Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2815:

“Trước khi giết tôi, tốt nhất ông nên nghĩ kĩ, một khi tôi chết thì ông và gia tộc ông sẽ gặp phải hiểm họa khủng khiếp cỡ nào”.

“Đừng tưởng rằng giết sạch những người có mặt ở đây thì có thể chôn vùi mọi hành vi tội ác của ông”.

“Tôi đã lưu lại chứng cứ ở nơi này, một khi tôi bị ông giết, ông nhất định sẽ bị bại lộ”.

Dương Thanh nhìn thẳng vào lão già tóc bạc kia, nói.

Nếu đối phương đã hoài nghi anh có lai lịch hơn người, vậy thì mình cứ tỏ ra là người có lai lịch cực lớn cho lão ta xem.

Quả nhiên, lão già tóc bạc vốn đang định giết sạch đám người ở đây, nhưng nghe Dương Thanh nói thế, sắc mặt lão ta lại xuất hiện vài tia do dự.

Từng giây từng phút trôi đi, đài sắc phong rộng thênh thang của Hoàng tộc họ Phùng vẫn chìm vào tĩnh lặng, không ai dám thở mạnh một tiếng.

Phùng Hoàng ngồi trên ngai vàng, trước sau vẫn không có ý định nhúng tay vào vụ việc, chỉ bình tĩnh quan sát tình hình.

Phùng Chí Ngạo khiếp sợ ra mặt, ông ta vẫn cho rằng Dương Thanh chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh bình thường, cho tới bây giờ ông ta mới ý thức được, dù là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh như ông ta đã không cách nào trở thành đối thủ của một gã cao thủ chỉ có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh như Dương Thanh rồi.

Ông ta đang nghĩ, nếu hiện giờ mình mới là người đối đầu với lão già tóc bạc thì kết cục của mình sẽ ra sao.

Không cần so cũng biết, một khi đối đầu với lão già tóc bạc đó, chắc chắn mình sẽ bị giết chết trong một tích tắc.

Nhưng Dương Thanh có cảnh giới võ thuật thấp hơn cả ông ta nay vẫn còn sống.

Phùng Giai Di đứng bên cạnh Phùng Chí Ngạo, hai tay siết chặt lại, mặt tràn đầy lo âu.

Tuy chỉ mới tiếp xúc với Dương Thanh không lâu nhưng cô ta rất có cảm tình với chàng thanh niên trạc tuổi mình này, cô ta hi vọng anh có thể sống sót.

“Cậu đang đe dọa tôi đấy à?”

Lão già tóc bạc nhìn chằm chằm Dương Thanh, mắt lóe sát khí, hỏi.

Dương Thanh lạnh nhạt đáp: “Đúng là tôi đang đe dọa ông đấy!”

“Tôi muốn xem xem, đợi tôi giết sạch đám người ở đây rồi, gia tộc sau lưng cậu sẽ tra ra sự việc này thế nào?”

Lão già tóc bạc bỗng lên tiếng, không hề che dấu ý muốn giết người nhằm vào Dương Thanh nữa.

Dương Thanh lập tức lạnh cả người, anh vốn định lấy thứ thân phận mơ hồ kia để hù dọa lão ta, nhưng giờ chiến thuật này đã thất bại.

“Các hạ, ở trong Hoàng tộc họ Phùng tôi mà lại tính giết người thừa kế đời thứ mười chín của Hoàng tộc họ Phùng, có phải là hơi quá coi khinh họ Phùng tôi đây rồi không?”

Ngay khi lão già tóc bạc chuẩn bị ra tay với Dương Thanh, vị Phùng Hoàng vẫn giữ im lặng từ đầu tới giờ bỗng đứng lên.

Rồi đột ngột, một luồng hơi thở võ thuật khủng khiếp từ trên người lão ta tràn ra bên ngoài.

Sắc mặt lão già tóc bạc kia lập tức trở nên khó coi, bởi vì lão ta cũng đã cảm thấy, hơi thở võ thuật của Phùng Hoàng rõ ràng là của một cao thủ đã bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh.

Điều đó có nghĩa là, lão ta hoàn toàn không có chút hi vọng nào trong việc giết sạch tất cả mọi người ở đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK