Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1939:

 

Các cao thủ của những thế lực hàng đầu khác đều không kìm được phải run lên.

 

Nhiệt độ vùng xung quanh võ quán Yến Đô như thể vừa giảm xuống mấy độ.

 

Đúng lúc này, trên bầu trời chợt có hoa tuyết lác đác bay xuống.

 

“Đây là… tuyết tháng sáu!”

 

Có kẻ kêu lên kinh ngạc.

 

Giữa ngày hè nóng bức, bầu trời đột nhiên có tuyết rơi, chỉ vài giây sau, khắp trời đã bay đây những bông tuyết lớn.

 

Dương Thanh bất chợt từ từ đứng lên.

 

Anh vừa cử động, tất cả đã cảm thấy tim đập gấp gáp hơn.

 

Ngay cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Hoa Anh Kiệt cũng bắt đầu sợ hãi.

 

Mặc dù đứng cách rất xa nhưng mỗi cử động của Dương Thanh đều khiến con tim mỗi người có mặt ở đây phải run rẩy.

 

“Cậu ta muốn làm gì?”

 

Long Khoa nhíu mày, đáy mắt tiết lộ đôi phần sợ hãi.

 

Diệp Xung cũng khẩn trương ra mặt, trước đây, khi Thượng Quan Nhu đưa ra đề nghị liên hợp đối phó với Lưu lão quái, anh ta không đồng ý.

 

Đoàn Vô Nhai cũng lo lắng lắm, tuy trước đó ông ta đã lựa chọn đứng về phía Thượng Quan Nhu, giúp Dương Thanh một tay, nhưng tình trạng hiện giờ của Dương Thanh như thế, ai biết anh muốn làm gì.

 

Bên phía Hiệp hội Võ thuật, Hoa Anh Kiệt cũng chau mày, sắc mặt cũng lộ vẻ lo lắng.

 

“Anh Thanh, anh định làm gì thế? Anh đừng làm em sợi”

 

Mã Siêu căng thẳng tột cùng, gọi Dương Thanh.

 

Dương Thanh lúc này như thể đã biến thành một người khác, ngay cả Mã Siêu cũng cảm thấy vô cùng xa lạ.

 

Thượng Quan Nhu đứng cạnh đó, gương mặt xinh đẹp đã tràn đầy sợ hãi.

 

“Vèo!”

 

Ngay dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Dương Thanh đột nhiên biến mất tại chỗ.

 

“Đâu rồi?”

 

Mọi người lập tức trợn mắt nhìn.

 

Một người có tốc độ mau đến đâu thì chí ít những cao thủ Thần Cảnh cũng nên cảm nhận được mới phải.

 

Nhưng lần này, Dương Thanh như thể vừa dịch chuyển tức thời, bọn họ căn bản không hề cảm nhận được Dương Thanh di chuyển về phía nào.

 

€ó điều, nỗi sợ hãi Dương Thanh mang tới cho bọn họ vần chưa dừng lại ở đó.

 

Mỗi người đều lộ vẻ lo âu, chỉ sợ khi Dương Thanh xuất hiện trở lại, sẽ dừng chân trước mặt mình.

 

“Uỳnh!”

 

Đúng lúc này, một tiếng động lớn vang lên, một bóng người bị ném văng tới như quả bóng cao su, rơi thật mạnh xuống đất, đồng thời kẻ đó cũng hộc một ngụm máu tươi.

 

“Lưu lão quái!”

 

Khi thấy rõ kẻ bị ném xuống đất hộc máu chính là Lưu lão quái, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt lên.

 

Cho đến giờ, bọn họ mới nhớ tới, còn có Lưu lão quái ở đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK