Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1610:

 

Thoáng chốc, trong phòng VIP lại vang lên một khúc nhạc du dương.

 

Chỉ có Hạ Hà đang nổi giận không ăn nhập với nơi này.

 

“Nào cô Hạ, chúng ta uống một ly đi!”

 

Tào Trí mỉm cười nâng ly lên.

 

Nhưng Hạ Hà không thèm cầm ly lên, trong mắt ngập tràn lửa giận, lạnh lùng nói: “Ăn cơm với loại người như anh chỉ làm hỏng khẩu vị của tôi. Xin lỗi không thể tiếp tục!”

 

Vừa nói, Hạ Hà vừa đứng dậy, nói xong lập tức quay lưng định rời đi.

 

Chỉ là cô ta vừa mới đi tới cửa phòng đã bị hai gã vệ sĩ chặn lại. Hạ Hà hốt hoảng, quay lại căm tức nhìn Tào Trí: “Bảo người của anh tránh ra!”

 

Tào Trí ung dung dựa lưng vào ghế, cười híp mắt nhìn Hạ Hà: “Tôi vì cô phải dành ra một khoảng thời gian để mời cô ăn cơm. Cô không muốn nể mặt tôi đến vậy sao?”

 

“Tôi mới chỉ gặp anh lần đầu, tại sao phải nể mặt anh?”

 

Dường như Hạ Hà đã quên mất nỗi sợ hãi vừa rồi, trong lòng chỉ còn lại lửa giận bừng bừng.

 

“Nói thế nào tôi cũng là ông chủ của cô, đúng chứ?”

 

Tào Trí vẫn duy trì nụ cười trên môi: “Ông chủ mời cô ăn một bữa, cô đâu thể từ chối? Nếu truyền ra ngoài sẽ không hay lắm đâu. Dù sao tôi cũng là người thừa kế nhánh ba của Vương tộc họ Tào, phải không?”

 

“Cô không nể mặt tôi, tôi cũng không để bụng. Nhưng một khi người của Vương tộc họ Tào biết được, sợ là sẽ không vui. Vương tộc họ Tào không vui thì chuyện gì cũng có thể làm ra được”.

 

Tào Trí đốt một điếu xì gà Cuba cao cấp, chậm rãi nhả ra một ngụm khói thuốc, cười híp mắt nhìn Hạ Hà.

 

“Anh đang uy hiếp tôi?”

 

Hạ Hà không phải đồ ngốc, đương nhiên hiểu được ý tứ của Tào Trí, vô cùng giận dữ, nhưng trong lòng lại càng hoảng sợ.

 

Lưu Phương chỉ mượn danh nghĩa Tào Trí làm việc, anh ta đã sai người giết cô ta.

 

Đồ khốn này chính là một kẻ điên, có thể làm ra bất cứ chuyện gì.

 

“Tôi ghét nhất là uy hiếp, sao có thể uy hiếp cô Hạ được? Tôi chỉ đang nói sự thật thôi mà”.

 

Tào Trí mỉm cười đáp lại.

 

Vệ sĩ đứng canh ở cửa hung dữ nhìn chằm chằm Hạ Hà như đang cảnh cáo, chỉ cần cô ta dám bước ra khỏi phòng nửa bước sẽ lấy mạng cô ta.

 

Làm nghệ sĩ bao lâu nay, cô ta đã quen nhìn thấy đủ mọi loại người, đương nhiên biết rõ ý đồ xấu xa của đám đàn ông khốn nạn này.

 

Nếu cô ở lại, e là sau này sẽ trở thành đồ chơi của Tào Trí.

 

“Chỉ cần cô chịu ở lại, sau này giải trí Ngôi Sao sẽ chỉ tập trung lăng xê cho cô, tối đa một tháng là có thể khiến cô trở thành siêu sao nổi tiếng nhất”.

 

Tào Trí bỗng lên tiếng.

 

Anh ta là người thừa kế nhánh ba của Vương tộc họ Tào, có loại nghệ sĩ nào anh ta chưa từng gặp?

 

Lần nào thủ đoạn này cũng thành công.

 

Anh ta rất tự tin. Không một nữ nghệ sĩ nào có thể từ chối điều kiện này của anh ta.

 

Lúc này trong đầu Hạ Hà chợt hiện lên một bóng người.

 

Mỗi lần cô ta gặp phiền phức, người đàn ông ấy đều giống như thiên thần xuất hiện trước mặt cô ta, giải quyết mọi phiền phức giúp cô ta.

 

Thế nhưng cô ta biết rõ, một tuần trước người đàn ông cô ta mãi không thể có được này đã gặp tai nạn giao thông, còn bị đá lăn vùi lấp ở dưới.

 

Tai nạn nghiêm trọng như vậy, dù người đàn ông ấy có là thần tiên cũng không thể sống sót được.

 

Nghĩ tới người ấy có thể đã chết, trong đầu Hạ Hà bỗng nảy lên một ý nghĩ táo bạo. Nếu đời này không thể có cơ hội ở bên người ấy, nếu có kiếp sau có phải cô ta sẽ có cơ hội rồi không?

 

Nghĩ tới đây, vẻ sợ hãi trong mắt cô ta tan biến, chỉ còn lại sự kiên định, không hề e ngại nhìn Tào Trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK