”

 

Giọng nói vô cùng lạnh lùng, vang dội, mang theo sự uy nghiêm.

 

“Ông Phùng, tôi đây!”

 

Đổng Chiêm Cương chưa kịp trả lời, Dương Thanh đã lên tiếng.

 

“Dương Thanh, sao đột nhiên cậu lại muốn gọi cho tôi?”

 

Ông Phùng vốn đang nghiêm nghị nghe thấy Dương Thanh lập tức cười hỏi.

 

“Ông có biết cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành xuất hiện rồi không?”

 

Dương Thanh đi thẳng vào vấn đề.

 

“Cậu nói cái gì?”

 

Giọng điệu của ông Phùng lập tức trầm xuống: “Cậu có chắc không?”

 

Dương Thanh nói: “Tôi gặp được một cao thủ Thần Cảnh của Quỷ Môn Miêu Thành ở Vương thành Quan. Ông ta nói cho tôi biết”.

 

“Ông ta còn nói, không chỉ có cao thủ Thần Cảnh của Quỷ Môn mà còn có cả các gia tộc đứng đầu Miêu Thành đều đã cho người xuất hiện. Mục tiêu của bọn họ là khống chế năm Vương thành lớn trước”.

 

“Vương thành Quan chính là địa bàn của Quỷ Môn Miêu Thành”.

 

“Còn về bốn Hoàng thành lớn và các thành phố quan trọng khác có người của Miêu Thành hay không thì chưa thể biết được”.

 

Nghe Dương Thanh nói thế, Đổng Chiêm Cương và Mã Siêu đều sợ ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK